Thứ Năm, 18 tháng 12, 2014

VIỆT NAM DÂN GIÀU NƯỚC MẠNH... VÀ XÃ HỘI CÔNG BẰNG VĂN MINH...?











               SỰ THẬT - CÔNG LÝ - TÌNH YÊU






Bản Tin












Không thể có dân giàu nước mạnh với chế độ cộng sản


VRNs (18.12.2014) – Sài Gòn – I.HÃY HIỂU CHÍNH XÁC VỀ CS
Theo đánh giá của các tổ chức quốc tế, thì VN chúng ta là một nước nghèo nàn và lạc hậu, nhưng ngoài đường chúng ta thấy ghi các biểu ngữ: “Nước VN giàu mạnh, công bằng và văn minh”! Có thật nước VN chúng ta GIÀU MẠNH, CÔNG BẰNG VÀ VĂN MINH không? Tất cả chúng ta đã tự thấy rồi! Chúng ta đừng “mơ ngủ” để cho CS lừa bịp nữa! Chúng ta phải biết từ trong căn nguyên, chế độ CS không chủ trương dân giàu, nước mạnh, mà chủ trương “bần cùng hóa” và “ngu dân” để dễ cai trị. Muốn cứu nước và cứu mình, thì tất cả chúng ta phải có những hiểu biết căn bản về CS, và những nhận định chân xác về thực trạng đất nước chúng ta.
 Điều kiện để một đất nước có thể trở nên giàu mạnh, là phải có một đội ngũ tài giỏi để điều hành đất nước, và họ phải có cái TÂM kèm theo cái TÀI. Đất nước ta đang KHÔNG CÓ điều kiện đó, và tương lai cũng khó có!
 141216006
II.NHỮNG “CHỦ NHÂN TƯƠNG LAI” CỦA ĐẤT NƯỚC!
Đó là những người trẻ hôm nay. Nhưng những người trẻ đó hiện tại ra sao, để chúng ta “trông cây biết quả”?
Nếu tiếp xúc nhiều với giới sinh viên VN hiện tại, chúng ta sẽ thấy hết sức ngỡ ngàng khi nhận biết về thực trạng của họ: nghèo nàn về trí tuệ, bạc nhược về tinh thần, không định hướng, không có lý tưởng! Trong khi nền giáo dục cũ của miền Nam là đào tạo nên những con người “tài đức song toàn”, những con người biết tự tin, tự lập, những con người phải có lý tưởng để vươn tới, thì ngày nay sản phẩm của nền giáo dục XHCN lại là những con người trái ngược hẳn! Từ đó, khó mà kỳ vọng vào giới trẻ ngày nay, trong vai trò người chủ của đất nước mai sau! Chúng tôi không “vơ đũa cả nắm”, nhưng hầu hết là như thế! Nếu không sa vào việc ăn chơi, sa đọa (thành phần con nhà giàu), thì ngược lại, cái nghèo khó túng thiếu làm cho sinh viên bạc nhược về cả thể xác lẫn tinh thần! Họ không dám bàn đến chính trị, xã hội, vì không quan tâm, hay sợ hãi! Quan sát trong trường học, hay trong một giảng đường, hầu hết SV giống như một bè rau muống, trôi nổi bềnh bồng, không gốc rễ, không nhành lá, không bám chắc vào đâu cả, để mà phát triển, mà sinh hoa trái. Các em sống cậy nhờ gia đình, hay vớ được việc gì thì làm việc ấy, miễn có đồng tiền để sống qua ngày, mặc dù đồng tiền của họ kiếm ra có khi chẳng trong sạch gì, ví dụ nghề “dư luận viên” cũng có nhiều SV tham gia! Ngày mai ra sao không biết, đến đâu hay đến đó. Nói về “lý tưởng” đối với họ thật là chuyện viển vông! Những SV có cha mẹ để dựa, thì tương lai để cho cha mẹ lo. Những người phải tự lực thì chẳng có ai hướng dẫn về tinh thần để biết định hướng cuộc sống, nên họ như bèo dạt mây trôi! Hỏi về kiến thức của họ mới thật là thảm hại! Chúng tôi có dịp trao đổi với một nhóm sinh viên đã ra trường, tức là những “trí thức trẻ”, mà họ không biết gì về thực trạng xã hội xung quanh, không biết tại sao đồng tiền bị mất giá, chẳng hiểu “lạm phát” là gì! Được hỏi về lạm phát, cậu SV trả lời rất cụ thể: thí dụ em có 100.000đ, em có thể  sống được 1 ngày, khi lạm phát sẽ chỉ còn sống được nửa ngày! Nhưng giải thích từ ngữ “lạm phát” thì không giải thích được! Hỏi sao vậy, họ nói thày giáo trong trường không giảng, còn thày không giảng vì “nhạy cảm”, sợ đụng đến…chính quyền sẽ bị mất điểm! Nếu hỏi thêm về lịch sử, thì những SV này không hề biết Ải Nam Quan nay ở đâu, mà cũng chẳng thèm thắc mắc. Nói về việc Trung Cộng chiếm Hoàng Sa, Trường Sa, cậu SV cũng không biết HS-TS nằm ở đâu, TC chiếm hồi nào! Còn về công hàm Phạm Văn Đồng, về hội nghị Thành Đô, về đảng CS thì họ lại càng không biết, và không cần biết, vì không muốn phiền phức, do nhà nước cấm! Ở trong lớp nếu ai đặt ra một thắc mắc về tình hình đất nước, về nhân quyền, thì trước hết là thày sẽ dẹp, và cả hội trường sẽ phản đối, họ chỉ học những gì thày giảng, và thày chỉ giảng theo nhà nước, SV học được gì thì không cần biết! Mai mốt muốn tiến thân thì nhà giàu đã có cha mẹ mua chức, mua bằng, kẻ nghèo thì “phấn đấu vào đảng” ắt sẽ kiếm ra tiền! Còn nói đến việc TC chiếm nước, thì được trả lời là “làm gì có!”, “đã có chính quyền lo”! Hỏi về những sự việc xảy ra chung quanh, như dân oan mất đất, người biểu tình yêu nước chống TC xâm lăng thì…hoàn toàn không biết! Những tên tuổi như Cù Huy Hà Vũ, Nguyễn Tiến Trung, Trần Huỳnh Duy Thức, LS Lê quốc Quân, Mẹ Nấm, Phạm Thanh Nghiên…đối với hầu hết SV và giới trẻ VN, thì hoàn toàn lạ hoắc, không hề có trong đầu của họ!
Với một nền giáo dục què quặt và gian manh cố tình của CS, SV ra trường kiến thức thì trống rỗng, nhận định thì mơ hồ nếu không nói là giốt đặc, cái tâm thì không có, toàn những kẻ chỉ muốn ăn chực nằm chờ người khác giúp cho, thử hỏi nước ta sẽ giàu, dân ta sẽ mạnh bằng cách gì đây? Còn với người bình dân châm lấm tay bùn, hay những người lao động phải chúi đầu vào sinh kế, họ còn biết được điều gì ngoài sự lầm than cơ cực, và lầm lũi sống qua ngày!

