Chủ Nhật, 11 tháng 10, 2015

TAM QUYỀN PHÂN LẬP ĐỂ TRONG SẠCH HÓA BỘ MÁY PHÁP LUẬT NHÀ NƯỚC...TRÁNH NHỮNG ÁN OAN SAI LẪN CÁI CHẾT THƯƠNG TÂM CỦA NGƯỜI DÂN VÔ TỘI.









       SỰ THẬT - CÔNG LÝ - TÌNH YÊU






Do Minh Tuyen



Cơ quan công quyền của Nhà nước cộng sản Việt Nam dẫm đạp pháp luật và chà đạp công lý đã và đang trong tình trạng báo động trên toàn xã hội... khi ngày càng chồng chất các vụ án oan sai, cũng như hàng loạt cái chết thương tâm của người dân vô tội xảy ra sau khi họ bị công an và chính quyền các cấp mời lên đồn làm việc... đó chính là hậu quả tất yếu dẫn đến từ việc các cán bộ Nhà nước cùng lãnh đạo chính quyền các cấp tại Việt Nam... xem thường kỹ cương pháp luật Nhà nước, đồng thời dẫm đạp lên sự thật và công lý. 



Hình ảnh bé Oanh con nạn nhân trong vụ án 5 sỹ quan công an đánh chết người tại Phú Yên... đang ôm hôn di ảnh của cha mình bên cạnh nụ cười thản nhiên trước phiên tòa của Thiếu úy công an Nguyễn Thân Thảo Thành, người đã dùng dui cui thực tiếp đánh vào đầu nạn nhân là ông Ngô Thanh Kiều dẫn đến tử vong... khiến người dân Việt Nam cả trong lẫn ngoài nước đều phẩn nộ và đó cũng chính là lý do tại sao mà xã hội Việt Nam ngày hôm nay cần phải có tam quyền phân lập để làm trong sạch bộ máy pháp luật Nhà nước. Trên thế giới hiện nay, phán quyết của các Thẩm phán trong phiên tòa xét xử đưa ra các phán quyết dựa trên những bằng chứng phạm tội, dựa trên lời khai nhận tội của bị cáo lẫn nhân chứng cùng với lập luận phù hợp rõ ràng từ các luật sư biện hộ... nhưng tại Việt Nam, việc nghị án và phán quyết từ các Thẩm phán trong các phiên tòa xét xử thường là những bản án đã được định sẵn mà mọi người chúng ta vẫn thường quen gọi là loại án " bỏ túi"... đặc biệt là đối với các vụ án liên quan đến chính trị hoặc những vụ án mà trong đó các bị cáo là công an hoặc là cán bộ Nhà nước...v..v...



Luật sư chân chính như luật sư Võ An Đôn trong xã hội Việt Nam hiện nay còn được bao nhiêu người...? và làm thế nào để Việt Nam thật sự có Tam quyền phân lập... làm thế nào để thật sự trong sạch hóa bộ máy pháp luật của Nhà nước... làm thế nào để không còn tình trạng án oan sai... không còn những cái chết thương tâm oan khuất của người dân sau khi bị công an chính quyền mời lên làm việc... không còn cảnh người dân bị chính quyền các cấp chiếm đoạt tài sản đất đai nhà cửa một cách trái pháp luật... đó chính là những trăn trở thiết thực của người dân thấp cổ bé miệng, những người đang sống trong một xã hội, trong một đất nước thống trị bởi quyền lực và bạo lực. Điều mà mọi người dân Việt Nam chúng ta có thể làm ngày hôm nay chính là vượt qua nỗi sợ hãi của bản thân cùng nhau phơi bày và tố cáo tội ác của chế độ ra trước công luận ngõ hầu kêu gọi sự quan tâm và ủng hộ từ Cộng đồng Quốc tế, từ các quốc gia Tự do Dân chủ... bên cạnh đó tổ chức thường xuyên nhiều hơn nữa các cuộc xuống đường phản đối các hành vi chà đạp nhân quyền của Nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam... cuối cùng nếu vẫn không thể thức tỉnh được các Nhà lãnh đạo Nhà nước, lãnh đạo đảng lẫn lãnh đạo chính quyền các cấp thì việc cùng nhau xóa bỏ chế độ cộng sản độc tài phi nhân phi pháp và đầy bạo lực... chính là sự lựa chọn duy nhất của tất cả mọi người chúng ta ngày hôm nay.




