SỰ THẬT - CÔNG LÝ - TÌNH YÊU
Do Minh Tuyen
Vâng, đúng như thế... vì bên cạnh sự hung hăng của kẻ thù xâm lược Trung quốc và nỗi lo hiểm họa chiến tranh có thể xảy ra... thì các Nhà lãnh đạo đảng và giới cộng sản cầm quyền hiện nay tại Việt Nam còn mối quan ngại sâu sắc và to lớn hơn nữa đó là nguy cơ trỗi dậy từ người dân Việt Nam trong nước... mà theo họ có thể dẫn đến sụp đổ chế độ cộng sản cầm quyền hiện nay một cách nhanh chóng... và đó cũng chính là lý do mà các vị lãnh đạo Nhà nước độc tài này hầu hết đều tập trung và luôn dõi mắt đến các hoạt động của các Tổ chức Xã hội Dân sự trong nước... để rồi thẳng tay đàn áp và sách nhiễu... thậm chí ngay cả thẳng thừng khước từ quyền Tự do bày tỏ tư tưởng... cũng như quyền biểu tình thể hiện lòng yêu nước chống quân xâm lược một cách ôn hòa hợp pháp và chính đáng của người dân... và đó cũng chính là nguyên nhân khiến hầu hết người dân Việt Nam trong và ngoài nước nhận định rằng: các Nhà lãnh đạo đảng và giới cộng sản độc tài cầm quyền hiện nay tại Việt Nam thà mất nước chứ kiên quyết không để mất chế độ...?
Trước hành vi gây hấn và xâm lược trắng trợn của Nhà cầm quyền cộng sản Trung quốc... và trước tình trạng quyền con người đang ngày bị chà đạp thô bạo và nghiêm trọng hơn tại Việt Nam... chúng tôi kêu gọi ý thức trách nhiệm của mỗi công dân Việt Nam và của toàn xã hội Việt Nam ngày hôm nay... hãy đoàn kết tập trung sức mạnh chấm dứt độc tài đảng trị... chấm dứt đàn áp và sách nhiễu quyền con người... chấm dứt mọi mưu toan thông đồng với giặc đẩy quê hương đất nước đi đến chỗ diệt vong... nhanh chóng thực thi dân chủ hóa đất nước để tiếp nhận sự quan tâm và hậu thuẫn mạnh mẽ từ phía Cộng đồng Quốc tế... từ các quốc gia Tự do và Dân chủ trên thế giới, đặc biệt là từ phía chính phủ Hoa Kỳ... cường quốc duy nhất có đủ sức mạnh và khả năng giúp Việt Nam chống trả mọi hành vi xâm lược trắng trợn của Trung Quốc... cũng như đủ khả năng ngăn chặn tham vọng bành trướng xâm lược của Trung quốc tại khu vực Biển Đông và Hoa Đông. Đây chính là cơ hội để các vị lãnh đạo đảng và lãnh đạo Nhà nước Việt Nam thức tỉnh và chuộc lại các lỗi lầm mà họ đã gây ra cho đồng bào Việt Nam và cho Quê hương Đất nước Việt Nam suốt nhiều thập niên qua. Chỉ có Tự do Dân chủ mới thực sự đem lại hạnh phúc ấm no cho con người... và chỉ có Tự do Dân chủ thật sự mới quy tụ được lòng dân về một mối trong công cuộc chống giặc ngoại xâm... và xây dựng bảo vệ Tổ quốc.
Bản Tin
Công an tỉnh Tuyên Quang bắt cóc hai thành viên của Hội PNNQVN
VRNs (28.05.2014) – Sài Gòn - Ngày hôm qua, 27 tháng 5 năm 2014 diễn ra phiên tòa phúc thẩm xử ba người H’mông là ông Lý Văn Dinh, ông Dương Văn Tu và ông Thào Quán Mua tại công an tỉnh Tuyên Quang, xóm 22 xã Kim Phú, huyện Yên Sơn, tỉnh Tuyên Quang.
Chính quyền tỉnh Tuyên Quang cố ý sắp xếp nơi diễn ra phiên xử là đồn công an tỉnh để xét xử bí mật ba tù nhân tôn giáo trên và ngăn chặn sự tham gia của những người quan tâm.
Ngay từ sáng sớm, hai thành viên của Hội Phụ nữ Nhân quyền Việt Nam là Huỳnh Phương Ngọc và Nguyễn Ngọc Lụa đã có mặt tại nơi xét xử nhưng không được vào.