III.THỰC TẾ XÃ HỘI HÔM NAY
- VỀ TINH THẦN: Xã hội VN chúng ta đang công bằng, văn minh và đạo đức  như thế này đây: bảo mẫu trấn cháu bé 18 tháng vào phi nước; “cô giáo như mẹ hiền” xách chân cháu bé lên, đánh rơi cháu xuống đất rồi đạp lên đến bể tim; học sinh quan hệ tình dục trong lớp thản nhiên; nhà sư giết tình nhân rồi vùi chôn trong sân chùa; nhà sư chụp ảnh khỏa thân với người mẫu trần truồng định tung lên mạng với tựa đề: “thoát y để thiền”; giáo dục nhà trường thì dùng xảo ngôn, gương sống của người đi trước thì gian tham vô đạo, thày giáo mua dâm gọc trò, thậm chí hiệu trưởng còn làm “tú bà” để bán học trò cho kẻ mua dâm lấy tiền! Nền giáo dục như thế nào mà biến con người trở thành mất nhân tính, lệch lạc và đồi trụy đến như thế, VN tự cổ chí kim chưa hề có! Như vậy nhà trường là nơi sản sinh ra quỷ ma chứ có phải là lò đúc nhân tài để làm chủ đất nước đâu, mà nước mạnh dân giàu? CS đã hủy hoại con người, và tương lai của dân tộc VN!
- VỀ VẬT CHẤT: theo nhận định của các tổ chức quốc tế một cách vô tư công bằng, thì VN là một đất nước nghèo nàn và lạc hậu vào bậc nhất thế giới, chỉ ngang bằng Bắc Hàn, còn thua cả Campuchia và Lào về cả thu nhập bình quân đầu người và sự tự do dân chủ, chưa dám nói tới Thái Lan, thì phải đợi nửa thế kỷ nữa mơi bằng họ bây giờ, trong khi trước năm 1975, ba nước lân bang này còn kém xa miền Nam VN! Đã từng có những đánh giá: VN tụt hậu cả hàng trăm năm” từ khi có CS! Như vậy CS có mặt đã không xây dựng phát triển đất nước, mà chỉ phá hoại và làm cho đất nước thụt lùi hàng trăm năm, trong khi trước đó, miền Nam VN đã từng là Hòn Ngọc Viễn Đông, hơn hẳn các nước vùng Đông Nam Á, nhưng sau khi CS cưỡng chiếm  thì trở thành lạc hậu, đói nghèo hơn mọi nước trong khu vực! Đừng thấy một số nhỏ người có tài sản hay làm ăn khấm khá mà hiểu lầm rằng CS muốn dân giàu, đó chỉ là vì xã hội VN ngày vay có khác: một số có thân nhân ở nước ngoài giúp, một số lợi dụng lúc CS buộc phải “mở cửa” về kinh tế mà ráng làm ăn, còn đa phần là do “miêu duệ”, hay nhờ vào quen biết, thế thần, cơ hội mà thu tóm được của cải, tài sản!
Không lạ gì điều đó, nếu chúng ta chịu khó nghĩ kỹ về bản chất và chủ trương của CS:
-CS chủ trương chuyên chính vô sản, tức là sẽ tiến đến một xã hội vô sản, mọi người đều như nhau, không ai được quyền có tài sản, trừ đảng viên CS, những kẻ lãnh đạo. Người dân ai có tư hữu cũng sẽ bị cướp, bị san bằng. Chúng ta từng  thấy những từ ngữ thường được dùng trong chế độ CS là “đánh tư sản”, “giệt tư bản”…, những từ này không hề có trong chế độ tư bản, tự do. CS coi tư sản là kẻ thù, chỉ có vô sản mới là đối tượng ưu ái của chế độ CS, như vậy ở đâu ra dân giàu?  Dân nghèo thì làm sao học hành, phát triển, làm sao có trí thức mà xây dựng đất nước? Khi làm chủ miền Bắc, CS đã “vô sản hóa” người dân bằng cuộc “cải cách ruộng đất”, biến mọi người thành bần cùng, khố rách áo ôm, và đưa các thành phần “bần cố nông” lên lãnh đạo đất nước! Khi cưỡng chiếm được miền Nam, việc đầu tiên của CS là “đánh tư sản”, đánh bằng cách tịch thu hết mọi tài sản của những công kỹ nghệ gia, những nhà kinh doanh, kể cả trường học, bệnh viện, rồi đối với dân thì “đổi tiền” nhiều lần, từ tiền triệu đổi thành tiền đồng, mà đồng tiền mới cũng không tăng giá trị! Họ cho đó là thành công của “cách mạng”, khi kéo được những người làm ăn kinh doanh giàu có xuống thành vô sản đồng đều, chứ không khuyến khích những người làm ăn chân chính này để họ góp phần phát triển đất nước. Vì thế nên trước 1975, miền Nam đã từng sản xuất được xe hơi, mà sau 40 năm “giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước”, một con ốc vít cũng không làm nổi! Như vậy chẳng phải là thụt hậu thì là gì? CS vừa chủ trương bần cùng hóa người dân, vừa chủ trương ngu dân!
-Trong chế độ CS, trí thức bị coi là thành phần “phản động”, là kẻ thù cần phải tiêu giệt. Mao Trạch Đông, ông cố của CS Tàu đã nói: “trí thức không bằng cục phân”! Trong chế độ CS, những người trí thức đi theo CS cũng bị khử trừ vì không được tin tưởng. Còn nhớ rõ khi CS chiếm miền Nam, chúng tôi là những giáo sư cũ của Sài Gòn (nay gọi là giáo viên), khi đi dạy học bao giờ các thày cô cũng phải ăn mặc tề chỉnh, nam GS thì quần tây, áo sơ mi bỏ trong quần, thắt “cà vạt”, nữ thì mặc áo dài, không ai mặc áo thun, quần jean đến trường, càng không thể mặc đồ bà ba ngắn củn mà đứng trước học sinh, SV. Ấy thế mà khi thấy giáo viên miền Nam mặc áo dài, cái áo truyền thống VN, mà đám cán bộ miền Bắc mới vào hăm he hấm hứ, kêu chúng tôi lại và nói với giọng đầy căm tức: “các đồng chí giờ này còn giữ tác phong tiểu tư sản, tư tưởng không chịu biến chuyển!”. Họ có vẻ thù địch với sự lịch sự văn minh lắm thì phải! Chỉ có những thành phần khố rách áo ôm, những kẻ vô sản chuyên chính mới là thành phần nòng cốt. Như vậy mà nước mạnh được sao? Lấy ai để điều hành, để xây dựng đất nước? CS chỉ đề cao giai cấp công nông. Những người nông dân, công nhân không phải thành phần trí thức, mà nếu có những người trí thức lãnh đạo công, nông dân, CS cũng kỳ thị và tìm cách loại trừ! Bây giờ trong hàng ngũ lãnh đạo CS có rất nhiều kẻ có bằng thạc sĩ, tiến sĩ, nhưng tuyệt đại đều là bằng giả, bằng mua; rất nhiều kẻ giàu có, nhưng đó là những kẻ giàu vì tham nhũng, bóc lột, chứ không kẻ nào là có tài, và tạo ra sản nghiệp bằng khả năng chân chính của họ. Giàu do chức quyền, giàu do con ông cháu cha CS.  Những tư bản đỏ là chính đám này, làm giàu bất chính bằng tham nhũng, bóc lột, bán nước! Còn người dân thì không được quyền tư hữu, nếu có thì trước sau gì cũng bị moi móc, bị đánh tư sản, bằng cách này cách kia, bị gán tội này tội nọ, để san bằng mọi người thành vô sản. Vì thế, có những nhận định chí lý, chính xác: “Chế độ Tư bản có thể không công bằng trong việc phân chia lợi tức, tài sản, nhưng chế độ CS thì tuyệt đối công bằng trong việc phân phối sự NGHÈO NÀN, ĐÓI RÁCH, NGU MUỘI VÀ LẠC HẬU” cho mọi người như nhau!
Việc này được chứng minh bằng thực tế: không một nước CS nào trên thế giới đã tạo được một xã hội giàu mạnh, công bằng và văn minh, kể cả Nga là cái nôi của CS. Vì thế toàn bộ thế giới CS đã đồng loạt sụp đổ, mà nguyên nhân chính là sự đói nghèo đưa đến sự bất mãn của toàn dân. Ngày nay còn lại 4 tên CS là Tàu, Việt Nam, Cu Ba và Bắc Hàn, thì cả 4 “thiên đường XHCN” này đều được đói nghèo, ngu muội, lạc hậu ngự trị. Có thể nhiều người sẽ nói TC là nước giàu, nhưng không phải, chỉ có thành phần lãnh đạo giàu thôi, còn dân TC thì đại thể là nghèo nàn và lạc hậu, cũng giống như VN, có khi còn tệ hơn. Bắc Hàn và Cu Ba cũng từng đi van nài ăn xin cơm gạo của cả thế giới!
Để kết luận, nếu chúng ta muốn cho dân giàu nước mạnh, thì chỉ có một cách là phải HẾT CS!   , vì CS chủ trường VÔ SẢN CHUYÊN CHÍNH, lấy đâu ra giàu? Giàu và mạnh phải hiểu là chỉ dành cho chính quyền, họ vừa giàu tiền của, vừa có sức mạnh để trấn áp những thế lực chống lại họ, để họ tồn tại mà cỡi đầu dân, mà vơ vét. Dân phải nghèo, phải ngu mới dễ cai trị, nắm dân là nắm cái bao tử của dân thì mới chắc! Đói rách lấy đâu ra sức mà chiến đấu? Ngu muội thì đầu óc đâu mà mưu tính chống lại được CS? Muốn xã hội văn minh, dân giàu nước mạnh, thì chỉ có chế độ tự do, dân chủ, tôn trọng nhân quyền, và nền kinh tế tư bản mà thôi. Hãy xem CS sợ hãi tự do, nhân quyền như thế nào! Hãy xem họ đánh giá các ý kiến xây dựng, đòi cởi mở của 61 đảng viên “trí thức CS”của họ là gây rối, làm mất uy tín của Đảng, để thấy họ sợ gì và muốn gì! Dân giàu, nước mạnh không phải mục tiêu của CS! Chỉ có đảng CS là được quyền giàu và mạnh mà thôi!
Người miền Nam

Thứ Hai, 15 tháng 12, 2014

THAM NHŨNG TẠI VIỆT NAM VẪN ĐANG TRONG TÌNH TRẠNG ỔN ĐỊNH...?