BẢN TIN


Chủ nhật, 11/10/2015

Tin tức / Việt Nam

Luật sư chân chính, luật sư bất chính

Luật sư Võ An Đôn trong phiên xử vụ công an đánh chết anh Ngô Thanh Kiều.
Luật sư Võ An Đôn trong phiên xử vụ công an đánh chết anh Ngô Thanh Kiều.
Một luật sư trẻ nổi tiếng vì phục vụ người nghèo miễn phí kêu gọi một hệ thống tam quyền phân lập để lành mạnh hóa nền tư pháp, bảo vệ công lý tại Việt Nam và vực dậy lương tâm đạo đức nghề nghiệp của giới luật sư.
Luật sư Võ An Đôn ở Phú Yên, một luật sư nghèo được nhiều người biết đến từ sau vụ án của ông Ngô Thanh Kiều bị 5 công an Tuy Hòa đánh chết, vừa gây bão công luận sau loạt bài viết trên Facebook bàn về chuyện chạy án của giới luật sư trong nền pháp lý nhiều lỗ hổng và môi trường xã hội đầy tham nhũng tại Việt Nam. Trò chuyện với Tạp chí Thanh Niên VOA hôm nay, luật sư Đôn chia sẻ những trăn trở nghề nghiệp, về điều mà anh mô tả là ‘luật sư chân chính’ và ‘luật sư bất chính’  trong thông điệp kêu gọi mọi người góp phần làm trong sạch đội ngũ luật sư và ngành luật pháp còn nhiều bất cập trong nước.
Luật sư Đôn: Bài viết của tôi đã nói lên thực trạng của ngành luật sư hiện nay. Ai cũng biết tình trạng chạy án hiện nay là rầm rộ. Người ta sợ đụng chạm tới quyền lợi nên không ai dám nói. Mình nêu lên vấn đề thì xã hội rất quan tâm.
Trà Mi: Luật sư nêu lên vấn đề ‘chân chính’ và ‘bất chính’. Theo ông, vì sao có luật sư bất chính?
Luật sư Đôn: Trong giới luật sư tôi biết có nhiều nguyên nhân, nhưng cơ chế là yếu tố chính. Nhiều luật sư nhiều khi không muốn, nhưng cũng phải chạy án vì nếu làm luật sư chân chính thì rất nghèo, không đủ sống. Cho nên phải chạy án để tồn tại. Bởi lẽ các cơ quan tố tụng ở Việt Nam không độc lập, quyền lực nằm trong tay thẩm phán. Cho nên, luật sư ra tòa nói cũng như không. Án thì là án bỏ túi. Để đạt hiệu quả cho khách hàng, luật sư phải chạy án để có tiền, có khách. Nếu luật sư không chạy án, chả ai thèm nhờ. Cho nên việc hành nghề của luật sư chân chính rất là khó khăn. Luật sư phải chung chi, chạy chọt, liên kết với điều tra viên, kiểm sát viên, thẩm phán. Nó như một thị trường, mức án bao nhiêu có giá bao nhiêu. Người ta mốc nối với nhau chứ luật sư mà ra nói không thì chẳng ai nghe hết.
Trà Mi: Nhưng ‘luật sư bất chính’ không chỉ do hệ thống hay mặt bằng chung, phải chăng đạo đức nghề nghiệp và lương tâm của người luật sư cũng góp phần cho việc đó?
Trong giới luật sư tôi biết có nhiều nguyên nhân, nhưng cơ chế là yếu tố chính. Nhiều luật sư nhiều khi không muốn, nhưng cũng phải chạy án vì nếu làm luật sư chân chính thì rất nghèo, không đủ sống. Cho nên phải chạy án để tồn tại...Nếu luật sư không chạy án, chả ai thèm nhờ. Cho nên việc hành nghề của luật sư chân chính rất là khó khăn.
Luật sư Đôn: Nhưng cái lớn nhất vẫn là do cơ chế. Nó vận hành bộ máy tư pháp như vậy thì luật sư chân chính sống không được, phải vật vả, phải làm một nghề khác để tồn tại.
Trà Mi: Về mặt pháp lý có những biện pháp chế tài nào đối với các hoạt động của luật sư bất chính?
Luật sư Đôn: Các cơ quan điều tra như công an, viện kiểm sát hay tòa án phải vào cuộc nhưng những cơ quan này lại liên kết với luật sư chạy án thì ai vào cuộc đây? Rất khó. Các cơ quan tiến hành tố tụng đã không độc lập, còn liên kết chặt chẽ với luật sư chạy án thì khó mà phát hiện được lắm.
Trà Mi: Trước nay có những vụ án nào xét xử những luật sư bất chính để nêu gương cho xã hội, làm trong sạch hóa bộ máy pháp luật không?
Luật sư Đôn: Hiếm hoi lắm mới bắt được họ. Luật sư nhận tiền chạy án mà làm không được thì trả tiền lại, chẳng ai kiện. Trường hợp luật sư ăn quỵt luôn bị người ta kiện mới lộ. Có trường hợp xảy ra như nguyên đơn và bị đơn đều nhờ luật sư chạy án thì thẩm phán xử cho bên nào cũng có lợi một ích.   
Trà Mi: Luật sư chân chính và luật sư bất chính sướng khổ ra sao?
Luật sư Đôn: Luật sư chân chính rất khổ, nghèo, không có thu nhập, thấy cảnh trái lương tâm-đạo đức rất đau lòng. Khổ cả vật chất lẫn nội tâm. Nhưng đổi lại, họ được người dân và đồng nghiệp ủng hộ, tôn trọng. Còn luật sư chạy án rất giàu có nhưng có nỗi khổ riêng như phải nịnh nọt, chung chi, quà cáp, ăn nhậu với quan tòa.
Trà Mi: Có ý kiến cho rằng trong đời sống vật chất ngày nay, không thể tồn tại bằng sự ngưỡng mộ của người khác mà tiền tài-danh vọng mới là cái giúp mình sinh tồn. Nếu mình đi ngược dòng, mình sẽ là người thiệt thòi nhất. Có bao giờ ông đắn đo cân nhắc điều này?
Luật sư Đôn: Đã đi theo con đường chân chính thì mình chấp nhận thiếu thốn vật chất nhưng cái được ở đây là toàn xã hội được, mình làm việc có ích cho nhiều người.
Trước vụ án Ngô Thanh Kiều thì mỗi tháng tôi nhận từ 5 đến 7 vụ án trợ giúp pháp lý. Những vụ này, Trung tâm Trợ giúp Pháp lý tỉnh Phú Yên hỗ trợ tôi từ 1 đến 1 triệu đồng/vụ từ đầu cho tới khi kết thúc vụ án. Sau ngày liên ngành công an và viện kiểm sát đề nghị thu hồi chứng chỉ hành nghề luật sư của tôi, không có ai tới nhờ tôi nữa. Họ tung tin đồn là tôi ‘phản động’ nên người ta sợ không dám tới tìm tôi, dù tôi giúp miễn phí. Gần năm nay tôi không có khách hàng.
Trà Mi: Dĩ nhiên muốn hướng tới sự thay đổi tốt hơn, phải có sự hy sinh. Nhưng sự hy sinh đó nếu chỉ từ một cá nhân đơn lẻ thì ‘một cánh én không làm nổi mùa xuân’. Có khi nào ông tự hỏi liệu mình có vươn tới được cái chân lý theo đuổi đó chăng hay trước sau gì cũng phải bó tay, thua cuộc mà thôi?
Luật sư Đôn: Mình phải theo dù có khó khăn để góp phần nhỏ bé của mình. Nếu ai cũng nghĩ mình nhỏ bé, không làm nên chuyện gì, không đóng góp được gì thì xã hội này làm sao phát triển được? Cho nên mình phải hy sinh, rồi hy vọng sau mình sẽ có nhiều người làm giống mình. Khi đó xã hội sẽ tốt đẹp hơn.
Trà Mi: Có người nói mình chịu cơ hàn, thiệt thòi quá cũng không có đủ điều kiện để có thể giúp người không công, mình sống không được bằng đồng lương của mình thì làm sao có thể giúp được những người khác khi họ cần nhờ tới mình? Luật sư nghĩ sao?
Luật sư Đôn: Cho nên mình phải cố gắng làm một việc gì đó có thu nhập ngoài nghề luật sư để hoạt động nghề nghiệp của mình được tốt hơn.