Nên nhắc lại, ba ông Thào Quán Mua, Lý Văn Dinh và Dương Văn Tu bị khởi tố tội “lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân” theo điều 258 của Bộ luật hình sự. Theo cáo trạng, Viện kiểm sát kết tội ba ông có nhiều hành vi liên quan đến việc tập trung nhiều người, xây dựng nhà tang lễ mà người H’ mông gọi là nhà bé hoặc là nhà đòn dùng để chứa đồ tang lễ.
Kết thúc phiên tòa phúc thẩm, Ông Lý Văn Dinh bị xử y án sơ thẩm 15 tháng tù giam. Ông Dương Văn Tu được giảm hai tháng tù từ 21 tháng xuống còn 19 tháng. Và ông Thào Quán Mua cũng bị xử ý án 18 tháng tù giam.
ĐẶC BIỆT ĐÁNG LƯU TÂM, CÔNG AN TỈNH TUYÊN QUANG ĐÃ BẮT GIỮ HAI CÔ NGUYỄN NGỌC LỤA VÀ HUỲNH PHƯƠNG NGỌC NGAY TỪ 10 GIỜ SÁNG. HIỆN TẠI HAI CÔ BỊ GIAM Ở ĐÂU KHÔNG AI RÕ.
Gần đây nhiều thành viên Hội PNNQVN liên tục bị đàn áp. Lê Thị Phương Anh hiện giờ không rõ tung tích. Chị Trần Thị Nga bị an ninh giả dạng côn đồ đánh gãy chân và tay. Còn hôm nay thì đến cô Lụa và cô Ngọc.
Xin thông báo đến đồng bào trong và ngoài nước. Xin quý vị tiếp sức với chúng tôi trong việc bảo vệ các thành viên của mình nói riêng và những người bảo vệ Nhân quyền nói chung.
Trân trọng,
Ban điều hành
Huỳnh Thục Vy
Nguồn : VRSn DÒNG CHÚA CỨU THẾ VIỆT NAM
Bản Tin
Tuyên Quang: Chuyện một phiên tòa
VRNs (28.05.2014) – Tuyên Quang – Sáng qua, 27/5 Tòa án nhân dân tỉnh Tuyên Quang mở phiên tòa Phúc Thẩm 2 người dân tộc H’Mông là ông Lý Văn Dinh và ông Dương Văn Tu theo điều 258 BLHS “Lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân”.
Phiên tòa nơi trại giam
Ngay từ sáng sớm công an, cảnh sát cơ động được chặn các chốt cách phiên tòa khoảng 2km. Điều ngạc nhiên phiên Phúc thẩm không được xét xử tại Tòa án mà lại là trại giam. Đặt chân đến Trại tạm giam công an tỉnh Tuyên Quang tại địa chỉ: Xóm 22, xã Kim Phú, huyện Yên Sơn, tỉnh Tuyên Quang, cách thành phố Tuyên Quang khoảng 7km.
Mặc dù đi rất sớm nhưng việc tiếp cận vào khu vực trại giam là không thể, người dân khu vực đó cho biết phải có giấy tờ tùy thân và là người nhà mới được vào. An ninh mặc sắc phục lẫn thường phục có mặt ở tất cả các quán nước gần đó. Sự có mặt của người lạ nào ở đây cũng được dành cho những ánh mắt soi mói.
Xe cảnh sát cơ động đi lại liên tục, mật độ công an cũng nhiều hơn trong các quán. Trong vai một người khách du lịch phóng viên có dịp trò chuyện với hai vợ chồng bác bán nước ngay cổng trại giam: họ cho biết hôm nay là ngày xử vụ “tuyên truyền, kích động, lôi kéo chống phá cách mạng”. Hôm trước xử trên tòa án thành phố đông lắm nên hôm nay không xử ở đó nữa mà chuyển về đây. Tôi đặt vấn đề nếu đã xử thì phải ở tòa án chứ sao lại trại giam được, thật kỳ lạ. Bà chủ quán nước cho biết chắc sợ bạo động đó, nghe nói nhóm này đã lôi kéo được nhiều người theo lắm. Cả đêm qua xe cơ động đi suốt đêm, con rú còi inh ỏi, sáng nay phải có giấy tờ mới được vào, bà cũng muốn vào lắm mà không được, nhà chị hàng xóm bên kia cũng không được vào.