         SỰ THẬT - CÔNG LÝ - TÌNH YÊU




Do Minh Tuyen



" Tham nhũng vẫn đang ổn định"... đó chính là lời phát biểu của người đứng đầu Ủy ban Thanh tra Nhà nước, Ngài Tổng Thanh tra Chính phủ Huỳnh Phong Tranh khi đánh giá về tình trạng tham nhũng tại Việt Nam hiện nay. Thật là khôi hài và đầy lố bịch... khi hai từ "Ổn định" được Nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam lạm dụng và xử dụng một cách hết sức bừa bãi và tùy tiện. Vâng, khi nghe hai từ ổn định, người ta thường liên tưởng đến những điều tốt đẹp ví dụ như... trật tự xã hội ổn định... cuộc sống người dân ổn định...v...v... chứ chưa hề nghe thấy tiêu cực và tham nhũng bao giờ... phải chăng đây là cách gián tiếp xác nhận từ giới lãnh đạo cộng sản cầm quyền trong công cuộc phòng chống và bài trừ tham nhũng tại Việt Nam hiện nay đã hoàn toàn thất bại...?



Tham nhũng tại Việt Nam trong thời gian qua và hiện nay đã trong tình trạng đáng báo động đến nỗi một trong số các Nhà lãnh đạo quốc gia cộng sản này đã phải thốt lên rằng: tiêu cực và tham nhũng hiện nay không chỉ là một con sâu làm rầu nồi canh... mà thật sự như là một bầy sâu...? Nhìn đâu cũng thấy tham nhũng... tham nhũng khắp mọi nơi từ Bộ máy chính phủ... từ thành phần đảng viên đảng cộng sản Việt Nam... và từ Bộ máy chính quyền các cấp cũng như hầu hết các Bộ ngành khiến cho nền kinh tế Đất nước suy sụp và chao đảo... tình trạng tham nhũng hiện nay tại Việt Nam  như thế vậy thì hai chữ "Ổn định" mà Ngài Tổng Thanh tra chính phủ phát biểu ngày hôm nay mang ý nghĩa như thế nào... chính là điều mà người dân cần biết cũng như cần có câu trả lời và lời giải thích thỏa đáng từ giới lãnh đạo độc tài cộng sản cầm quyền hiện nay.



Cam kết bài trừ tham nhũng từ phía giới lãnh đạo Nhà nước cộng sản trong thời gian qua để ở đâu...? Liệu Ngài Thủ tướng chính phủ Nguyễn Tấn Dũng có đủ can đảm thực hiện lời hứa của ông trước toàn dân là sẽ từ chức nếu không diệt trừ được nạn tham nhũng không...? Phòng chống và bài trừ tham nhũng mà không cho báo giới lên tiếng... cấm đoán, cản trở và ngăn chặn người dân thể hiện quyền Tự do Ngôn luận hợp pháp và chính đáng của họ thì làm sao bài trừ tham nhũng...? người có công phát hiện tham nhũng thì bị trù dập và trừng phạt thay vì được khen thưởng, khích lệ và động viên tinh thần thì chống thamh nhũng thế nào...? Điều duy nhất có thể trợ giúp hữu hiệu trong công cuộc phòng chống và bài trừ tham nhũng đó chính là Sự thật và Công lý cần phải được triệt để tôn trọng và hiển thị. Để đạt được điều như thế các Nhà lãnh đạo Nhà nước cộng sản Việt Nam phải thật sự thể hiện thiện chí của mình một cách chân thành bằng những hành động cụ thể có thể thấy được chứ không thể chỉ bằng lời nói nơi đầu môi chót lưỡi như hiện nay và trong suốt thời gian qua. Hãy luôn nhớ rằng ngày nào còn tồn tại độc tài đảng trị... ngày nào Tự do Dân chủ và Nhân quyền còn bị chà đạp... thì ngày đó mọi người chúng ta hãy quên đi cái gọi là "Phòng chống và Bài trừ tham nhũng"... như cách tuyên truyền dối trá bấy lâu nay từ các Nhà lãnh đạo độc tài cộng sản tại Việt Nam.




Bản Tin





Tham nhũng vẫn… ổn định là gì?

Anh Vũ, thông tín viên RFA
2014-12-12

Email
Ý kiến của Bạn
Chia sẻ
In trang này
toa_dam_tr_BVDG-622.jpg
Buổi tọa đàm “Chung tay phòng, chống tham nhũng vì sự phát triển” diễn ra ngày 9.12. 2014 tại Hà Nội.
Courtesy VOV

Gần đây, Tổng Thanh tra Chính phủ Huỳnh Phong Tranh đánh giá về thực trạng tham nhũng ở VN có nói rằng, trong 3 năm qua, tham nhũng có tính ổn định. Vậy tham nhũng vẫn ổn định có nghĩa là gì?