Trà Mi: Nói như vậy có nghĩa là một luật sư chân chính không thể sống được bằng nghề, phải có một nghề phụ?
Luật sư Đôn: Dạ đúng rồi chị ạ.
Trà Mi: Xin hỏi về lượng khách hàng tìm đến ông?
Luật sư Đôn: Trước vụ án Ngô Thanh Kiều thì mỗi tháng tôi nhận từ 5 đến 7 vụ án trợ giúp pháp lý. Những vụ này, Trung tâm Trợ giúp Pháp lý tỉnh Phú Yên hỗ trợ tôi từ 1 đến 1 triệu đồng/vụ từ đầu cho tới khi kết thúc vụ án. Sau ngày liên ngành công an và viện kiểm sát đề nghị thu hồi chứng chỉ hành nghề luật sư của tôi, không có ai tới nhờ tôi nữa. Họ tung tin đồn là tôi ‘phản động’ nên người ta sợ không dám tới tìm tôi, dù tôi giúp miễn phí. Gần năm nay tôi không có khách hàng.
Trà Mi: Làm thế nào có thể chấm dứt tình trạng luật sư bất chính, chạy án?
Luật sư Đôn: Phải có tam quyền phân lập. Các cơ quan tiến hành tố tụng phải độc lập lẫn nhau. Chứ như thế này thì khó lắm, không bao giờ làm được.
Trà Mi: Làm sao để vươn tới đó?
Luật sư Đôn: Cái này những người lãnh đạo phải quan tâm. Người luật sư chỉ có thể nói lên những điều uẩn khúc, sai trái để những nhà làm luật điều chỉnh, chứ không có cách nào. Mình tác động, kiến nghị, phản ánh cho nhiều người biết. Hiện giờ trong giới luật sư chân chính thì ít mà không chân chính thì nhiều. Để đồng lòng nói lên một tiếng nói chung hầu dẫn tới một sự thay đổi thì rất khó. Tôi muốn mình là luật sư chân chính giúp ích cho đời,  cho xã hội, cho người dân. Tâm nguyện của tôi là giúp được gì cho người dân, tôi sẽ làm hết khả năng của mình. Tôi mong muốn các cơ quan tiến hành tố tụng cải cách được độc lập để môi trường pháp lý được minh bạch, để hoạt động nghề nghiệp luật sư được tốt hơn, xã hội được công bằng hơn. Khi nào các cơ quan điều tra và tòa án được độc lập thì khi đó mới có sự minh bạch và hoạt động luật sư mới được chân chính. Chứ còn như môi trường hiện nay thì mọi việc rất khó. Thường ai cũng mong cho mình được giàu sang, phú quý. Nhưng trong hoàn cảnh xã hội hiện tại, dân thì khổ cực, bất công xã hội thì nhiều mà mình cứ chạy theo vật chất thì lương tâm mình cắn rứt, đánh mất vai trò luật sư, nên tôi không bao giờ so bì lợi ích hơn thua.
Tâm nguyện của tôi là giúp được gì cho người dân, tôi sẽ làm hết khả năng của mình. Tôi mong muốn các cơ quan tiến hành tố tụng cải cách được độc lập để môi trường pháp lý được minh bạch, để hoạt động nghề nghiệp luật sư được tốt hơn, xã hội được công bằng hơn. Khi nào các cơ quan điều tra và tòa án được độc lập thì khi đó mới có sự minh bạch và hoạt động luật sư mới được chân chính. Chứ còn như môi trường hiện nay thì mọi việc rất khó.
Trà Mi: Nếu quay trở lại, ông có sẽ chọn nghề luật sư?
Luật sư Đôn: Tôi vẫn chọn vì môi trường xã hội ở đây lĩnh vực nào cũng có sự bất chính từ giáo dục tới y tế, hành chính. Ngành nghề nào cũng có tình trạng chung chi, chạy chọt, mua bằng cấp.