Quán nước này khá vắng khách vì góc quan sát khu vực trại giam hơi hẹp. Ban đầu chỉ có tôi, lúc sau có hai bạn nữ nữa đến nhưng uống vôi chai nước lọc, rồi gửi bà chủ quán nước ba lô đi đâu đó, rồi bảo tí cháu quay lại lấy. Cho đến khi có một nhóm an ninh nhìn thấy sư xuất hiện của người lạ trông có vẻ “không phải dân ở đây”. Ban đầu chỉ có hai người vào, sau đó nguyên cả đám 10 người vào, gọi bia uống.
Tôi đang thắc mắc, trong lúc bao nhiêu bạo loạn xảy ra, chỉ vì một phiên tòa phúc thẩm, xét xử ở địa điểm heo hút, hẻo lánh mà huy động cả trăm công an rảnh rỗi, ngồi canh me soi mói những “người lạ” rồi ngồi uống bia với nhau. Tiền đó từ đâu?
Hành xử theo kiểu “công an trị”
Vì biết ngay từ đầu là không tiếp cận được phiên tòa, tôi cố ngồi chờ kết quả phiên phúc thẩm. Nhưng đến khoảng 10h một nhóm 4 người ập vào quán nước tra vấn tôi liên quan đến một người nào đó tên là Ngọc và là Lụa nào đó và yêu cầu tôi mang cái ba lô mà hai người đó gửi vào trong kia. Khi một mực phủ nhận rằng không quen hai người đó và bà chủ quán nước không đồng tình việc đó. Bà cũng nói với họ, tôi ngồi một mình từ sáng, không trò chuyện với bất kì ai. Tôi cảm ơn bà đã làm chứng cho tôi và quay ra nói với những người thanh niên đó. Theo lẽ thường tôi sẽ không trả lời bất kỳ nào câu hỏi mà các anh đặt ra sau câu thứ nhất các anh áp đặt tôi quen cô A cô B nào đó, mà thực tế là tôi không quen họ. Và bà bán nước đây đã làm chứng điều đó, thậm chí bà vừa kể cho tôi nghe hai cô đó nói giọng miền Nam. Cái kiểu xông vào quán và không có bất kỳ phép lịch sự nào đối với tôi cũng như bà đây là đủ lý do tôi không muốn nói chuyện với các anh dù các anh có là ai. Một điều nữa, tôi là khách từ xa đến đây, tôi mệt tôi có quyền nghỉ ngơi và uống nước. Các anh là công an thì nên bảo vệ chứ không phải hành xử một cách vô lối như vậy. Sau khi thấy tôi tỏ thái độ khá rõ ràng những người này đã xuống nước nhưng vẫn cử hai người ở lại quan sát. Biết là không nên ở lâu nên tôi đã rời khỏi đó, nhưng khi chiếc taxi tôi gọi đến thì một an ninh chạy nhanh ra chiếc taxi và nói điều gì đó với lái xe. Lúc lên xe tôi hỏi được biết họ yêu cầu anh lái xe cho biết nơi tôi xuống xe. Thật nực cười cái cách làm việc của công an Tuyên Quang nói riêng và ngành công an ở Việt Nam nói chung. Tôi biết là chỉ cần tôi nán lại thì chắc chắn sẽ như hai bạn nữ mà tôi chỉ gặp chớp nhoáng ở quán nước.
Cho đến giờ này kết quả phiên tòa đã được tuyên hai bạn nữ thuộc hội Phụ nữ Nhân Quyền vẫn chưa có bất kỳ thông tin gì. Khi ra khỏi đó tôi mới biết thông tin của hai bạn nữ đó là Huỳnh Phương Ngọc và Nguyễn Thị Lụa. Có lẽ, cũng chỉ có ba người chúng tôi được chú ý vì “không phải dân ở đây”.
Kết quả phiên tòa ai cũng lường trước được, cách hành xử của công an thì khó biết sẽ thế nào. Một phiên tòa không được gọi là một phiên tòa ngay từ đầu thể hiện từ việc đổi địa điểm xét xử không phải sang một tòa án khác mà xử ở trại tạm giam. Một phiên tòa người xem thì ít mà công an mật vụ thì nhiều để canh me, quan sát những người lạ hiện diện trên mảnh đất họ cai trị, để rồi xông vào hạch sách một người lạ mặt một cách bất lịch sự.
Chỉ nhìn vào cách hành xử của công an bên ngoài phiên tòa đã cho thấy một phiên tòa không bình thường đang diễn ra tại mảnh đất này trong ngày hôm nay.
PV. VRNs đưa tin trực tiếp từ Tuyên Quang
Nguồn : VRNs DÒNG CHÚA CỨU THẾ VIỆT NAM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét