VRNs (18.12.2014) – Sài Gòn – I.HÃY HIỂU CHÍNH XÁC VỀ CS
Theo đánh giá của các tổ chức quốc tế, thì VN chúng ta là một nước nghèo nàn và lạc hậu, nhưng ngoài đường chúng ta thấy ghi các biểu ngữ: “Nước VN giàu mạnh, công bằng và văn minh”! Có thật nước VN chúng ta GIÀU MẠNH, CÔNG BẰNG VÀ VĂN MINH không? Tất cả chúng ta đã tự thấy rồi! Chúng ta đừng “mơ ngủ” để cho CS lừa bịp nữa! Chúng ta phải biết từ trong căn nguyên, chế độ CS không chủ trương dân giàu, nước mạnh, mà chủ trương “bần cùng hóa” và “ngu dân” để dễ cai trị. Muốn cứu nước và cứu mình, thì tất cả chúng ta phải có những hiểu biết căn bản về CS, và những nhận định chân xác về thực trạng đất nước chúng ta.
Điều kiện để một đất nước có thể trở nên giàu mạnh, là phải có một đội ngũ tài giỏi để điều hành đất nước, và họ phải có cái TÂM kèm theo cái TÀI. Đất nước ta đang KHÔNG CÓ điều kiện đó, và tương lai cũng khó có!
II.NHỮNG “CHỦ NHÂN TƯƠNG LAI” CỦA ĐẤT NƯỚC!
Đó là những người trẻ hôm nay. Nhưng những người trẻ đó hiện tại ra sao, để chúng ta “trông cây biết quả”?
Nếu tiếp xúc nhiều với giới sinh viên VN hiện tại, chúng ta sẽ thấy hết sức ngỡ ngàng khi nhận biết về thực trạng của họ: nghèo nàn về trí tuệ, bạc nhược về tinh thần, không định hướng, không có lý tưởng! Trong khi nền giáo dục cũ của miền Nam là đào tạo nên những con người “tài đức song toàn”, những con người biết tự tin, tự lập, những con người phải có lý tưởng để vươn tới, thì ngày nay sản phẩm của nền giáo dục XHCN lại là những con người trái ngược hẳn! Từ đó, khó mà kỳ vọng vào giới trẻ ngày nay, trong vai trò người chủ của đất nước mai sau! Chúng tôi không “vơ đũa cả nắm”, nhưng hầu hết là như thế! Nếu không sa vào việc ăn chơi, sa đọa (thành phần con nhà giàu), thì ngược lại, cái nghèo khó túng thiếu làm cho sinh viên bạc nhược về cả thể xác lẫn tinh thần! Họ không dám bàn đến chính trị, xã hội, vì không quan tâm, hay sợ hãi! Quan sát trong trường học, hay trong một giảng đường, hầu hết SV giống như một bè rau muống, trôi nổi bềnh bồng, không gốc rễ, không nhành lá, không bám chắc vào đâu cả, để mà phát triển, mà sinh hoa trái. Các em sống cậy nhờ gia đình, hay vớ được việc gì thì làm việc ấy, miễn có đồng tiền để sống qua ngày, mặc dù đồng tiền của họ kiếm ra có khi chẳng trong sạch gì, ví dụ nghề “dư luận viên” cũng có nhiều SV tham gia! Ngày mai ra sao không biết, đến đâu hay đến đó. Nói về “lý tưởng” đối với họ thật là chuyện viển vông! Những SV có cha mẹ để dựa, thì tương lai để cho cha mẹ lo. Những người phải tự lực thì chẳng có ai hướng dẫn về tinh thần để biết định hướng cuộc sống, nên họ như bèo dạt mây trôi! Hỏi về kiến thức của họ mới thật là thảm hại! Chúng tôi có dịp trao đổi với một nhóm sinh viên đã ra trường, tức là những “trí thức trẻ”, mà họ không biết gì về thực trạng xã hội xung quanh, không biết tại sao đồng tiền bị mất giá, chẳng hiểu “lạm phát” là gì! Được hỏi về lạm phát, cậu