Trà Mi: Với những người nghèo, những người chưa mấy có niềm tin vào pháp lý, ông muốn nói gì với họ?
Luật sư Đôn: Người nghèo, cô thân yếu thế khi đụng chuyện tới luật pháp tốt nhất nên tìm tới các Trung tâm Trợ giúp Pháp lý , nhưng tốt nhất nên chọn một người luật sư có tâm để bảo vệ cho mình.
Luật sư chân chính, luật sư bất chính
Trà Mi: Tỷ lệ thành công của luật sư trước nay trong các trường hợp bảo vệ không công cho người nghèo thế nào?
Luật sư Đôn:  Nếu ra tòa mà hai bên nguyên đơn , bị đơn đều nghèo, đều không thân thế thì thẩm phán xử đúng luật pháp. Còn một bên nghèo không thân thế mà bên kia thế lực thì đương nhiên cán cân công lý sẽ ngã về bên có tiền, có quyền.
Trà Mi: Cảm ơn luật sư Đôn rất nhiều vì thời gian dành cho cuộc trò chuyện này.

||00:14:10/00:14:30

Chủ Nhật, 23 tháng 8, 2015

LÝ DO TẠI SAO CẦN PHẢI LẬT ĐỔ CHẾ ĐỘ CỘNG SẢN CẦM QUYỀN HIỆN NAY TẠI VIỆT NAM... VÀ LÀM THẾ NÀO ĐỂ THỰC HIỆN ĐƯỢC ĐIỀU ĐÓ...?










          SỰ THẬT - CÔNG LÝ - TÌNH YÊU



Do Minh Tuyen



Một chế độ cầm quyền luôn lòn cúi và chỉ mong muốn thỏa hiệp với kẻ thù xâm lược để tồn tại... bất chấp tính mạng và tài sản của ngư dân mình... bất chấp an ninh Quốc gia và sự toàn vẹn lãnh thổ, lãnh hải của Đất nước... là một chế độ cầm quyền bất trung và hèn nhát nhu nhược. 
Một chế độ cầm quyền mọi lúc mọi nơi kết hợp với côn đồ xã hội đen... xử dụng các lực lượng chức năng bao gồm cả công an và quân đội được trang bị súng ống, dùi cui, roi điện và cả chó nghiệp vụ sẵn sàng sử dụng bạo lực... nhưng không phải là để đối mặt với kẻ thù xâm lược bảo vệ Tổ quốc... không phải là để đấu tranh với các loại tội phạm, ngõ hầu giữ gìn trật tự an toàn xã hội và bảo vệ tính mạng tài sản cho nhân dân... mà là để cưỡng chế chiếm đoạt tài sản đất đai và nhà cửa của người dân một cách trái pháp luật... là để trấn áp và áp bức những ai lên tiếng đòi Tự do Dân chủ và Nhân quyền... thậm chí cỏi rẻ sinh mạng của họ qua hàng loạt cái chết thương tâm và tức tưởi của đồng bào sau khi bị công an triệu tập lên đồn làm việc trong suốt nhiều năm qua... là một chế độ cầm quyền bất nhân và vô đạo đức. 

Một chế độ cầm quyền chỉ chực chờ cơ hội để tham nhũng... để bòn rút tài sản của Đất nước qua hàng loạt các vụ việc kinh thiên động địa mà người dân Việt Nam cùng Cộng đồng Quốc tế đã được chứng kiến qua một số vụ việc điển hình nổi bật như: 
- Vụ EPCO - Minh Phụng vào năm 2003
- Vụ chia chác đất công ở Đồ Sơn, Hải Phòng vào năm 2005
- Vụ PMU 18 vào năm 2006
- Vụ tham nhũng PCI vào năm 2008
- Vụ Nexus Technoloies vào năm 2009
- Vụ tham nhũng Đề án 112 vào năm 2010
- Vụ tiền Polyme vào năm 2012
- Vụ Vinalines vào năm 2013
- Vụ Vinashin vào năm 2014... thậm chí cả vụ đề xuất kiến nghị xây tượng đài Hồ chí Minh mới đây với kinh phí lên đến 1400 tỷ đồng trong lúc người dân cả nước còn quá cơ cực và khốn khó... là một chế độ cầm quyền thối nát về mọi mặt... Một chế độ cầm quyền gian manh, xảo trá, bất trung, bất nhân, bất nghĩa, thối nát và vô đạo đức như thế... chính là lý do mà người dân Việt Nam cả nước cần phải kiên quyết và nhanh chóng đứng lên lật đổ chúng bằng mọi cách.

Làm thế nào để có thể giải thể chế độ cộng sản cầm quyền bất nhân hiện nay...?

- Tập trung biểu tình đông đúc và kéo dài trên toàn lãnh thổ Việt Nam... để buộc giới lãnh đạo cộng sản cầm quyền hiện nay phải tổ chức một cuộc tổng tuyển cử tự do dưới sự giàm sát của Cộng đồng Quốc tế... và mọi thành phần, mọi tầng lớp trong xã hội trong đất nước đều có quyền tham gia bầu cử và ứng cử một cách công bằng.

- Trông chờ vào sự can thiệp của các chính phủ phương tây, đặc biệt là chính phủ Hoa Kỳ để ngăn chặn tội ác cũng như giải thể chế độ cộng sản độc tài toàn trị hiện nay tại Việt Nam là điều không thể... tại sao...? mặc dù chủ trương của tất cả các quốc gia phương tây là luôn cổ súy cho Tự do Dân chủ và Nhân quyền... thế nhưng trên thực tế thì vì quyền lợi của dân tộc và đất nước mình họ có thể sẽ cố tình làm ngơ nhắm mắt cho qua mọi hành vi vi phạm nhân quyền của Nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam... hay ít ra cũng làm nhẹ các hành vi tội ác đó trong những báo cáo phúc trình hằng năm điển hình như các bản phúc trình thường niên về tình trạng vi phạm nhân quyền tại Việt Nam từ Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ...