Không tụt, không tăng là ổn định

Ngày 3.12. 2014, Tổ chức minh bạch quốc tế (TI) công bố chỉ số cảm nhận tham nhũng 2013, theo đó Việt Nam xếp hạng 116 trên tổng số 177 quốc gia và vùng lãnh thổ với điểm số bằng năm ngoái: 31/100 (trong đó 0 chỉ mức độ tham nhũng cao và 100 là rất trong sạch).
Đánh giá về thực trạng tham nhũng ở VN,  TS. Đinh Văn Minh Phó Viện trưởng Viện Khoa học Thanh tra – Thanh tra Chính phủ nhận định:
“Ở VN có đủ loại tham nhũng, đã gây ra sự bức xúc cho người dân, bởi vì tham nhũng nhỏ đa số ảnh hưởng trực tiếp đến cuộc sống của người dân trong việc liên hệ với các cơ quan công quyền. Cái đó làm cho hình ảnh cơ quan hành chính công bị méo mó và người dân thiếu sự tin tưởng, thậm chí là họ rất khó chịu. Nguyên nhân không phải do nhà nước không quan tâm đến cái đó đâu, mà vấn đề là thiếu giải pháp đồng bộ hơn.”
Tôi nghĩ tại sao lại nói là tham nhũng ổn định? Vì thông thường từ ổn định được dùng khi nói về những vấn đề tốt chứ không phải là những mặt tiêu cực.
-Nhà báo Võ Văn Tạo
Trong buổi tọa đàm “Chung tay phòng, chống tham nhũng vì sự phát triển” diễn ra ngày 9.12. 2014 vừa qua, Tổng Thanh tra Chính phủ Huỳnh Phong Tranh nói rằng, trong 3 năm qua, chỉ số cảm nhận tham nhũng không tụt, không tăng có nghĩa là có tính ổn định.
Nhận xét về phát biểu này của ông Huỳnh Phong Tranh, Tổng Thanh tra Chính phủ, từ Nha trang Nhà báo Võ Văn Tạo nói với chúng tôi:
“Tôi cũng như nhiều người khác rất ngạc nhiên và không tin vào tai của mình nữa, tôi nghĩ tại sao lại nói là tham nhũng ổn định? Vì thông thường từ ổn định được dùng khi nói về những vấn đề tốt chứ không phải là những mặt tiêu cực. Tôi nghĩ phát biểu đó là sự chọc giận công luận, chọc giận những người tiến bộ và có tâm huyết đối với đất nước. Vậy mà ông ấy nói tình hình tham nhũng mấy năm qua vẫn ổn định thì không ai, kể cả dư luận trong nước cũng không thể hiểu nổi? Còn nhớ, khi lên giữ chức Thủ tướng, ông Nguyễn Tấn Dũng có nói rằng nếu không chống được tham nhũng ông ấy sẽ từ chức. Giờ chỉ cần nói như ông Huỳnh Phong Tranh là tham nhũng ổn định, thì thử hỏi ông Nguyễn Tấn Dũng có từ chức hay không?”
Trả lời câu hỏi nguyên nhân chính do đâu khiến cho việc chống tham nhũng ở VN không phát huy được hiệu quả?
TS. Đinh Văn Minh thấy rằng: đây là vấn đề nhạy cảm vì có liên quan đến tiền bạc và quyền lực. Theo ông người tham nhũng hầu hết là người có chức vụ, có quyền lực và cả một hệ thống nên không dễ có thể làm được. Song theo ông quan trọng là nhà nước chưa có các biện pháp xử lý thích đáng.
toan-canh-toa-dam-chtvspt-400.jpg
Quan khách tham dự Buổi tọa đàm “Chung tay phòng, chống tham nhũng vì sự phát triển” diễn ra ngày 9.12. 2014 tại Hà Nội. Courtesy thanhtra.gov.vn
TS. Đinh Văn Minh nói:
“Chúng tôi dưới góc độ nghiên cứu cũng như trong quá trình cải cách thể chế và tình hình thực tế diễn ra thì có một nhận xét là hiện nay chúng ta chống tham nhũng nhưng tham nhũng “chay”nhiều quá. Tham nhũng thực chất là hành vi hướng tới chiếm đoạt tiền và tài sản, cho nên chống tham nhũng là chúng ta phải hướng tới việc đòi lại hay giành lại những cái tài sản mà những kẻ tham nhũng lấy lại của nhà nước và nhân dân. Mục đích của nó phải là như vậy và điều đó phải được nhấn mạnh, nhưng tiếc rằng do các thiết chế từ trước tới nay của chúng ta chưa được quan tâm đến một cách đúng mức và thỏa đáng cho nên kết quả hết sức hạn chế.”
Nhà báo Võ Văn Tạo cho rằng có rất nhiều nguyên nhân, song nguyên nhân cơ bản nhất là vấn đề tham nhũng chính trị, mà theo ông nó là nguyên nhân của mọi nguyên nhân.
Nhà báo Võ Văn Tạo khẳng định:
“Tôi nghĩ rằng đây là hệ quả của cái gọi là tham nhũng chính trị. Vì ở những xứ sở độc tài thì những kẻ cầm quyền nắm quyền lực bằng bạo lực, bằng quân đội, nhà tù, cảnh sát, bằng tuyên truyền nhồi sọ… và họ vơ hết vào tay họ, bắt toàn dân phải nói như họ nói, phải tuyên truyền như họ tuyên truyền. Nghĩa là không được ai nói khác, chính vì thế mà họ nắm được quyền lực chính trị trong tay, từ tham nhũng chính trị mới đẻ ra tham nhũng mọi thứ khác. Còn những nước phi độc tài thì chính trị cũng chỉ là một quyền lực cũng như các quyền lực khác. Ở VN hiện nay đang còn độc tài chính trị, thì theo tôi không còn cách nào để chống tham nhũng.”
Theo báo Tuổi trẻ, ông Lê Như Tiến, Phó Chủ nhiệm UB Văn hóa , giáo dục, thanh niên, thiếu niên và nhi đồng cho biết: “Có vị đại biểu tâm sự mỗi lần ra họp Quốc hội là lãnh đạo địa phương căn dặn rất kỹ: phát biểu gì cũng được, trừ tham nhũng, vì nếu còn cơ chế xin cho thì mình xin ai cho. Càng không nên phát biểu tham nhũng ở địa phương vì dại gì vạch áo cho người xem lưng. Vậy là cuộc chiến chống tham nhũng có nguy cơ triệt tiêu trên diễn đàn Quốc hội".

Tham nhũng là chủ trương của Đảng CSVN?

Khi được hỏi, liệu tham nhũng có là một chủ trương của Đảng CSVN nhằm tạo ra một tầng lớp có đặc quyền đặc lợi để trung thành với Đảng hay không?
Theo tôi nghĩ về mặt kinh tế thì Đảng CSVN dung túng, dung dưỡng cho tham nhũng, họ chỉ trừng phạt khi không còn khả năng che đậy được nữa.
-Nhà báo Võ Văn Tạo
Nhà báo Võ Văn Tạo cho biết:
“Theo tôi nghĩ về mặt kinh tế thì Đảng CSVN dung túng, dung dưỡng cho tham nhũng, họ chỉ trừng phạt khi không còn khả năng che đậy được nữa. Và cũng như các Đảng CS trên thế giới họ sử dụng chống tham nhũng để tiêu diệt các phe cánh mà thôi. Nên nói là chủ trương thì tôi nghĩ không tới mức độ như thế.”
Nói về giải pháp chống tham nhũng trong điều kiện thể chế chính trị độc đảng lãnh đạo hiện nay, TS. Nguyễn Quang A – Nguyên Viện trưởng Viện phản biện IDS cho rằng một khi bản thân thể chế chính trị đã tạo điều kiện sinh ra và khuyến khích tham nhũng thì khó có thể chống tham nhũng được.
TS. Nguyễn Quang A cho biết:
“Muốn chống tham nhũng thì phải có tự do ngôn luận, phải có sự kiềm chế quyền lực từ bên ngoài hoặc là giữa các bên ở bên trong, như các bên trong nội bộ của Đảng. Nhưng kiềm chế thì phải cương quyết, chứ không phải là sợ vỡ cái bình vôi. Và những người ấy phải được lựa chọn theo tài năng và đức độ, chứ không phải theo tiêu chuẩn vừa Hồng vừa Chuyên. Các điều kiện như thế đã không có ở chính quyền hiện nay ở VN thì làm sao mà chống tham nhũng được? Do vậy những hô hào chống tham nhũng từ trước đến nay chỉ là mị dân mà thôi.”
Tham nhũng đã trở thành một vấn nạn trầm trọng của xã hội VN hiện nay và được ví như giặc nội xâm, có thể ảnh hưởng đến sự tồn vong của chế độ. Điều này đã được Đảng CSVN công khai thừa nhận. Tuy nhiên, quyết tâm chống tham nhũng của Đảng CSVN chưa được coi trọng và được quan tâm ở một mức độ cần phải có. Đặc biệt là vấn đề thể chế chính trị cũng là nguyên nhân chính khiến cho tham nhũng ở VN ngày càng trở nên phổ biến và không có dấu hiệu thuyên giảm.

 

Thứ Bảy, 13 tháng 12, 2014

30 THÁNG 04 - KỶ NIỆM NGÀY NGƯỜI VIỆT TỊ NẠN CỘNG SẢN LIỀU MÌNH VƯỢT BIỂN RA ĐI TÌM BẾN BỜ TỰ DO...











          SỰ THẬT - CÔNG LÝ - TÌNH YÊU






Do Minh Tuyen



30-04-1975 ngày miền Nam Việt Nam rơi vào tay cộng sản... và cũng là thời khắc khởi đầu cho những cuộc hành trình đầy đau thương của người dân Việt nam trốn chạy cộng sản ra đi tìm kiếm bến bờ tự do... đã được Thượng viện Canada chính thức thông qua bởi Dự luật S-219 vào hôm thứ hai 08-12-2014 vừa qua... không những là niềm vui cho hàng triệu đồng bào Việt Nam hiện đang sinh sống tại Hải ngoại... mà còn gây xúc động cho hầu hết tất cả đồng bào Việt Nam yêu mến Tự do Dân chủ trên toàn thế giới nói chung.