SV trả lời rất cụ thể: thí dụ em có 100.000đ, em có thể sống được 1 ngày, khi lạm phát sẽ chỉ còn sống được nửa ngày! Nhưng giải thích từ ngữ “lạm phát” thì không giải thích được! Hỏi sao vậy, họ nói thày giáo trong trường không giảng, còn thày không giảng vì “nhạy cảm”, sợ đụng đến…chính quyền sẽ bị mất điểm! Nếu hỏi thêm về lịch sử, thì những SV này không hề biết Ải Nam Quan nay ở đâu, mà cũng chẳng thèm thắc mắc. Nói về việc Trung Cộng chiếm Hoàng Sa, Trường Sa, cậu SV cũng không biết HS-TS nằm ở đâu, TC chiếm hồi nào! Còn về công hàm Phạm Văn Đồng, về hội nghị Thành Đô, về đảng CS thì họ lại càng không biết, và không cần biết, vì không muốn phiền phức, do nhà nước cấm! Ở trong lớp nếu ai đặt ra một thắc mắc về tình hình đất nước, về nhân quyền, thì trước hết là thày sẽ dẹp, và cả hội trường sẽ phản đối, họ chỉ học những gì thày giảng, và thày chỉ giảng theo nhà nước, SV học được gì thì không cần biết! Mai mốt muốn tiến thân thì nhà giàu đã có cha mẹ mua chức, mua bằng, kẻ nghèo thì “phấn đấu vào đảng” ắt sẽ kiếm ra tiền! Còn nói đến việc TC chiếm nước, thì được trả lời là “làm gì có!”, “đã có chính quyền lo”! Hỏi về những sự việc xảy ra chung quanh, như dân oan mất đất, người biểu tình yêu nước chống TC xâm lăng thì…hoàn toàn không biết! Những tên tuổi như Cù Huy Hà Vũ, Nguyễn Tiến Trung, Trần Huỳnh Duy Thức, LS Lê quốc Quân, Mẹ Nấm, Phạm Thanh Nghiên…đối với hầu hết SV và giới trẻ VN, thì hoàn toàn lạ hoắc, không hề có trong đầu của họ!
Với một nền giáo dục què quặt và gian manh cố tình của CS, SV ra trường kiến thức thì trống rỗng, nhận định thì mơ hồ nếu không nói là giốt đặc, cái tâm thì không có, toàn những kẻ chỉ muốn ăn chực nằm chờ người khác giúp cho, thử hỏi nước ta sẽ giàu, dân ta sẽ mạnh bằng cách gì đây? Còn với người bình dân châm lấm tay bùn, hay những người lao động phải chúi đầu vào sinh kế, họ còn biết được điều gì ngoài sự lầm than cơ cực, và lầm lũi sống qua ngày!
III.THỰC TẾ XÃ HỘI HÔM NAY
- VỀ TINH THẦN: Xã hội VN chúng ta đang công bằng, văn minh và đạo đức như thế này đây: bảo mẫu trấn cháu bé 18 tháng vào phi nước; “cô giáo như mẹ hiền” xách chân cháu bé lên, đánh rơi cháu xuống đất rồi đạp lên đến bể tim; học sinh quan hệ tình dục trong lớp thản nhiên; nhà sư giết tình nhân rồi vùi chôn trong sân chùa; nhà sư chụp ảnh khỏa thân với người mẫu trần truồng định tung lên mạng với tựa đề: “thoát y để thiền”; giáo dục nhà trường thì dùng xảo ngôn, gương sống của người đi trước thì gian tham vô đạo, thày giáo mua dâm gọc trò, thậm chí hiệu trưởng còn làm “tú bà” để bán học trò cho kẻ mua dâm lấy tiền! Nền giáo dục như thế nào mà biến con người trở thành mất nhân tính, lệch lạc và đồi trụy đến như thế, VN tự cổ chí kim chưa hề có! Như vậy nhà trường là nơi sản sinh ra quỷ ma chứ có phải là lò đúc nhân tài để làm chủ đất nước đâu, mà nước mạnh dân giàu? CS đã hủy hoại con người, và tương lai của dân tộc VN!