Chính vì thế, việc giải thể chế độ cộng sản cầm quyền hiện nay tại Việt Nam tất cả đều cần vào sự nổ lực của chính đồng bào Việt Nam mình trong nước. Mọi người chúng ta ai cũng biết chế độ cộng sản cầm quyền hiện nay là một chế độ độc tài toàn trị gian manh và xảo trá... đồng thời cũng là một chế độ cộng sản cầm quyền luôn chủ chủ trương và sẵn sàng xử dụng bạo lực... bất chấp sự thật, công lý và pháp luật... bất chấp cả lương tri đạo đức con người... như vậy việc giải thể chế độ với bàn tay nhuốm đầy máu người dân vô tội này qua việc yêu cầu một cuộc tổng tuyền cử tự do không phải là một điều viễn vông và không tưởng sao...? sự tồn tại kéo dài suốt 40 năm qua kể từ khi người cộng sản cưỡng chiếm miền Nam Việt Nam và nắm quyền cả hai miền Nam - Bắc chính là điều minh chứng hết sức rõ ràng và cụ thể. Vậy đâu mới là nguyên nhân...? do người dân sợ hãi khiếp nhược hay luôn vô tâm trước mọi thời cuộc... trước vận mệnh sống còn của Quê hương Đất nước cũng như bàng quang trước nỗi đau của người khác.







Người dân TPHCM biểu tình phản đối Trung Quốc


 Hai video clip và hình ảnh hàng ngàn người dân và công nhân Việt Nam xuống đường biểu tình chống Trung quốc xâm lược trên đây cho thấy... đồng bào Việt Nam chúng ta hiện nay đã không còn sợ hãi khiếp nhược trước bạo quyền cộng sản... và cũng không hề bàng quang trước nỗi đau của người khác... cũng như không hề vô tâm trước vận mệnh sống còn của Quê hương Đất nước. 

Hai vấn đề cốt lõi mà khiến các cuộc biểu tình tại Việt Nam mặc dù đông đúc và rầm rộ nhưng không thể kéo dài chính là vì 2 nguyên nhân sau :

1- Hành vi tự phát thiếu tổ chức
2- Cuộc sống của người dân hiện nay còn quá khốn khổ phải mưu sinh để kiếm cơm ngày hai bữa...



Ngoài hai lý do trên thì bấu nhiệt huyết của đồng bào Việt Nam chúng ta trong nước lẫn hải ngoại đều luôn sẵn sàng sôi sục trước tội ác của tập đoàn lãnh đạo độc tài cộng sản cầm quyền hiện nay tại Việt Nam... trong mỗi con người chúng ta, ai có thể cầm được nước mắt khi chứng kiến cảnh tượng tàu của quân xâm lược Trung quốc rượt đuổi và tấn công tàu cá của ngư dân Việt Nam ngay trong khu vực biển thuộc chủ quyền của Đất nước chúng ta... ai có thể không phẩn nộ và đau thương trước việc phải hy sinh mạng sống một cách oan ức của ngư dân Việt Nam trên biển... cũng như khi phải chứng kiến đồng bào vô tội bị cướp đi sinh mạng một cách oan ức và đầy thương tâm ngay sau khi bị công an Nhà nước cộng sản Việt Nam triệu tập lên đồn để làm việc...v...v... Do vậy để giải quyết và đáp ứng hai vấn đề được đề cập trên rất cần bàn tay đóng góp và sự nổ lực to lớn tận tình của mọi đồng bào Việt Nam chúng ta ở hải ngoại. Mỗi người Việt Nam tại hải ngoại chỉ cần đóng góp một dollar mỗi tháng cho công cuộc thổi lửa tiếp sức người dân tại quê nhà... thì đã có thể góp phần tạo cho đồng bào mình tại Việt Nam có cơ hội và điều kiện cùng nắm tay nhau đứng lên giải thể chế độ cộng sản bạo tàn hiện nay tại Việt Nam. Để mọi người có thể yên tâm khi đóng góp tài chính cho công cuộc hiện nay thì rất cần chọn ra những người có đủ uy tín, đủ tâm huyết để đứng ra đại diện gây quỹ... chẵng hạn như nữ Khoa học gia Dương Nguyệt Ánh, Nghệ sỹ Nam Lộc, Nghệ sỹ Trúc Hồ...v...v... hoặc những ai hội đủ tiêu chuẩn và đạo đức có thể đảm đương trọng trách quan trọng này... mà đồng bào Việt Nam tại hải ngoại biết đến. Mong rằng qua những lời trần tình trên đây có thể đóng góp một phần nào dù rất nhỏ cho công cuộc và giấc mơ " giải thể chế độ cộng sản bạo tàn phi nhân hiện nay tại Việt Nam "... của đồng bào Việt Nam trong nước lẫn hải ngoại chúng ta... sớm nhanh chóng trở thành hiện thực và đạt mọi kết quả tốt đẹp như mong muốn. Mọi người Việt Nam chúng ta kiên quyết không để tập đoàn cộng sản độc tài toàn trị hiện nay tiếp tục cầm quyền với bàn tay nhuốm đầy máu nhân dân... tiếp tục cầm quyền để trục lợi cho bản thân bất chấp cuộc sống khổ đau của người dân... bất chấp vận mệnh sống còn và lợi ích của Quê hương Dân tộc.








Chủ Nhật, 16 tháng 8, 2015

XẬY TƯỢNG ĐÀI NGHÌN TỶ CHO VỊ LĨNH TỤ CỘNG SẢN VỚI BÀN TAY THẤM ĐẦY MÁU NHÂN DÂN ... ĐỂ TIẾP TỤC CÓ CƠ HỘI THAM NHŨNG HAY ĐỂ LÀM GÌ...?