" Thuyền nhân" hai từ thân thương nói lên sự vĩ đại và lòng dũng cảm can trường của hàng triệu đồng bào Việt Nam liều mình vượt biển ra đi tìm kiếm bến bờ tự do, sau khi miền Nam Việt Nam thất thủ và hoàn toàn rơi vào tay cộng sản. Hai từ Thuyền nhân cũng đã giúp mọi người dân Việt Nam chúng ta hồi tưởng lại thời khắc lịch sử của ngày 30-04-1975 và những mất mát đau thương mà đồng bào miền Nam Việt Nam nói riêng cùng người dân cả nước Việt Nam nói chung phải gánh chịu dưới ách cai trị tàn bạo và vô nhân của chế độ độc tài cộng sản cầm quyền tại Việt Nam. Hàng chục ngàn sỹ quan quân lực Việt Nam Cộng Hòa đã phải bỏ mạng trong các trại cải tạo đầy hà khắc vô tính người của cộng sản... hàng chục ngàn, hàng trăm ngàn gia đình phải ly tán đau thương khi tài sản nhà cửa đất đai ruộng vườn bị Nhà cầm quyền chiếm đoạt và đày ải lên các vùng kinh tế mới... dẫn đến làn sóng đồng bào Việt Nam ồ ạt liều mình bỏ nước ra đi trốn chạy cộng sản và trong số triệu người may mắn đến được bến bờ tự do hàng trăm ngàn người khác đã phải bỏ mạng dưới lòng đại dương một cách đau đớn xót xa.



Cuối cùng, những xót xa và đau thương mà đồng bào Việt Nam tị nạn cộng sản đã từng phải gánh chịu dưới chế độ độc tài cộng sản Việt Nam cũng đã được trả lại sự thật và sự công bằng qua việc ban hành và thông qua dự luật S-219 bởi Thượng viện Canada. Ngoài niềm vui và sự hãnh diện, sự kiện nổi bật nói trên còn nhắc nhở đồng bào Việt Nam Tị nạn cộng sản trên khắp mọi nơi trên thế giới nói riêng... và cho tất cả người dân Việt Nam nói chung giá trị thật sự của cái gọi là "Tự do Dân chủ"... và sự tàn ác không tưởng của chủ nghĩa cộng sản vô Thần tại Việt Nam hiện nay. Dự luật S-219 ngày hôm nay cũng còn là điều khích lệ cho mọi người dân Việt Nam... đặc biệt đối với những ai đã và đang phục vụ cho những giá trị nhân bản thiêng liêng cao cả nói trên... đã và đang phải trả giá bằng chính sinh mạng của mình cũng như những năm tháng tăm tối trong chốn lao tù cộng sản. Ngày 30-04-1975 còn được gọi là "Tháng tư đen" của đồng bào Việt Nam cả nghĩa bóng lẫn nghĩa đen... ngày hôm nay đã thật sự được Quốc tế quan tâm và mong rằng ngoài việc gắn liền với những hồi ức đau thương... sự kiện vui mừng ngày hôm nay cũng sẽ tăng thêm quyết tâm và khơi dậy niềm tin nơi cộng đồng người Việt Tị nạn tại Hải ngoại...ngõ hầu cùng nhau nổ lực nhiều hơn nữa trong công cuộc đấu tranh đòi lại Nhân quyền, Tự do và Dân chủ cho đồng bào Việt Nam thân yêu của chúng ta.





Bản Tin





Thượng viện Canada thông qua dự luật công nhận 30/4 là Ngày Hành Trình Đến Tự Do

Thanh Trúc, phóng viên RFA
2014-12-12

Email
Ý kiến của Bạn
Chia sẻ
In trang này
ngo-thanh-hai-622.jpg
Thủ tướng Canada, Stephen Harper (trái) và Thượng nghị sĩ Ngô Thanh Hải, ảnh minh họa chụp trước đây.
Photo by NTH
Hôm thứ Hai ngày 8/12 vừa qua, thượng viện Canada thông qua dự luật đề nghị công nhận ngày 30 tháng Tư hàng năm là Ngày Hành Trình Đến Tự Do. Đây là dự luật do thượng nghị sĩ Canada gốc Việt Ngô Thanh Hải đệ trình ra quốc hội.

Tưởng nhớ những người đã ra đi

Trả lời Thanh Trúc từ Ottawa, Canada, thượng nghị sĩ Ngô Thanh Hải trình bày chi tiết:
TNS Ngô Thanh Hải: Dự luật S-219 tôi dự định đưa ra năm rồi, tháng Mười 2013. Bởi vì năm 2015 là 40 năm thì tôi nghĩ cách mình có thể làm được là một dự luật tưởng niệm ngày 30 tháng Tư 75, nhớ lại hành trình chúng ta đi.
Trong dự luật tôi đưa ra là để tưởng nhớ làn sóng hai triệu người đã ra đi, để tưởng nhớ 250.000 người chết trên biển cả, để cám ơn Canada nhận 300.000 và để cám ơn chính phủ Canada và nhân dân Canada đã mở rộng vòng tay để đón tiếp chúng ta, cũng đồng thời để công nhận rằng Canada là quốc gia duy nhất được Cao Ủy Tị Nạn Liên Hiệp Quốc trao giải thưởng Nelson là một giải thưởng đã đóng góp rất nhiều trong vấn đề tị nạn. Đó là có 5 điều tôi cám ơn và đồng thời để nhớ những người đã ra đi.
Thanh Trúc: Thưa ngay từ đầu dự luật S-219 được ông đặt tên như thế nào cho đến khi nó được quyết định đổi lại là Ngày Con Đường Tới Tự Do?
Trong dự luật tôi đưa ra là để tưởng nhớ làn sóng hai triệu người đã ra đi, để tưởng nhớ 250.000 người chết trên biển cả, để cám ơn Canada nhận 300.000.
-TNS Ngô Thanh Hải
TNS Ngô Thanh Hải: Cộng đồng mình nghĩ ngày 30 tháng Tư là Black April Day Tháng Tư Đen, thì tôi cũng đệ trình lên là Black April Day. Nhưng mà cộng đồng người Việt mình không nghĩ là thủ tướng và chính phủ cho rằng dùng chữ “black” nó hơi nhạy cảm.
Thứ hai, khi dùng chữ Black April Day dân Canada không rõ ý nghĩa của cái đó là gì. Thành ra thủ tướng Canada đề nghị là Journey To Freedom Day nó dễ hiểu hơn, đọc tới thì dân Canada hiểu rằng đó là ngày người Việt của mình bỏ nước ra đi, Journey To Freedom Day Hành Trình Đến Tự Do thì nó đầy đủ ý nghĩa hơn.
Tuy nhiên trong cái preambule lời nói đầu của tôi thì tôi để là đa số người Việt Canada đều coi ngày 30 tháng Tư năm 75 là Black April Day Ngày Tháng Tư Đen. Một số người thì cứ khăng khăng nói rằng ngày 30 tháng Tư là ngày quốc hận. Cộng đồng mình muốn dùng chữ 30 tháng Tư gì cũng được hết, khi đã được công nhân rồi mình có thể nói Ngày 30 tháng Tư Đen hoặc Ngày Quốc Hận cũng được như thường. Đó là lý do sửa đổi tên vì chử “black” rất là nhạy cảm và không rõ y nghĩ của dự luật.

000_APP2000051812935-305.jpg

Tàu hải quân HQ-504 đến cảng Vũng Tàu, miền Nam Việt Nam chở người tị nạn tại biến cố 30/4/1975
Thanh Trúc: Thưa ông, báo Canadian Press phát hành ở Ottawa khi đưa tin dự luật S-219 do ông giời thiệu và đã được thượng viện Canada thông qua, sẽ gây sóng gió cho quan hệ ngoại giao Việt Nam Canada bởi chính phủ của thủ tướng Stephen Harper đang muốn tăng cường quan hệ với Việt Nam. Phía Việt Nam thì nói dự luật S-219 gởi một thông điệp không đúng đến người dân Việt Nam và đến cộng đồng quốc tế. Ông có lời bình luận nào về nhận xét này?
TNS Ngô Thanh Hải: Nếu như vậy thì Việt Nam không chịu nhìn sự thật. Nói rằng sẽ làm cản trở quan hệ giữa hai quốc gia thì đó là do chính phủ Việt Nam nêu lên mà thôi. Dự luật này không liên hệ gì đến chính phủ cộng sản Việt Nam cả. Hai triệu người bỏ nước ra đi, 250.000 người chết trên biển, 300.000 người được Canada đón nhận, đó là những thức tế không thể nào chối cãi được.
Dự luật này không nói gì đến vấn đề liên hệ ngoại giao Canada Việt Nam. Đó là một lý do mà Việt Nam nêu lên để làm áp lực với chính phủ Canada mà thôi. Cộng sản Việt Nam không công nhân sau 75 là có hơn hai triệu người Việt Nam mình đi tị nạn. Ở xứ tự do này mình không thể nào cấm cản được nhưng tôi thấy dự luật của tôi không có chú trọng đến vấn đề củ cộng sản Việt Nam mà chỉ chú trọng đến gần hai triệu người Việt Nam đã bỏ nước ra đi sau khi chiến tranh chấm dứt năm 1975.