- VỀ VẬT CHẤT: theo nhận định của các tổ chức quốc tế một cách vô tư công bằng, thì VN là một đất nước nghèo nàn và lạc hậu vào bậc nhất thế giới, chỉ ngang bằng Bắc Hàn, còn thua cả Campuchia và Lào về cả thu nhập bình quân đầu người và sự tự do dân chủ, chưa dám nói tới Thái Lan, thì phải đợi nửa thế kỷ nữa mơi bằng họ bây giờ, trong khi trước năm 1975, ba nước lân bang này còn kém xa miền Nam VN! Đã từng có những đánh giá: VN tụt hậu cả hàng trăm năm” từ khi có CS! Như vậy CS có mặt đã không xây dựng phát triển đất nước, mà chỉ phá hoại và làm cho đất nước thụt lùi hàng trăm năm, trong khi trước đó, miền Nam VN đã từng là Hòn Ngọc Viễn Đông, hơn hẳn các nước vùng Đông Nam Á, nhưng sau khi CS cưỡng chiếm thì trở thành lạc hậu, đói nghèo hơn mọi nước trong khu vực! Đừng thấy một số nhỏ người có tài sản hay làm ăn khấm khá mà hiểu lầm rằng CS muốn dân giàu, đó chỉ là vì xã hội VN ngày vay có khác: một số có thân nhân ở nước ngoài giúp, một số lợi dụng lúc CS buộc phải “mở cửa” về kinh tế mà ráng làm ăn, còn đa phần là do “miêu duệ”, hay nhờ vào quen biết, thế thần, cơ hội mà thu tóm được của cải, tài sản!
Không lạ gì điều đó, nếu chúng ta chịu khó nghĩ kỹ về bản chất và chủ trương của CS:
-CS chủ trương chuyên chính vô sản, tức là sẽ tiến đến một xã hội vô sản, mọi người đều như nhau, không ai được quyền có tài sản, trừ đảng viên CS, những kẻ lãnh đạo. Người dân ai có tư hữu cũng sẽ bị cướp, bị san bằng. Chúng ta từng thấy những từ ngữ thường được dùng trong chế độ CS là “đánh tư sản”, “giệt tư bản”…, những từ này không hề có trong chế độ tư bản, tự do. CS coi tư sản là kẻ thù, chỉ có vô sản mới là đối tượng ưu ái của chế độ CS, như vậy ở đâu ra dân giàu? Dân nghèo thì làm sao học hành, phát triển, làm sao có trí thức mà xây dựng đất nước? Khi làm chủ miền Bắc, CS đã “vô sản hóa” người dân bằng cuộc “cải cách ruộng đất”, biến mọi người thành bần cùng, khố rách áo ôm, và đưa các thành phần “bần cố nông” lên lãnh đạo đất nước! Khi cưỡng chiếm được miền Nam, việc đầu tiên của CS là “đánh tư sản”, đánh bằng cách tịch thu hết mọi tài sản của những công kỹ nghệ gia, những nhà kinh doanh, kể cả trường học, bệnh viện, rồi đối với dân thì “đổi tiền” nhiều lần, từ tiền triệu đổi thành tiền đồng, mà đồng tiền mới cũng không tăng giá trị! Họ cho đó là thành công của “cách mạng”, khi kéo được những người làm ăn kinh doanh giàu có xuống thành vô sản đồng đều, chứ không khuyến khích những người làm ăn chân chính này để họ góp phần phát triển đất nước. Vì thế nên trước 1975, miền Nam đã từng sản xuất được xe hơi, mà sau 40 năm “giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước”, một con ốc vít cũng không làm nổi! Như vậy chẳng phải là thụt hậu thì là gì? CS vừa chủ trương bần cùng hóa người dân, vừa chủ trương ngu dân!