        SỰ THẬT - CÔNG LÝ - TÌNH YÊU






Do Minh Tuyen



Hồ Chí Minh, Chủ tịch nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam... người đã được thế giới nhìn nhận và đưa vào danh sách một trong mười ba Nhà lãnh đạo tàn ác nhất trên thế giới...vì thành tích diệt chủng trong cái gọi là " Cải cách ruộng đất và xóa bỏ tầng lớp địa chủ phong kiến" đã xảy ra tại miền Bắc Việt Nam vào thập niên 1950 đã cướp đi sinh mạng của hàng trăm ngàn người dân vô tội... nay lại được lên kế hoạch xây dựng tượng đài để kỹ niệm, tôn vinh và tưởng nhớ... chưa nói đến tình trạng dân sinh của Quốc gia Dân tộc và Quê hương Đất nước Việt Nam vẫn còn đang quá nghèo nàn và thấp kém...!!!



Giọt nước mắt muộn màng của Hồ Chủ tịch trong những năm tháng sau đó tuy không thể tha thứ được nhưng đã gián tiếp giúp lịch sử xác nhận và chứng minh về công cuộc cải cách ruộng đất sai trái và đẫm máu nói trên... khắp mọi miền đất nước hiện nay vẫn trong tình trạng lầm than khốn khó... nhìn cảnh nhiều cụ già lang thang rách rưới... nhìn những em nhỏ các thôn nghèo vùng sâu vùng xa phải chui vào những túi nylon hay phải liều mình treo lơ lững trên những sợi dây thừng để đu qua sông qua suối đến trường... thì mọi người chúng ta lại càng thấy thương cảm và đầy phẩn nộ trước những kiến nghị trơ trẽn, trâng tráo và vô đạo đức của các Nhà lãnh đạo cộng sản cầm quyền hện nay tại Việt Nam. Xây tượng đài để đáp ứng nguyện vọng thể hiện tình cảm và sự yêu kính của nhân dân đối với vị lĩnh tụ cộng sản mà bàn tay thấm đầy máu đồng bào Việt Nam vô tội sao...? thật nực cười trước những sự bao biện thật vô cùng vô lý, và xảo trá đến không tưởng...



Chưa nói đến việc Lãnh đạo Nhà nước độc tài cộng sản hiện nay trước sau vẫn hèn với giặc ác với dân... chưa nói đến chủ quyền biển đảo rơi vào tay kẻ thù xâm lược Trung quốc và những cái chết oan uổng của ngư dân Việt nam trên biển vì sự ngang ngược và độc ác của cộng sản Trung quốc, đất nước mà các vị lãnh đạo Nhà nước cộng sản Việt Nam xem là người đồng chí anh em cộng sản và luôn cung kính đội họ lên đầu với phương châm 16 chữ vàng và 4 tốt... chưa nói đến hàng ngàn người dân oan trên khắp mọi miền đất nước vừa bị mất tài sản đất đai nhà cửa, vừa bị gia đình ly tán và thậm chí còn phải đối mặt với tù tội trước sự ngang ngược và vô đạo đức của giới lãnh đạo độc tài cộng sản cầm quyền hiện nay tại Việt Nam... chưa nói đến những cái chết thương tâm và oan ức của nhiều người dân vô tội sau khi bị bọn công an khốn nạn của Nhà nước cộng sản này triệu tập đến đồn công an để làm việc...v...v... và nhiều vô số kể những câu chuyện thương tâm không thể cầm được nước mắt khi đề cập đến đất nước Việt Nam... tất cả đều là nhờ vào công lao của vị lĩnh tụ cộng sản đáng kính Hồ Chí Minh, người đã cõng và đặt vào Quê hương Đất nước Việt Nam cái chủ thuyết cộng sản khốn nạn mà thế giới đã lãng quên và phỉ nhổ... như vậy việc kiến nghị xây dựng tượng đài vị lĩnh tụ cộng sản đầy tội ác như thế nhằm mục đích gì... để có cơ hội tiếp tục tham nhũng... để tưởng nhớ công lao của Hồ Chủ tịch hay để con cháu của chúng ta luôn nhớ đến tội ác diệt chủng và bàn tay thấm đầy máu người dân vô tội... từ vị lĩnh tụ Nhà nước độc tài cộng sản Việt Nam... không cần phải xây dựng tượng đài thì tội ác đó và sự mất mát cùng những nỗi đau mà người dân Việt Nam đã và đang phải gánh chịu kể từ khi cộng sản lên nắm chính quyền cả hai miền Nam - Bắc sẽ mãi mãi không bao giờ có thể nguôi ngoai trong lòng và trong tâm trí của đồng bào người dân Việt Nam.





BẢN TIN


Chủ nhật, 16/08/2015

Tin tức / Việt Nam

Tượng đài ngàn tỉ cho dân nghèo Sơn La có ý nghĩa gì?