Phản ứng của Việt Nam

Thanh Trúc: Theo chỗ ông biết thì Tòa Đại Sứ Việt Nam ở Ottawa và Bộ Ngoại Giao Việt Nam thông qua Bộ Ngoại Giao Canada, đã có những phản ứng như thế nào đối với dự luật S-219 thưa ông?
TNS Ngô Thanh Hải: Tòa đại sứ Việt Nam tại Canada và chính phủ Việt Nam đã mướn một người để lobby và đánh phá cho dự luật này không được thông qua. Đó là chuyện của Tòa Đại Sứ Việt Nam và chính phủ cộng sản Việt Nam. Đối với tôi nó không có liên hệ gì cả bởi vì đó là cái dự luật chỉ đề cập đến những người tị nạn bỏ đất nước ra đi. Không bằng lòng hay không thích là chuyện của cộng sản Việt Nam chớ không phải chuyện của cộng đồng Việt Nam tại Canada hoặc trên thế giới. Phải nhìn đúng sự thật chứ đâu thể nào trốn tránh sự thật đó.
Lập luận của chính phủ Việt Nam thực ra tôi không muốn bàn đến, nói gì thì nói thực tế nó vẫn có đó và chúng ta phải công nhận thức tế đó.
Lập luận của chính phủ Việt Nam thực ra tôi không muốn bàn đến, nói gì thì nói thực tế nó vẫn có đó và chúng ta phải công nhận thức tế đó.
-TNS Ngô Thanh Hải
Thanh Trúc: Tờ Canadian Press cũng có nói rằng dự luật S-219 tuy đã được thượng viện thông qua nhưng còn phải chờ hạ viện. Cũng có ý kiến cho rằng còn lâu thì dự luật S-219 mới được mang ra thảo luận tại hạ viện. Ý của ông như thế nào?
TNS Ngô Thanh Hải: Vấn đề lâu hay chậm thì ăn thua công việc của hạ viện. Tuy nhiên tôi cũng cho biết rằng ngày hôm qua, thứ Tư ngày 11 tây tháng Mười Hai vào lúc 4 giờ 15, dự luật này đã được đệ nạp tại hạ viện do ông dân biểu Mark Atler đưa ra tại hạ viện, nó kêu là 1st reading. Còn cái 2nd reading và 3rd reading nữa rồi sau đó thì bỏ phiếu.
Sau khi mà hai viện chấp nhận thì mới có chữ ký của đại diện nữ hoàng, kêu là Royal Ascension. Có cái Royal Ascension đó rồi mình mới ra hạ viện và thượng viện.
Thanh Trúc: Ông kỳ vọng bao nhiêu chục phần trăm là S-219 này có thể ra thành luật được?
TNS Ngô Thanh Hải: Hy vọng dự luật thành công trong vòng năm tới bởi vì cái thứ nhất là tất cả những đảng phái đều phải công nhận cái thực tế và sự thật của dự luật này. Đảng Bảo Thủ cũng đã nhận thấy cái đó, đảng Tự Do cũng phải nhận thấy bởi vì đảng Tự Do cũng là một trong chính phủ thời đó đã chấp nhận người tị nạn cộng sản chúng ta. Và đảng Tân Dân Chủ cũng phải nhận cái thực tế đó.
Tôi hy vọng tất cả những đảng phái không vì áp lực của chính phủ Việt Nam mà không bỏ phiếu 100%. Nói tới chính trị là nói tới quyền lợi của từng đảng một thành ra tôi không biết nó như thế nào, tuy nhiên tôi hy vọng dự luật này sẽ ra đúng ngày 30 tháng Tư năm 2015.
Dự luật này bị cộng sản Việt Nam mướn người đánh phá thành ra cũng hơi khó khăn, mà hy vọng mình là con người làm việc ngay thẳng, hai là có sự yểm trợ của đồng bào và của cộng đồng thì tôi hy vọng dự luật được thông qua trong năm tới, kỷ niệm 40 năm chúng ta bỏ nước ra đi.
Thanh Trúc: Cảm ơn ông Thượng Nghị Sĩ Ngô Thanh Hải.
Việt Nam hôm nay lên tiếng chỉ trích dự luật S-219 do thượng nghị sĩ Ngô thanh Hải bảo trợ và được thượng viện Canada thông qua.
Phát ngôn nhân Bộ Ngoại Giao Việt Nam, ông Lê Hải Bình, nói dự luật yêu cầu công nhận ngày 30 tháng Tư là ngày kỷ niệm Hành Trình Đến Tự Do mà thượng viện Canada thông qua hồi đầu tuần này là một dự luật xuyên tạc lịch sử, vì chính trị cá nhân, khơi lại quá khứ đau buồn, chia rẽ khối đại đoàn kết dân tộc Việt Nam. Vẫn theo lời ông Lê Hải Bình, việc thượng viện Canada thông qua dự luật này là đi ngược tình cảm của nhân dân Việt Nam, cộng đồng người Việt sống tại Canada cũng như mối quan hệ tốt đẹp giữa hai quốc gia.

Thứ Tư, 10 tháng 12, 2014

TOÀ ÁN GIAN DỐI... CHÍNH QUYỀN XẢO TRÁ VÀ BẤT CÔNG... DO VẬY CÔNG LÝ TẠI VIỆT NAM HIỆN NAY THẬT SỰ CHỈ NHƯ MỘT DIỄN VIÊN HÀI.










         SỰ THẬT - CÔNG LÝ - TÌNH YÊU






Do Minh Tuyen



Lừa dối xảo trá chính là bản chất cố hữu của chế độ cộng sản cầm quyền hiện nay tại Việt Nam... nhưng người dân Việt Nam và Cộng đồng Quốc tế cũng không thể tin rằng họ lại dối trá một cách trắng trợn và trơ trẽn như thế... mà tất cả mọi người chúng ta đều có thể mục kích qua phiên Tòa xét xử chị Bùi Thị Minh Hằng hôm 26-08-2014 vừa qua. Chính quyền thì ngồi trên luật pháp và hiến pháp của Nhà nước... nhân viên công lực thì hành xử với người dân như những tên côn đồ vô lại... Tòa án thì xét xử bằng những bản án loại "Bỏ túi" theo lệnh của đảng cộng sản cầm quyền... giờ đến cả thư ký của phiên Tòa cũng gian lận xảo trá vô liêm sỷ nữa thì không biết tương lai Đất nước sẽ đi về đâu... và số phận con người tại Việt Nam sẽ ra sao...?



Không chỉ riêng đối với chị Bùi Thị Minh Hằng và những người cùng chung số phận với chị trong phiên Tòa xét xử ngày hôm đó... mà hầu hết đồng bào Việt Nam trong và ngoài nước cũng đều ngậm ngùi trước tình trạng quyền con người bị chà đạp thô bạo tại Việt Nam... cũng như tương lai đen tối của Đất nước và số phận đau xót của người dân Việt dưới sự cai trị hà khắc, tàn bạo và vô nhân từ phía Nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam ngày hôm nay. Biết bao con người chỉ vì khát khao Tự do Dân chủ... chỉ vì thể hiện chính kiến... thể hiện lòng yêu nước và thực thi các quyền Tự do căn bản hợp pháp và chính đáng của mình một cách ôn hòa mà bị sách nhiễu, hành hung tra tấn và tù đày một cách oan ức và bất công. Rồi đây, sẽ còn biết bao người dân Việt Nam yêu nước, và yêu mến Tự do Dân chủ nữa... tiếp tục thay nhau lần lượt bước chân vào chốn lao tù cộng sản... tiếp tục hứng chịu những áp bức bất công do bởi sự dối trá lọc lừa và lối hành xử vô đạo đức từ Nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam...?