-Trong chế độ CS, trí thức bị coi là thành phần “phản động”, là kẻ thù cần phải tiêu giệt. Mao Trạch Đông, ông cố của CS Tàu đã nói: “trí thức không bằng cục phân”! Trong chế độ CS, những người trí thức đi theo CS cũng bị khử trừ vì không được tin tưởng. Còn nhớ rõ khi CS chiếm miền Nam, chúng tôi là những giáo sư cũ của Sài Gòn (nay gọi là giáo viên), khi đi dạy học bao giờ các thày cô cũng phải ăn mặc tề chỉnh, nam GS thì quần tây, áo sơ mi bỏ trong quần, thắt “cà vạt”, nữ thì mặc áo dài, không ai mặc áo thun, quần jean đến trường, càng không thể mặc đồ bà ba ngắn củn mà đứng trước học sinh, SV. Ấy thế mà khi thấy giáo viên miền Nam mặc áo dài, cái áo truyền thống VN, mà đám cán bộ miền Bắc mới vào hăm he hấm hứ, kêu chúng tôi lại và nói với giọng đầy căm tức: “các đồng chí giờ này còn giữ tác phong tiểu tư sản, tư tưởng không chịu biến chuyển!”. Họ có vẻ thù địch với sự lịch sự văn minh lắm thì phải! Chỉ có những thành phần khố rách áo ôm, những kẻ vô sản chuyên chính mới là thành phần nòng cốt. Như vậy mà nước mạnh được sao? Lấy ai để điều hành, để xây dựng đất nước? CS chỉ đề cao giai cấp công nông. Những người nông dân, công nhân không phải thành phần trí thức, mà nếu có những người trí thức lãnh đạo công, nông dân, CS cũng kỳ thị và tìm cách loại trừ! Bây giờ trong hàng ngũ lãnh đạo CS có rất nhiều kẻ có bằng thạc sĩ, tiến sĩ, nhưng tuyệt đại đều là bằng giả, bằng mua; rất nhiều kẻ giàu có, nhưng đó là những kẻ giàu vì tham nhũng, bóc lột, chứ không kẻ nào là có tài, và tạo ra sản nghiệp bằng khả năng chân chính của họ. Giàu do chức quyền, giàu do con ông cháu cha CS. Những tư bản đỏ là chính đám này, làm giàu bất chính bằng tham nhũng, bóc lột, bán nước! Còn người dân thì không được quyền tư hữu, nếu có thì trước sau gì cũng bị moi móc, bị đánh tư sản, bằng cách này cách kia, bị gán tội này tội nọ, để san bằng mọi người thành vô sản. Vì thế, có những nhận định chí lý, chính xác: “Chế độ Tư bản có thể không công bằng trong việc phân chia lợi tức, tài sản, nhưng chế độ CS thì tuyệt đối công bằng trong việc phân phối sự NGHÈO NÀN, ĐÓI RÁCH, NGU MUỘI VÀ LẠC HẬU” cho mọi người như nhau!
Việc này được chứng minh bằng thực tế: không một nước CS nào trên thế giới đã tạo được một xã hội giàu mạnh, công bằng và văn minh, kể cả Nga là cái nôi của CS. Vì thế toàn bộ thế giới CS đã đồng loạt sụp đổ, mà nguyên nhân chính là sự đói nghèo đưa đến sự bất mãn của toàn dân. Ngày nay còn lại 4 tên CS là Tàu, Việt Nam, Cu Ba và Bắc Hàn, thì cả 4 “thiên đường XHCN” này đều được đói nghèo, ngu muội, lạc hậu ngự trị. Có thể nhiều người sẽ nói TC là nước giàu, nhưng không phải, chỉ có thành phần lãnh đạo giàu thôi, còn dân TC thì đại thể là nghèo nàn và lạc hậu, cũng giống như VN, có khi còn tệ hơn. Bắc Hàn và Cu Ba cũng từng đi van nài ăn xin cơm gạo của cả thế giới!
Để kết luận, nếu chúng ta muốn cho dân giàu nước mạnh, thì chỉ có một cách là phải HẾT CS! , vì CS chủ trường VÔ SẢN CHUYÊN CHÍNH, lấy đâu ra giàu? Giàu và mạnh phải hiểu là chỉ dành cho chính quyền, họ vừa giàu tiền của, vừa có sức mạnh để trấn áp những thế lực chống lại họ, để họ tồn tại mà cỡi đầu dân, mà vơ vét. Dân phải nghèo, phải ngu mới dễ cai trị, nắm dân là nắm cái bao tử của dân thì mới chắc! Đói rách lấy đâu ra sức mà chiến đấu? Ngu muội thì đầu óc đâu mà mưu tính chống lại được CS? Muốn xã hội văn minh, dân giàu nước mạnh, thì chỉ có chế độ tự do, dân chủ, tôn trọng nhân quyền, và nền kinh tế tư bản mà thôi. Hãy xem CS sợ hãi tự do, nhân quyền như thế nào! Hãy xem họ đánh giá các ý kiến xây dựng, đòi cởi mở của 61 đảng viên “trí thức CS”của họ là gây rối, làm mất uy tín của Đảng, để thấy họ sợ gì và muốn gì! Dân giàu, nước mạnh không phải mục tiêu của CS! Chỉ có đảng CS là được quyền giàu và mạnh mà thôi!
Người miền Nam