Tượng Hồ Chí Minh được chuẩn bị cho một buổi lễ kỷ niệm ở thành phố Buôn Ma Thuột. (Ảnh tư liệu).
Tượng Hồ Chí Minh được chuẩn bị cho một buổi lễ kỷ niệm ở thành phố Buôn Ma Thuột. (Ảnh tư liệu).
Đề nghị xây tượng đài Hồ chủ tịch trị giá 1.400 tỷ tại một trong những tỉnh nghèo nhất nước đang gây sốt công luận giữa những thực trạng đời sống người dân khốn khó và nạn quan chức cầm quyền tham nhũng tràn lan.  
Ngoài tượng đài Hồ Chí Minh ở Sơn La, tin cho hay 14 tượng đài khác đã được Thủ tướng phê duyệt sẽ liên tiếp mọc lên khắp 3 miền đất nước theo quy hoạch đến năm 2030.
Giới chức nhà nước bênh vực dự án này nói xây tượng đài để đáp ứng nguyện vọng, thể hiện tình cảm của nhân dân yêu kính lãnh tụ, rằng tình cảm không thể đo đếm và rằng giá trị văn hoá cần đặt lên trên giá trị thực tế. 
Phản hồi của giới trẻ ra sao? Họ nhận xét thế nào về giá trị đạo đức-văn hóa-tinh thần, ý nghĩa chính trị, và sự cần thiết của các tượng đài lãnh tụ như thế này?
Mời quý vị cùng chia sẻ với Tạp chí Thanh Niên VOA qua cuộc thảo luận với ba bạn trẻ tại Việt Nam, trong số này có một nữ phóng viên đang làm việc cho một tờ báo nhà nước.
Tượng đài ngàn tỷ cho dân nghèo Sơn La có ý nghĩa gì
Minh Thắm: Đất nước mình đang trong thời kỳ khó khăn. Sơn La là một tỉnh còn quá khó khăn, dân số rất nghèo. Với dự án xây tượng đài Hồ Chí Minh  1400 tỷ, mình thấy hoàn toàn không hợp lý chút nào. Mình đi công tác ở Sơn La thấy trẻ em nghèo còn rất nhiều, các em cực kỳ khó khăn, ăn không đủ no. Trời rét căm căm tầm 9-10 độ mà các em vẫn đi chân đất, quần áo không đủ ấm. Là một phóng viên, mình thấy rất xót xa. Đưa ra dự án này, mình thấy rất là bất bình, bức xúc. Các bản làng Sơn La rất nghèo, rất đáng thương, gần như 80% là hộ nghèo. Cho nên, em cũng muốn qua đây, các anh các chị bên đấy có thêm tiếng nói gì mình tạo dư luận mạnh mẽ hơn để đóng góp ý kiến. Bọn em nói ra ý kiến của mình để làm thế nào cho số tiền đấy dùng xây nhà cho các gia đình và các em đang gặp hoàn cảnh khó khăn thì tốt hơn.  
Đức: Báo chí chính thống cũng đưa tin kinh tế chúng ta yếu kém, dân khắp nơi còn quá nhiều vất vả. Các trẻ em trên Sơn La còn phải bắt chuộc để ăn mà lại có những dự án lãng phí như thế dĩ nhiên là ai cũng phản đối.
Trần Nam: Tôi hoàn toàn phản đối. Đằng sau dự án này tôi nghĩ còn có những chuyện quan liêu, tham nhũng ở đây. Cũng như cái bảo tàng 2 ngàn tỷ ở Hà Nội, lập ra cuối cùng không ai vào cả, để không, sắp tới còn định xây một bảo tàng quốc gia 11 ngàn tỷ nữa. Ở Việt Nam, các dự án, các công trình lớn đều có tiêu cực-tham nhũng mà báo chí thì do nhà nước quản lý nên cũng không phanh phui được.
Trà Mi: Nếu dự án này không nằm trong tỉnh nghèo như Sơn La mà ở một địa phương khá giả hơn, các bạn có ủng hộ không?
Minh Thắm: Em không ủng hộ. Nên làm những việc thực tế bằng những hành động thiết thực đối với người dân thì sẽ tốt hơn.
Trà Mi: Dĩ nhiên những khốn khó trong đời sống thực tế cần được đáp ứng trước. Nhưng cũng có ý kiến ngược lại cho rằng cuộc sống không chỉ có những cái vật chất hay những cái thực tế mà còn những giá trị sâu xa về đạo đức-văn hóa-tinh thần, nhất là truyền thống xưa nay của người dân Việt là đền ơn đáp nghĩa. Nếu không tôn vinh, tri ân tạc tượng thì thế hệ con cháu sau này sẽ không có gì để nhắc nhớ. Các bạn nghĩ sao?
Trần Nam: Ở nhiều nơi trên thế giới cũng có rất nhiều nước phát triển hơn chúng ta nhiều mà người ta không có những tượng đài tưởng nhớ kiểu như thế cả. Anh kia muốn tưởng nhớ thì anh cứ bỏ tiền túi của anh ra mà làm thôi, không thể nào cứ lấy tiền thuế của dân ra mà tưởng nhớ kiểu thế.
Trà Mi: Báo chí nhà nước dẫn các ý kiến nói dự án tượng đài ‘đáp ứng nguyện vọng, tình cảm của đồng bào với lãnh tụ dân tộc’?
Đức: Họ không hề có một thống kê hay trưng cầu dân ý để chứng minh đó là ý kiến của người dân.
Trần Nam: Đất nước mình còn nghèo, khủng hoảng kinh tế trầm trọng, thất nghiệp rất nhiều, đời sống người dân rất khó khăn. Cho nên, có xây tượng ở Hà Nội hay ở Sài Gòn thì cũng đều vô lý và phi thực tế. Hơn nữa, ông Hồ Chí Minh đã có quá nhiều tượng ở Việt Nam rồi, còn có cả một cái lăng ở Ba Đình rồi, không cần xây thêm tượng làm gì. Tiền đấy để xây bệnh viện, trường học thì hữu hiệu hơn, thực tế hơn, phục vụ nhân dân. Ở các nước cộng sản như Việt Nam, Trung Quốc, Triều Tiên, Cuba có một đặc trưng là sùng bái lãnh tụ.
Trà Mi: Điểm đầu tiên của dự án này gây phản đối là chi phí quá cao so với thực trạng khốn khó của kinh tế Việt Nam. Tuy nhiên, có người nói rằng nghèo không phải là cái cớ để quên đi các giá trị về văn hóa-đạo đức vì tình cảm không thể đong đếm bằng tiền bạc. Các bạn suy nghĩ thế nào về lập luận này?
Đức: Văn hóa của một người hay của một đất nước không đo đếm bằng các tượng đài như thế. Tôi thấy những tượng đài này không có giá trị về mặt văn hóa hay tinh thần gì cả.
Trần Nam: Những tượng đài như thế chỉ phục vụ cho việc tuyên truyền cho đảng, ru ngủ nhân dân, chứ không có một giá trị gì khác. Hơn nữa, ở Việt Nam, người ta thường vẽ ra những dự án chi phí lớn để ‘rút ruột’, tham nhũng.
Đức: Các công trình bảo tàng, tượng đài ở Việt Nam không có giá trị thực tế vì thông tin mà người ta đưa vào các bảo tàng không có giá trị. Ở Việt Nam, dân không vào những cái nơi như thế để tìm hiểu thông tin. Như Bảo tàng Hà Nội xây lên tốn kém thế mà khách tới thăm rất ít, để trống toác không có gì trưng bày cả, cuối cùng phải dùng để tổ chức sự kiện hay tiệc cưới. Nó hoàn toàn biến mất ý nghĩa của bảo tàng. Chứ mà có giá trị thực như các nước khác thì dĩ nhiên là mọi người ủng hộ các công trình này.
Trần Nam: Các nước tư bản họ quản lý nguồn tiền thuế của dân minh bạch, khắt khe để tránh thất thoát, tiêu cực. Còn ở Việt Nam thì cực kỳ tham nhũng. Chưa chắc người Việt Nam nào cũng tự hào về lãnh tụ Hồ Chí Minh. Có một số người coi ông là cha lập quốc, nhưng cũng có những người nghĩ ông là người đem chủ thuyết cộng sản vào Việt Nam gây ra tình trạng như ngày nay. Cho nên, không thể nói là tự hào được, có khi đó lại là xấu hổ đấy chứ. Bị nhồi sọ nhiều quá cho nên người ta sùng bái như một vị thánh sống ấy, nhưng người khách quan có khi người ta lại nghĩ khác. Không thể nói là người nào cũng tự hào được.
Trà Mi: Bằng cách nào để tiếng nói của các bạn được lắng nghe và mang tới một hiệu quả nào đó?
Minh Thắm: Là một phóng viên, em cũng tham gia các diễn đàn và các nhóm để góp tiếng nói chung. Một mình mình không thể nói một tiếng nói gì cả, mình sẽ tham gia cùng các anh chị để góp phần nhỏ bé của mình tạo nên sức mạnh.
Trà Mi: Phương cách bạn đề nghị cũng đã được áp dụng lâu nay, có ví dụ nào cho thấy cách này hiệu quả?
Minh Thắm: Thủ tướng cũng đã cho tạm dừng việc này, em nghĩ đó cũng là hiệu quả do truyền thông mang lại.
Trần Nam: Theo em, việc tạm dừng này là để hoãn binh thôi để làm lắng dịu dư luận, sau đấy họ lại tiếp tục họ làm. Cái kế của họ là như thế.
Đức: Với đặc thù của Việt Nam thì đúng là hiệu quả truyền thông mang lại đối với các dự án được quyết định bởi nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam này thì không có một giá trị nào cả.
Trần Nam: Chúng ta cũng phải hành động cụ thể. Ngoài các hành động trên mạng, cần có những hành động ngoài cuộc sống nữa. Cần thành lập các nhóm, nhưng có điều là ở Việt Nam có một đảng thôi, họ khống chế hết về báo chí truyền thông cho nên tiếng nói người dân rất là hạn chế.
Trà Mi: Thắm đang làm việc cho một tờ báo của nhà nước, chị có đồng tình với nhận xét của anh Nam?
Minh Thắm: Em thấy báo chí bây giờ cũng không được tự do. Đôi khi mình cũng phải nói tiếng nói theo sự định hướng ở trên. Các tổ chức xã hội dân sự, các hội nhóm thì họ có những hành động thiết thực hơn. Việc này em thấy chỉ trông chờ vào các tổ chức xã hội dân sự thôi, chứ còn truyền thông chỉ có sức mạnh là tạo nên dư luận thôi. Còn các hoạt động thì em nghĩ phải trông đợi các tổ chức xã hội dân sự.
Trà Mi: Nếu cuối cùng vẫn mọc lên tượng đài ở Sơn La như trường hợp Tượng đài Mẹ Việt Nam ở Quảng Ngãi, điều đó có ý nghĩa thế nào trong ánh mắt các bạn?
Đức: Nếu tượng đài đó vẫn mọc lên thì đó là một sự thất bại về mặt lâu dài. Sự phát triển của xã hội dân sự Việt Nam dù chưa được mạnh nhưng cũng đã hình thành, những con người đã liên kết với nhau để lên tiếng. Nhờ ảnh hưởng của internet và mạng xã hội, nó đã được lan tỏa đi rất lớn. Với những tác nhân, lợi thế đó so với thời điểm trước đây mà vẫn không thay đổi được gì thì đó là sự thất bại.
Trần Nam: Nếu tượng đài này vẫn dựng lên thì đấy là người dân bất lực thôi. Ngoài dự án này, còn rất nhiều vấn đề khác như tăng giá xăng, tăng giá điện..v…v.. dân bức xúc  mà cũng bất lực thôi.
Trà Mi: Vừa rồi là ý kiến của ba khách mời tham gia chương trình Tạp chí Thanh Niên hôm nay. Quan điểm của bạn nghe đài khắp nơi thế nào, xin hãy chia sẻ với chúng tôi trong mục Ý kiến ngay bên dưới bài đăng. Xin chân thành cảm ơn các bạn.

T