Giờ đây, ngoài việc đấu tranh lên tiếng phản đối và phơi bày ra trước công luận các hành vi sai trái của Nhà nước... ngoài việc tiếp tục lên tiếng vận động áp lực từ phía Cộng đồng Quốc tế, người dân Việt Nam chỉ còn biết cùng nhau dâng lời cầu nguyện... cầu cho Đất nước được hòa bình và ổn định... cầu cho người dân Việt Nam sớm thoát khỏi những tai ương do bởi chính sách cai trị độc tài tàn bạo vô nhân của chế độ cộng sản cầm quyền hiện nay tại Việt Nam gây ra... cầu cho các vị lãnh đạo Nhà nước, lãnh đạo đảng cộng sản và lãnh đạo chính quyền các cấp tại Việt Nam sớm thức tỉnh để trở về với người dân của đất nước mình... sớm nhận thức được những lỗi lầm cùng những tác hại nghiêm trọng to lớn cho người dân và Quê hương Đất nước chỉ vì sự ích kỹ của bản thân... chỉ vì quyền lực và lợi ích riêng tư của bản thân mình mà đang tâm chà đạp lên cuộc sống của người dân... cũng như đang tâm làm tay sai cho kẻ thù xâm lược cõng rắn cắn gà nhà như Vua Lê Chiêu Thống đã từng làm năm xưa. Và cuối cùng, mọi người chúng ta hãy cùng nhau cầu nguyện cho tất cả mọi người dân Việt Nam thêm sự can đảm và lòng kiên định... để có thể tiếp tục chân cứng đá mềm... có thể vượt qua được nỗi sợ hãi của bản thân... và nhất là không còn thờ ơ vô cảm trước nỗi đau của Dân tộc và vận mệnh sống còn của Quê hương Đất nước Việt Nam ngày hôm nay.





Bản Tin








Biên bản phiên tòa hình sự sơ thẩm Bùi Hằng ghi nhận sai sự thật


VRNs (10.12.2014) – Sài Gòn – Biên bản phiên tòa hình sự sơ thẩm bà Bùi Hằng, cô Thúy Quỳnh và ông Văn Minh được ông Phạm Nhật Thịnh, một trong những nhân chứng vụ án được vào tham dự phiên tòa sơ thẩm ngày 26.08.2014, nhận định “thư ký tòa đã không ghi đúng những lời nói của tôi trước tòa”.
Ông Thịnh khẳng định: “tại tòa, chủ tọa hỏi tôi “anh có giấy triệu tập sao không vào tham dự phiên tòa?”. Tôi trả lời: “tôi hoàn toàn không nhận được giấy triệu tập nào.”
Trong khi đó, nội dung biên bản phiên tòa hình sự sơ thẩm lại ghi nhận: “Chủ tọa hỏi anh Phạm Nhựt Thịnh. Hỏi: Sáng anh có tới phiên tòa không? Đáp: Tôi quên đem giấy triệu tập nên không có giấy để vào.”
Để hiểu rõ hơn xin mời Quý vị theo dõi cuộc phỏng vấn giữa Pv. VRNs với ông Phạm Nhật Thịnh.
Huyền Trang, VRNs: Thưa anh Thịnh, anh là một trong những người có mặt tại sự kiện ngày 11.02.2014 vừa qua ở Cao Lãnh, dẫn đến vụ án gọi là “gây rối trật tự công cộng”. Sự thực vụ việc xẩy ra mà anh trực tiếp chứng kiến như thế nào?
Ông Phạm Nhật Thịnh: Chúng tôi đi xuống Đồng Tháp với mục đích là đi chơi, đồng thời đi thăm gia đình vợ anh Nguyễn Bắc Truyển.
Khi chúng tôi đi đến đoạn đường mà tôi không biết gọi tên là gì -sau này tôi mới biết đó là Cầu Nông Trại- thì có khoảng gần 200 người đứng chặn sẵn ở đó, họ cầm máy quay và mười mấy người cầm gậy. Lúc ấy, khi có ai lên tiếng hỏi họ thì họ xông vào đánh liền. Bản tính chị Hằng là luôn luôn hỏi cho ra nhẽ mọi chuyện, nên chị hỏi họ tại sao lại cư xử với chúng tôi như vậy. Ở đó có CSGT [nhưng] ai cầm điện thoại thì họ giựt, không cho gọi và không cho quay phim. Họ có quyền quay chúng tôi, còn chúng tôi thì không được.
Tôi thấy họ cầm gậy đập vào đầu cô Thúy Quỳnh, cái phần nhựa của nón bảo hiểm bể ra làm ba, phần mút trắng còn lại ở trên đầu cô Quỳnh, về sau cái mút trắng này cũng bị rơi ra.
Chị Hằng thấy chúng tôi bị đánh nhiều nên chị Hằng yêu cầu CSGT đưa chúng tôi về công an xã hoặc nơi nào gần nhất để lập biên bản, nhưng họ lại đè chúng tôi ra, giựt đồ, cướp giỏ. Tôi nghe chị Hằng nói với CSGT rằng “anh là CSGT, tôi tin anh, tôi đưa anh cái ipad”. Sau đó, họ đè chị Hằng để lấy đồ, còng tay và đánh đập. Khi đưa lên xe, chị Hằng còn bị đánh mấy cái ở sau gáy.
Ngay bản thân tôi bị hai người bẻ tay, họ thúc đầu gối vô ngực tôi. Đau không thở được. Một người cầm gậy dơ lên nói “cái ipad của mày đâu?”. Tôi nói “tôi không có”. Họ thọc vô túi quần tôi, lấy một cái bóp -có khoảng 8 triệu đồng- và hai cái điện thoại.
Chúng tôi bị bắt hết, họ giải chúng tôi về công an huyện Lấp Vò, giam chúng tôi hơn 24 tiếng đồng hồ. Sau đó, họ thả chúng tôi nhưng giữ chị Hằng, cô Quỳnh và anh Minh. Tôi không hiểu vì sao họ lại giữ ba người này. Ba người này và chúng tôi không vi phạm pháp luật, chúng tôi chạy xe hàng một, không đi hàng hai hàng ba.
Huyền Trang, VRNs: Bà Bùi Thị Minh Hằng bị kết án 3 năm tù giam vì bị xem là “bị cáo chính”. Nhưng, trong ‘đơn kháng cáo bổ sung’ của bà Bùi Hằng, bà có viết rằng: “chiếc áo bà mặc trên người trong ngày bị bắt bị xé rách tơi tả trong quá trình bị chặn đường, giằng co, cướp đồ… ngay khu vực cầu Nông Trại”, “bản thân bà vừa lo ôm giữ tài sản, vừa lo che mặt vì bị họ tấn công đánh đập”, bà Hằng tố cáo ông Lê Hoàng Dũng -chỉ huy lực lượng cảnh sát đã “đánh vào đầu, mặt và đạp sau lưng tôi trong lúc đã còng tay tôi”… Anh suy nghĩ như thế nào về nội dung kháng cáo này của Bà Bùi Hằng ?
Ông Phạm Nhật Thịnh: Nội dung kháng cáo của chị Hằng hoàn toàn đúng, bởi vì chị Hằng và chúng tôi không biết ông Hoàng Dũng là công an, tại vì ông ấy mặc thường phục khi đánh chị Hằng. Khi chúng tôi bị áp giải về công an huyện Lấp Vò, chúng tôi mới biết ông Hoàng Dũng là công an huyện Lấp Vò. Ông ấy đã đánh chị Hằng.
Ngày 11.02, cái áo khoắc của chị Hằng bị xé rách. Trong phiên tòa sơ thẩm, chị Hằng có mang theo nó nhưng không được mang theo bên người vì công an giữ. Chị Hằng đề nghị Hội đồng xét xử [HĐXX] được đưa cái áo đó ra và HĐXX chấp nhận, nhưng HĐXX lại không trưng cái áo đó ra mà để nó một góc.
141209001
Huyền Trang, VRNs: Được biết, anh là nhân chứng được tham dự phiên tòa sơ thẩm, anh đã được hỏi và trình bầy gì tại Tòa? Anh thấy phiên Tòa sơ thẩm diễn ra như thế nào?
Ông Phạm Nhật Thịnh: Trước khi phiên tòa diễn ra, tôi rất mong muốn nhận được giấy triệu tập của Tòa án, để được đi tham dự phiên tòa và làm chứng về sự thật cho ba người đó, bởi tôi là nhân chứng.
Tôi không nhận được giấy triệu tập nhưng tôi vẫn đi đến phiên tòa và đứng ở bên ngoài. Khoảng 9 giờ 30, một công an viên hỏi tôi ‘có phải là Phạm Nhật Thịnh không?’, tôi gật đầu và họ chở tôi về công an phường 1 Cao Lãnh làm việc. Sau đó họ đưa tôi vào Tòa.
Tại tòa, chủ tọa hỏi tôi “anh có giấy triệu tập sao không vào tham dự phiên tòa?”. Tôi trả lời: “tôi hoàn toàn không nhận được giấy triệu tập nào.”
Trước Tòa, tôi kể lại, chúng tôi bị khoảng 200 người chặn đường, hành hung, lấy đồ. Chị Hằng yêu cầu CSGT đưa chúng tôi về công an xã hoặc nơi nào gần nhất để lập biên bản và khám xét đồ. Nhưng họ không làm theo yêu cầu của chị Hằng. Những người không mặc đồ sắc phục mà lại muốn khám xét đồ chúng tôi, nên chúng tôi phải lên tiếng, nhưng họ lại đánh chúng tôi. Chị Hằng lên tiếng thì họ lại vu cho chị ‘gây rối trật tự công cộng’.
Tôi có khẳng định trước tòa rằng, có khoảng 200 người đã chặn đường chúng tôi. Ông chủ tọa hỏi tôi: “anh có đếm không mà anh biết?”. Tôi quay lại đằng sau, nhưng ông Chủ tọa hỏi tôi “tại sao lại quay lại đằng sau?”. Tôi quay lên, trả lời: “Thưa HĐXX, tôi muốn quay xuống để chứng minh cho HĐXX biết rằng, theo như tôi nhận định thì trong phòng xử này có hơn 100 người thì hôm đó đông hơn số người ngồi trong phòng xử này.”
Tôi muốn hỏi mọi người rằng, khi bạn đi trên một con đường rộng khoảng 4m mà thấy một đám đông có mười mấy thanh niên cầm gậy đợi sẵn, thì thử hỏi có ai dám đi ngang qua không? Những người này đã gây ra ‘tắc nghẽn giao thông’ chứ không phải chúng tôi.
Luật sư bào chữa cho bên công an có hỏi tôi: ‘anh nói rằng, đoàn của anh đi 21 người có đúng không?’. Tôi trả lời: “Thưa HĐXX khi chúng tôi bị bắt về công an huyện Lấp Vò thì tôi mới biết chúng tôi bị bắt 21 người, chứ trên đường đi tôi hoàn toàn không biết có bao nhiêu xe và bao nhiêu người”.
Huyền Trang, VRNs: Anh khẳng định trong phiên tòa sơ thẩm, Tòa án không gửi giấy triệu tập anh đi tham dự phiên tòa với tư cách là nhân chứng phải không?
Ông Phạm Nhật Thịnh: Đúng là như vậy. Tôi không nhận được giấy triệu tập của Tòa.
Huyền Trang, VRNs: Thế thì trong Biên bản phiên tòa hình sự sơ thẩm bà Bùi Hằng có viết: “Chủ tọa hỏi anh Phạm Nhựt Thịnh. Hỏi: Sáng anh có tới phiên tòa không?. Đáp: Tôi quên đem giấy triệu tập nên không có giấy để vào.” Anh nhận xét như thế nào về chi tiết này?
Ông Phạm Nhật Thịnh: Tôi khẳng định, Chủ tọa có hỏi tôi và tôi trả lời rằng: “thưa HĐXX tôi không nhận được bất cứ giấy triệu tập nào của Tòa án.” Chi tiết này, [Thư ký Tòa] đã không ghi đúng những lời nói của tôi trước Tòa.
Huyền Trang, VRNs: Anh là một trong những người tham gia tố tụng, vậy sau khi phiên tòa kết thúc anh có được đọc Biên bản phiên tòa hình sự sơ thẩm của bà Bùi Hằng không?
Ông Phạm Nhật Thịnh: Không, tôi không được đọc. Khi xử xong thì an ninh vẫn giữ tôi. Nhờ luật sư can thiệp an ninh mới thả tôi ra. Cho đến ngày hôm qua [ngày 09.12.2014], Luật sư mới cho tôi đọc biên bản này.
Huyền Trang, VRNs: Tại Tòa án sơ thẩm, một số nhân chứng có lời khai về việc, bà Hằng và cô Thúy Quỳnh đã la lớn tiếng chửi bới công an và người dân… thì anh ý kiến như thế nào về điều này?
Ông Phạm Nhật Thịnh: Chúng tôi phản kháng lại những hành động của họ mà theo như Luật pháp không thể chấp nhận được. Bởi vì, họ không dùng những lý lẽ mà dùng bạo lực tay chân đánh đập chúng tôi. Lúc đó, chị Hằng và Thúy Quỳnh – là người phụ nữ chân yếu tay mền chỉ biết la lên cho mọi người biết chúng tôi đang gặp nạn, chứ không phải la lên để nhục mạ ai. Không riêng gì chị Hằng mà tất cả mọi người đều có phản ứng đó.
Huyền Trang, VRNs: Tòa án Tỉnh Đồng Tháp xử sơ thẩm đã tuyên “tịch thu tiêu hủy 5 băng rol có nội dung không lành mạnh? Anh có biết 5 băng rol này của ai? Nó có nội dung như thế nào? Và sao lại có nó?
Ông Phạm Nhật Thịnh: Tôi hoàn toàn không biết 5 băng rol đó là của ai và nó có nội dung như thế nào.
Huyền Trang, VRNs: Được biết, anh đã nhận được giấy triệu tập của tòa để tham dự phiên tòa phúc thẩm trong tư cách là nhân chứng. Vậy anh sẽ nói gì trước tòa vào ngày 12.12 sắp tới đây? Liệu những lời chứng của anh có được tòa xem xét?
Ông Phạm Nhật Thịnh: Những gì tôi nói, tôi mong Tòa hãy nghe và hiểu được sự thật đó, bởi vì các chứng cớ tôi đưa ra đã chứng minh chị Hằng, Thúy Quỳnh và Văn Minh không phải là người gây rối và cản trở giao thông.
Tôi là một người Công giáo, tôi luôn luôn cầu nguyện cho các vị lãnh đạo, những người cầm cân nảy mực có suy nghĩ đâu là đúng, đâu là sai. Tôi cầu xin Chúa ban bình an cho họ để họ bình tâm suy nghĩ và quyết định những điều đúng điều sai.
Huyền Trang, VRNs: Xin chân thành cám ơn anh Phạm Nhật Thịnh
Trong vụ án của bà Bùi Hằng có 17 nhân chứng quan trọng (thực tế là 18 nhân chứng nhưng ông Huỳnh Anh Trí – một trong những nhân chứng đã qua đời) nhưng cho đến thời điểm này là ngày 09.12.2014 mới chỉ có 4/17 nhân chứng nhận được giấy triệu tập là ông Phạm Nhật Thịnh, ông Tô Văn Mãnh, bà Bùi Thị Diễm Thúy và bà Đỗ Thị Thùy Trang.
Kết thúc phiên tòa, bà Bùi Hằng bị kết án 3 năm tù giam, ông Văn Minh 2 năm 6 tháng tù giam và cô Thúy Quỳnh 2 năm tù giam theo Điều 245 BLHS “gây rối trật tự công cộng”.
Được biết, Đại sứ quán các nước phương tây và các Tổ chức Nhân quyền đã ra công hàm yêu cầu Bộ Ngoại giao VN can thiệp, để họ có thể được tham dự phiên tòa phúc thẩm với tư cách là quan sát viên.
HT, VRNs