Thứ Tư, 5 tháng 2, 2014

NHÂN QUYỀN VIỆT NAM QUA LĂNG KÍNH THẾ GIỚI... NHÂN PHIÊN KIỂM ĐIỂM ĐỊNH KỲ PHỔ QUÁT NHÂN QUYỀN (UPR) CỦA VIỆT NAM NGÀY HÔM NAY 05-02-2014 TẠI GENEVA








                                SỰ THẬT - CÔNG LÝ - TÌNH YÊU






Do Minh Tuyen

Chúng tôi xin trân trọng gởi đến đồng bào Việt Nam cả nước thông tin tổng hợp ý kiến lẫn quan điểm của tất cả mọi người, bao gồm đại diện nhiều quốc gia và đoàn thể trên thế giới... đại diện các Tổ chức Phi chính phủ cũng như các Tổ chức Nhân quyền Quốc tế... và cuối cùng là tất cả mọi quan điểm lẫn ý kiến của cá nhân tất cả mọi người trong và ngoài nước đã nêu lên... nhân phiên kiểm điểm Phổ quát Nhân quyền Định kỳ của Việt Nam (UPR) ngày hôm nay 05-02-2014 tại Geneva, Thụy Sĩ. Mong rằng qua những thông tin tóm lược ngày hôm nay, người dân Việt Nam... những người hiện đang sống trong một đất nước mà thông tin bị bưng bít... thậm chí là bị tuyên truyền xuyên tạc lẫn bóp méo sự thật... sẽ hiểu rõ và có khái niệm đúng đắn về mọi khía cạnh liên quan đến quyền con người tại Việt Nam. Trân trọng. 





Bản Tin




BBC

TRỰC TIẾPNhân quyền Việt Nam: 'Nói và làm'

Hiển thị 1 cập nhật
  1. Đại diện Bộ Thông tin Truyền thông Việt Nam (ngồi giữa, hàng đầu).
    Việt Nam không có kiểm duyệt báo chí xuất bản, không kiểm duyệt internet, Việt nam Quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tuy nhiên hạn chế quyền tự do ngôn luận theo qui định của luật Việt Nam như việc cấm kích động hằn thù tôn giáo, kích động bạo lực chống nhà nước...
    Nghị định 72 không hạn chế quyền tự do ngôn luận, không có qui định nào hạn chế người sử dụng phổ biến thông tin.
  2. Phát biểu 65 giây của Đại diện đoàn Hoa Kỳ:
    Nội dung chính là Hoa Kỳ hoan nghênh việc Việt Nam ký Công ước Chống Tra tấn và có tiến bộ về quyền của người đồng tính, song tính và chuyển giới và cho phép đăng ký nhiều nhà thờ hơn.
    "Tuy nhiên, Việt Nam vẫn sách nhiễu và giam giữ những người thực thi các quyền phổ quát và tự do như tự do ngôn luận và hội họp. Việt Nam cũng hạn chế tự do tôn giáo và việc sách nhiễu các nhà thờ không đăng ký vẫn tiếp diễn.
    "Chúng tôi lo ngại về các hạn chế đối với việc thành lập công đoàn độc lập, việc sử dụng lao động trẻ em và lao động cưỡng bức, và việc chính quyền sử dụng lao động bắt buộc.
    "Chúng tôi cũng thất vọng vì Việt Nam đã ngăn cản xã hội dân sự tham gia vào tiến trình UPR nói chung.
    "Chúng tôi khuyến cáo Việt Nam:
    1. Xem xét lại luật an ninh quốc gia đang được dùng để trấn áp các quyền phổ quát và thả không điều kiện tất cả các tù nhân chính trị như Tiến sỹ Cù Huy Hà Vũ, các ông Lê Quốc Quân, Điếu Cày và Trần Huỳnh Duy Thức.
    2. Bảo vệ các quyền của người công nhân đã được quốc tế công nhận và thực thi luật cấm cưỡng bức lao động; và
    3. Nhanh chóng phê chuẩn và thực thi Công ước Chống Tra tấn."
  3. Giáo sư Tương Lai nói ông vẫn ủng hộ thông điệp đầu năm với nội dung cổ súy cho dân chủ của ông Nguyễn Tấn Dũng, dù cho rằng "thủ tướng chưa có đủ điều kiện" để thực hiện lời hứa của mình.
    Bình luận với BBC về việc một tháng sau khi phát biểu của ông Dũng được đưa ra, các tù nhân lương tâm vẫn chưa được trả tự do và một số nhà hoạt động bị ngăn chặn xuất cảnh trước thềm cuộc Kiểm điểm Nhân quyền định kỳ (UPR) cho Việt Nam tại Geneva, Thụy Sỹ, ông Tương Lai nói:
    "Không thể căn cứ vào một vài sự kiện để mà bác bỏ một xu hướng".
    "Tôi không ngả về một ông A ông B nào hết. Khi tôi hoan nghênh thông điệp của thủ tướng, chính là hoan nghênh tư tưởng khẳng định rằng muốn tạo một động lực cho sự phát triển bền vừng thì phải thay đổi thể chế và phát huy dân chủ."
    "Tôi tin rằng đó là một tuyên bố chắt lọc, còn làm được hay không, thì còn tùy thuộc vào nhiều yếu tố. Không phải là ông thủ tướng muốn làm là làm được ngay."
    "Có những lực lượng đối chọi với ông ấy. Nếu để ông ấy làm thì uy tín ông ấy lên cao quá, hạ thấp người khác, thì cũng rất nguy hiểm".
    "Tôi chỉ đáng buồn là ông thủ tướng chưa đủ điều kiện hoặc chưa tìm mọi cách để thực thi những điều mà xã hội trông đợi".
  4. Bồ Đào Nha cũng khuyến nghị Việt Nam lập ra một cơ quan bảo vệ nhân quyền độc lập căn cứ vào các nguyên tắc Paris và đảm bảo không xảy ra các vụ 'bị bắt đi mất tích' (forced disappearance),
    Hàn Quốc khuyến nghị Việt Nam bảo vệ tự do, nhân quyền theo những công ước đã ký kết.
    Moldova nói thừa nhận các nỗ lực của Việt Nam từ lần trước, bảo vệ trẻ em, chống nạn buôn trẻ em và khai thác tình dục, nhưng muốn Việt Nam bảo vệ hơn trẻ em không bị lao động cưỡng bức và bị khai thác tình dục.
    Hungary hoan nghênh phái đoàn Việt Nam và thừa nhận các tiến bộ nhưng Hungary bày tỏ lo ngại về nạn kiểm duyệt mạng ở Việt Nam và mong Việt Nam có cơ chế thực hiện các cam kết không trừng trị những tiếng nói về tự do.
  5. Đại biểu Ba Lan khuyến nghị Việt Nam nhanh chóng thông qua Công ước chống tra tấn và lập ra cơ chế bảo vệ trẻ em khỏi mọi hình thức bạo lực.
  6. Đại biểu Thái Lan khuyến nghị Việt Nam lập một cơ quan độc lập về nhân quyền.

  7. Đại biểu Pakistan: "Chúng tôi khuyến nghị Việt Nam đảm bảo tự do ngôn luận."
  8. Sau phát biểu của Thứ trưởng Hà Kim Ngọc, Đại biểu Na Uy nói: "Chúng tôi khuyến nghị Việt Nam đảm bảo có cơ chế pháp luật để truyền thông được độc lập và tự do..."
  9. Trả lời báo Điện tử ĐCSVN không lâu trước phát biểu tại Geneva, Thứ trưởng Hà Kim Ngọc nói: "Chúng ta sẽ tham gia tích cực tại Hội đồng Nhân quyền LHQ và Ủy ban Nhân quyền ASEAN; bảo vệ Báo cáo quốc gia theo cơ chế Kiểm điểm định kỳ phổ quát chu kỳ II của LHQ; chủ động thúc đẩy và tăng cường đối thoại, chia sẻ thông tin với các nước, các tổ chức quốc tế và khu vực nhằm tăng cường sự hiểu biết lẫn nhau trong lĩnh vực nhân quyền, qua đó giảm thiểu và vô hiệu hóa việc lợi dụng vấn đề dân chủ, nhân quyền để chống phá ta."
  10. Ông Ngọc (đứng thứ hai từ phải sang)
    Thứ trưởng Hà Kim Ngọc: (tiếng Anh) "Việc thực thi pháp luật không phải lúc nào cũng tốt...Việt Nam tiếp tục cải cách để cắt giảm tệ quan liêu, tham nhũng và cải thiện việc bảo vệ nhân quyền."
  11. Thứ trưởng Bộ Ngoại giao Việt Nam, ông Hà Kim Ngọc đọc bài diễn văn bằng tiếng Anhnói rằng:
    "Chính sách nhất quán của Việt Nam là tôn trọng, bảo vệ và thúc đẩy tự do và các quyền con người, vốn là nguyên tắc chủ đạo cho mọi chính sách và chiến lược cho phát triển kinh tế xã hội quốc gia."
  12. Ông Nam Lộc từ California, Hoa Kỳ: Lần biểu tình này quan trọng hơn nhiều lần biểu tình khác bởi vì chúng tôi muốn nói lên tiếng nói cho những người tranh đấu ở trong nước hiểu rằng người Việt từ khắp năm châu đều hỗ trợ cuộc tranh đấu đó của quí vị và họ không có cô đơn, và đồng thời chúng ta cần phải nói lên tiếng nói cho những người không nói được ở trong nước.
  13. Ông Đoàn Văn Bất và bà Đào Đông Nghi
    Hai vợ chồng người gốc Việt, ông Đoàn Văn Bất và bà Đào Đông Nghi từ Đức cũng bay sang Geneva để tham dự biểu tình.
    Ông Bất nói ông muốn có mặt trong đoàn biểu tình hôm nay để nói lên tiếng nói của những người ở Việt Nam không được nói, nhằm đóng góp một phần nhỏ cho tiến trình dân chủ ở Việt Nam.
    Đoàn từ Đức sang Geneva lần này có một xe bus chở ba mươi người, cùng vợ chồng ông và một người nữa đi máy bay. Ông nói ông được biết còn một số người nữa từ Đức đi nhưng không đăng ký đi cùng nhóm của ông.
  14. Phóng viên Nguyễn Hùng của Ban Việt ngữ BBC tường thuật các diễn biến mới nhất. Trong bài viết " Vận động giờ chót trước UPR Việt Nam", Nguyễn Hùng nhận xét:
    Và nếu tự do mà các nhà hoạt động muốn to như cái chiếu trong khi họ cho rằng Hà Nội chỉ muốn cho người dân tự do bằng cái chén thì những lời qua tiếng lại sẽ không bao giờ chấm dứt.
  15. Ông Leon Saltiel, Phó Giám đốc tổ chức UN Watch nói vào tháng Ba sẽ cùng các tổ chức phi chính phủ gửi đơn kháng nghị tới tất cả các tổ chức Nhân quyền để từ chối Việt Nam và các quốc gia tương tự như Việt Nam không tôn trọng, thậm chí vi phạm các tiêu chuẩn cao nhất về nhân quyền.
    "Chúng tôi rất quan ngại khi Việt Nam được bầu vào Hội đồng Nhân quyền. Hồi tháng 11 chúng tôi tổ chức một sự kiện lớn ở New York kêu gọi các quốc gia thành viên Liên Hợp Quốc không bầu Việt Nam vì quốc gia này không thực hiện đủ các tiêu chí theo quy định.
    Theo Giải pháp 6251 của Hội đồng Nhân quyền, quốc gia được bầu phải duy trì được tiêu chuẩn cao nhất về nhân quyền.
    Chúng tôi tin rằng sau những gì đã được nghe trong sự kiện hôm nay [04/02], Việt Nam không có được điều đó, và thực ra thất bại trong các lĩnh vực tối quan trọng như tự do ngôn luận, tự do hội họp, tự do của luật sư, thậm chí là cả tra tấn, giam giữ..."
  16. Thân mẫu của luật sư Lê Quốc Quân nói bà mong Việt Nam sớm có thay đổi để con trai bà không còn phải ở tù và bà sẽ được đoàn tụ với tất cả tám người con của mình trong những ngày Tết chứ không phải đi vận động nhân quyền xa nhà như dịp Tết Giáp Ngọ này.
    “Tôi mong rằng trong năm mới sẽ có những thay đổi cho hết cái chế độ đi, thay đổi cho tự do, cho hết nhà tù chính trị, để cho đất nước Việt Nam được đổi mới, gia đình tôi, cho con tôi đỡ khổ đi và
  17. Trích Bản tài liệu tổng kết của các tổ chức PEN International, English PEN, Article 19 và Access về cam kết nhân quyền của Việt Nam kể từ năm 2009:
    Trong giai đoạn 2009, Việt Nam đã chấp nhận 94 khuyến nghị của Working Group. Tuy nhiên chính phủ Việt Nam đã không thực hiện được nhiều điều trong khuyến nghị và tiếp tục đối mặt với các chỉ trích từ quốc tế cho các hành động của mình ở lĩnh vực liên quan tới tôn trọng và bảo vệ quyền tự do biểu đạt.
    ...Thay vì tiến bộ, tình hình nhân quyền ở Việt Nam tiếp tục đi xuống từ năm 2009, và chúng tôi đặc biệt lo ngại về quyền tự do biểu đạt, đàn áp tiếp diễn, bắt bớ cá cây viết, nhà báo, những người bảo vệ nhân quyền và các nhà hoạt động.
  18. Báo Quân đội Nhân dân 02/02/2014: Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng nói về quan hệ giữa Đảng Cộng sản và nhân dân Việt Nam rằng "Đảng phải chịu sự giám sát của nhân dân, lắng nghe ý kiến của nhân dân, gắn bó chặt chẽ với nhân dân. Chỉ có làm được như vậy, thì Đảng ta mới thực sự xứng đáng là người lãnh đạo, người tổ chức mọi thắng lợi của cách mạng Việt Nam".
  19. Nhân quyền Mỹ - Việt: Hồi tháng 7/2013, Tổng thống Barack Obama nói sau cuộc gặp với Chủ tịch VN, Trương Tấn Sang: "Hoa Kỳ tiếp tục tin rằng tất cả chúng ta phải tôn trọng các vấn đề như tự do ngôn luận, tự do tôn giáo, tự do hội họp."
    Ông Obama cũng nói với báo giới tại Phòng Bầu dục với Chủ tịch Sang đứng bên cạnh, "Chúng tôi đã có cuộc hội đàm rất thẳng thắn về cả những tiến bộ mà Việt Nam đang thực hiện và những thách thức còn tồn tại", theo AFP.
  20. Bà Libby Liu, giám đốc đài Á châu Tự do
    Trả lời phỏng vấn của Nguyễn Hùng (BBC tiếng Việt) ở Geneva, Giám đốc Đài Á châu Tự do (RFA) bà Libby Liu nói:
    "Những tuyên ngôn trên mạng là một nguồn rất lớn để chính phủ Việt Nam bắt giữ, bỏ tù và trừng phạt nhiều người.
    Họ vẫn đang theo dõi, kiểm soát và thậm chí cả trả thù những người lên tiếng trên mạng. Chúng ta cũng thấy được ảnh hưởng của cộng đồng mạng internet đối với những kêu gọi biểu tình trong đời thực.
    Rất đáng tiếc là nhiều lần chính phủ Việt Nam đã theo dõi và ngăn chặn mọi người.
    Chúng tôi biết rằng một trong những người đáng ra hôm nay tham gia làm chứng đã bị chặn lại ở biên giới và không thể tới dự sự kiện hôm nay.
    Đây là những chiến lược mà chính phủ dùng để kìm nén tự do ngôn luận dù là với tư cách cá nhân hay trên mạng.
    Họ coi các hoạt động trên mạng là nghiêm trọng vì có mối nguy hiểm thực sự thành hình từ bên ngoài Việt Nam."
  21. Đại diện một tổ chức nhân quyền cho rằng Việt Nam chỉ chấp nhận khuyến nghị về nhân quyền thôi là chưa đủ.
    Cô Judy Taing, phụ trách về Á Châu thuộc tổ chức Article 19 với chi nhánh ở New York, trả lời BBC tại Geneva vào hôm 04/02/2014, một ngày trước ngày Kiểm điểm Định kỳ Phổ quát về Nhân quyền mà Việt Nam tham gia.
    "Cái chính là trong bốn năm tới họ [Việt Nam] cần đưa ra các chính sách và xây dựng cơ sở hạ tầng để làm sao những đề nghị đó được thực hiện tới cùng bằng các biện pháp ý nghĩa, theo tiêu chuẩn quốc tế," cô Judy Taing trả lời khi được hỏi về ý kiến của ông Phạm Bình Minh rằng Việt Nam đã "làm tốt" trong vấn đề nhân quyền.
    Cô cũng nhấn mạnh rằng các kêu gọi tăng cường nhân quyền đối với Việt Nam không phải do "không thích Việt Nam", mà mong Việt Nam "đứng lên bắt đầu giải quyết mọi việc".
    Judy Taing cũng nói với BBC hôm 4/2 rằng "tiêu chuẩn về nhân quyền là như nhau trên cả thế giới".
  22. Luật sư đấu tranh dân chủ Lê Công Định: Sự kiện “Mùa xuân Ả Rập” cho thấy không thành trì nào không thể sụp đổ trước lòng căm phẫn của người dân. Cái chết của nhà độc tài Gaddafi ở Libya là tấm gương lớn cho những ai cùng chung ảo tưởng với ông. Trước khi bị sát hại, ông vẫn tin và tuyên bố không ngượng rằng chế độ của ông là do lịch sử và nhân dân Libya lựa chọn. Song lịch sử và nhân dân đã chọn một cách khác cho ông mà chúng ta đều đã chứng kiến.
    Việt Nam cũng đã thay đổi. Thời “sự im lặng của bầy cừu” không còn nữa. Trước đây, đôi lúc tôi cảm thấy cô đơn khi lên tiếng về những vấn đề chính trị và xã hội của đất nước. Bây giờ, xung quanh nhiều người can đảm và mạnh mẽ hơn tôi nhiều, nhất là giới trẻ. Công nghệ thông tin, mặt khác, đã tạo nên chuyển biến lớn trong nhận thức chung của xã hội ngày nay. Nhãn quan của người dân không bị che phủ bởi bức màn sắt nữa. Sự đoàn kết và khích lệ lẫn nhau ngày càng gia tăng.
    Tuy nhiên, tôi thật sự quan ngại về tình hình kinh tế, cả vĩ mô lẫn vi mô. Đời sống của các gia đình có thu nhập thấp sẽ ra sao trong cơn khủng hoảng vô tiền khoáng hậu này? Tôi cảm thấy đau xót.
    Cuộc phỏng vấn đầu Xuân ông dành cho BBC nhân dịp tròn một năm sau ngày được thả khỏi tù nhưng vẫn bị quản chế (06/2/2013).
  23. Ông Trần Văn Tích, một người trong ban tổ chức biểu tình cho nhóm hàng chục người từ Đức sang Thụy Sỹ nói với BBC về các mục đích của đoàn:
    Chúng tôi tổ chức biểu tình là trước hết là để biểu dương lực lượng để cho chính quyền cộng sản tham gia phiên hôm nay thấy rõ khí thế chống cộng.
    Mục đích thứ hai là chúng tôi muốn hướng về quốc nội. Chúng tôi đang được hưởng tự do nhưng đồng bào trong nước thiếu tất cả nên chúng tối hướng về đồng bào, những người đang ở trong nhà tù lớn.
    Mục đích thứ ba là chúng tôi muốn nói với quốc tế là tập đoàn cộng sản đang ngự trị trên đất nước chúng ta gây ra biết bao nhiêu đau thương. Vì vậy tập thể cộng đồng tị nạn, cộng đồng lưu vong luôn luôn hướng về quốc nội và sẵn sàng tiếp tay đấu tranh với quốc nội để mong một ngày đất nước được tự do dân chủ. Chúng tôi mang truyền đơn bằng Anh, Pháp và Đức để phát cho quan khách, du khách có mặt tại địa điểm biểu tình.
    Ông Tích cũng nói với BBC rằng số lượng người biểu tình từ Đức sang không được nhiều do điều ông mô tả là phía Việt Nam dùng thủ thuật đổi ngày UPR với Campuchia. Theo ông Tích đáng ra đã có UPR từ hôm 28/01/2014 nhưng việc Việt Nam đổi ngày khiến một số nhóm biểu tình bị động và phải hủy chuyến đi do đã mua vé trước.
  24. Luật sư Hoàng Văn Hướng, Trưởng văn phòng Luật sư Hoàng Hưng, nói với BBC ông cho rằng những tiêu chuẩn về nhân quyền của Việt Nam và quốc tế sẽ "dần đạt được tính đồng thuận và hài hòa".
    "Rõ ràng là những tổ chức nhân quyền thế giới thì họ có những tiêu chuẩn nhân quyền nhất định".
    "Nhưng năm ngoái thì Việt Nam đã được bầu vào hội đồng nhân quyền, thì rõ ràng là chính phủ Việt Nam đã đạt được những thành tích nhất định".
    "Tuy nhiên rõ ràng là tính đồng thuận về nhân quyền thì có nhiều cái còn chưa đạt được."
    "Hiện nay về vấn đề quyền con người, nhà nước Việt Nam đã và đang xem xét những gì đảm bảo tính khách quan, rõ ràng theo quy định chung của quốc tế và thích hợp với điều kiện của Việt Nam".
    "Rõ ràng là không thể áp đặt quyền con người của một dân tộc khác mà áp đặt vào Việt Nam được, nó có những đặc thù riêng của nó".
  25. Bình luận về nhận định của Phó Thủ tướng kiêm Bộ trưởng Ngoại giao Phạm Bình Minh rằng "vẫn luôn luôn có những thế lực tìm cách để chỉ trích" Việt Nam về quyền con người "vì những mục tiêu khác nhau", giáo sư Tương Lai nói:
    "Đứng về ngôn từ ngoại giao thì tôi cho rằng ông Ngoại trưởng Phạm Bình Minh không thể nói khác. Nếu muốn giữ nguyên vị trí hiện nay thì phải nói theo xu hướng chung của đường lối đang được vận hành hiện nay".
    "Phải đặt mình vào trong vị thế của ông ấy."
    "Vấn đề cần lên án, không phải là một ông A, ông B, ông C, mà là lên án chung một đường lối."
    Trong khi đó trả lời RFA, cựu Lãnh sự Việt Nam tại Thụy Sỹ, ông Đặng Xương Hùng bình luận về thông điệp của Bộ trưởng Ngoại Giao Phạm Bình Minh:
    "Với cá nhân anh Phạm Bình Minh Phó thủ tướng Bộ trưởng Ngoại giao thì tôi rất kính trọng và khâm phục. Tuy nhiên phát biểu của anh ấy vừa rồi thì tôi thấy là các anh ấy dù đã đứng trong vị trí Phó thủ tướng và Bộ trưởng Ngoại giao nhưng vai trò của anh ấy cũng chỉ thực thi cái chỉ đạo của Bộ chính trị, do đó bài phát biểu của anh ấy thì bản thân tôi tôi thấy là không khéo léo.
    "Anh ấy có thể nói theo một cách khác. Nếu nói như vậy trong nội bộ đảng để khuyến khích lẫn nhau thì được chứ còn nói ra với bên ngoài thì điều đó là cái bệnh của lãnh đạo khi phải thi hành chỉ thị của đảng."
  26. Phát biểu tại Geneva, luật sư Hà Huy Sơn bày tỏ quan ngại về cách áp dụng các điều luật 79 và 88 trong Bộ Luật Hình sự (BLHS) và nói ông từng bị đe dọa.
  27. Tiến sỹ Nguyễn Quang A từ trong nước cho rằng phiên Kiểm điểm Nhân quyền Định kỳ (UPR) tại Geneva không phải là cách hữu hiệu nhất để buộc nhà cầm quyền Việt Nam phải cải thiện tình hình nhân quyền.
    "Tôi nghĩ rằng chắc chắn nó sẽ có tác động gây áp lực lên nhà cầm quyền Việt Nam", ông nói với BBC trong cuộc phỏng vấn hôm 5/2.
    "Nhưng những áp lực đấy có thực sự hữu hiệu để khiến nhà cầm quyền phải thay đổi chính sách liên quan đến nhân quyền thì tôi e rằng tính hiệu quả của nó là không nhiều."
    Ông Quang A cho rằng việc Việt Nam được bầu vào hội đồng nhân quyền với tỷ lệ cao nhất từ trước đến nay và cao nhất trong phiên bầu vừa qua "chứng tỏ rằng những ảnh hưởng quốc tế hoặc là bản thân những tổ chức đó cũng không thực sự được như tên gọi của nó."
    "Tôi nghĩ điều quan trọng nhất vẫn là người dân trong nước Việt Nam, nếu hiểu được quyền của mình, thì cứ ra sức thực thi quyền của mình ở mọi lĩnh vực."
    "Đó mới là áp lực mạnh mẽ nhất để buộc nhà cầm quyền Việt Nam phải thừa nhận những quyền đó của người dân và từ từ không chỉ thừa nhận mà phải ghi nhân bằng pháp luật những quyền đó."

  28. Giáo sư Nguyễn Minh Thuyết
    Tôi nghĩ rằng tình hình nhân quyền của Việt Nam từ ngày Đổi Mới đến giờ đang ngày càng được cải thiện một cách rõ rệt.
    Ngày trước, không thể có chuyện chúng tôi được đấu tranh một cách thẳng thắn tại nghị trường như trong những khóa Quốc hội mà chúng tôi tham gia.
    Điều đó chứng tỏ các nhà lãnh đạo Việt Nam cũng nhận thức được vấn đề, và cũng mong muốn có sự cải thiện về nhân quyền.
    Nhưng những bước đi về nhân quyền của Việt Nam vẫn còn chậm và chắc chắn cần có những cải cách lớn hơn nữa để đảm bảo quyền dân chủ của người dân, có như vậy đất nước mới mong tiến bộ được.
  29. Các phiên kiểm điểm UPR có hiệu quả hay không? Theo Tiến sỹ Nguyễn Quang A, đây không phải phương cách hữu hiệu nhất.
  30. Cam kết chống tra tấn: "Ngày 5/11/2013, Thủ tướng Chính phủ Nguyễn Tấn Dũng đã ký Nghị quyết 118/NQ-CP quyết định ủy quyền Trưởng phái đoàn đại diện thường trực Việt Nam tại Liên Hợp Quốc ký Công ước của LHQ về chống tra tấn và các hình thức đối xử hoặc trừng phạt tàn bạo, vô nhân đạo hoặc hạ nhục con người," theo truyền thông Việt Nam.
  31. Thiếu tướng công an, tiến sỹ Bùi Quảng Bạ, Tổng biên tập tạp chí Nhân Quyền Việt Nam nói hồi tháng 12/2013: Nhìn lại những năm qua, trên lĩnh vực nhân quyền Việt Nam đã đạt được những thành tựu hết sức quan trọng. Điều này thể hiện qua việc các quyền cơ bản của con người trên tất cả các lĩnh vực chính trị, dân sự, kinh tế, xã hội, văn hóa đã được phát huy; đời sống tinh thần, vật chất của nhân dân ngày càng được nâng cao rõ rệt. Cộng đồng quốc tế đánh giá cao những thành tự này vì thế đã dành cho Việt Nam số phiếu ủng hộ cao nhất trong cuộc bầu chọn thành viên cho Hội đồng nhân quyền vào tháng 11 vừa qua. Việc tham gia vào Hội đồng nhân quyền nhiệm kỳ 2014-2016 sẽ là cơ hội để chúng ta tiếp tục giới thiệu với bạn bè quốc tế về những thành tựu nhân quyền đã đạt được cũng như tranh thủ các kinh nghiệm quốc tế phù hợp để các quyền con người ngày càng được đảm bảo và thực hiện tốt hơn tại Việt Nam.
  32. Nhắc lại quyết định của Việt Nam muốn vào Hội đồng Nhân quyền LHQ  Đài Tiếng nói Việt Nam hồi tháng 11/2013 đăng tin: "Việt Nam mong muốn tham gia vào Hội đồng Nhân quyền Liên Hợp Quốc khóa 2014 - 2016 để đóng góp tích cực hơn vào nỗ lực chung của cộng đồng quốc tế trong việc thúc đẩy và bảo vệ quyền con người trên thế giới. Việt Nam tin tưởng vào khả năng của mình đảm đương vai trò thành viên Hội đồng Nhân quyền và cam kết sẽ đóng góp tích cực vào công việc chung của Hội đồng để nâng cao tính hiệu quả, minh bạch, khách quan, cân bằng trên tinh thần đối thoại, hợp tác, bình đẳng và tôn trọng lẫn nhau."
  33. Cựu đại biểu Quốc hội Nguyễn Minh Thuyết cho rằng vấn đề nhân quyền đã được nhận thức rõ hơn ở Việt Nam "tuy còn nhiều điều phải làm".
  34. Phiên Kiểm điểm Nhân quyền Định kỳ cho Việt Nam (UPR) diễn ra tại Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc ở Geneva trong ngày 5/2 từ 20:30 tới 24:00 giờ Việt Nam.

Thứ Ba, 4 tháng 2, 2014

CHÀ ĐẠP QUYỀN CON NGƯỜI TẠI VIỆT NAM DIỄN RA... NGAY TRƯỚC THỜI ĐIỂM PHIÊN KIỂM ĐIỂM ĐỊNH KỲ PHỔ QUÁT NHÂN QUYỀN (UPR) CỦA VIỆT NAM NGÀY 05-02-2014









                                SỰ THẬT - CÔNG LÝ - TÌNH YÊU





Do Minh Tuyen

Nhân quyền của người dân Việt Nam ở đâu...? chính là điều mà Cộng đồng Quốc tế hiện nay đang muốn biết... và sẽ biết qua phiên Kiểm định Phổ quát Nhân quyền Định kỳ (UPR) của Việt Nam vào ngày 05-02-2014 tới đây tại Geneva (Thụy Sĩ). Tuy nhiên, đó chỉ là đối với Cộng đồng Quốc tế ... còn riêng đối với người dân Việt Nam thì câu trả lời dường như đã có sẵn và hiện hữu từng ngày từng giờ trong một đất nước vốn được xem là "Thiên đường Xã hội Chủ Nghĩa"... được định hướng theo chủ thuyết cộng sản và Tư tưởng Hồ Chí Minh... dưới sự lãnh đạo tài tình của các vị lãnh đạo đảng và giới cộng sản cầm quyền hiện nay tại Việt Nam. Một đất nước Việt Nam Tự do thật sự đúng nghĩa... khi giới lãnh đạo cầm quyền tự do hành xử theo ý muốn của mình bất chấp luật pháp, hiến pháp Quốc gia và bất chấp luật pháp, công pháp Quốc tế... trong lúc người dân thì hoàn toàn được tự do lựa chọn cuộc sống cũng như cách sống của mình... là "Nhà tù"... hoặc ngoan ngoãn chấp nhận cuộc sống hiện tại...!!!

Hiện thực cho thấy... quyền con người mà thế giới định hình dường như chỉ có trong những giấc mơ của người dân Việt Nam mà thôi. Mặc dù đã được chính các vị lãnh đạo Nhà nước cộng sản Việt Nam cam kết... mặc dù đã được chính tay các vị lãnh đạo quốc gia cộng sản này ký kết hết văn kiện này đến văn kiện khác...  hết Công ước này đến Công ước khác... và thậm chí là ngay cả đã được bầu vào một ghế của Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc... nhưng thực tế, quyền con người tại Việt Nam vẫn chỉ luôn hiện diện trên giấy và nằm trên miệng của các vị lãnh đạo Nhà nước cộng sản Việt Nam. Việc Nhà báo Độc lập, Tiến sĩ Phạm Chí Dũng mới đây bị Nhà cầm quyền cản trở không cho phép đến Geneva Thụy Sĩ tham dự buổi điều trần theo lời mời của UN Watch, một Tổ chức Phi chính phủ với chức năng giám sát nhân quyền và dân chủ thuộc Liên Hiệp Quốc... trong khi quyền tự do đi lại bao gồm cả việc xuất nhập cảnh của công dân... đã được luật pháp và hiến pháp của Việt Nam cũng như công pháp Quốc tế quy định, thừa nhận và bảo hộ.

Việc xuất cảnh của Nhà báo Phạm Chí Dũng đến Geneva Thụy Sĩ là có sự chứng kiến và hậu thuẫn mạnh mẽ từ Liên Hiệp Quốc, trong đó bao gồm cả Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ... mà Việt Nam còn ngang nhiên cấm cản... thì những sự việc xảy ra từ trong nước không có sự mục kích giám sát của Cộng đồng Quốc tế...  thì số phận của người dân ra sao có lẽ mọi người cũng đều đã hiểu. Ngang ngược, tàn bạo và bẩn thỉu... đó là bản chất cố hữu của chế độ cộng sản Việt Nam, nhưng không lẽ người dân Việt Nam và Cộng đồng Quốc tế không còn phương cách giải quyết và mãi mãi đứng nhìn Nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam đi từ sai lầm này đến sai lầm khác... ? Đã đến lúc Cộng đồng Quốc tế cần phải quan tâm và tạo áp lực nhiều hơn nữa, mạnh mẽ hơn nữa trong việc buộc Nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam phải triệt để tuân thủ mọi cam kết của họ đối với Quốc tế liên quan đến quyền con người tại Việt Nam... cũng như hành xử đúng với vai trò và trách nhiệm của họ trong vị trí thành viên của Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc ngày hôm nay. Và người dân Việt Nam, hãy cùng nhau là chiếc cầu nối mạnh mẽ tố cáo và phơi bày những việc làm sai trái và hành vi chà đạp nhân quyền của chế độ cầm quyền cộng sản Việt Nam hiện nay ra  trước công luận.




Bản Tin










Nhà báo Phạm Chí Dũng khiếu nại việc ngăn chặn ông xuất cảnh


VRNs (05.02.2014) – Sài Gòn – Hôm nay, từ Sài Gòn, nhà báo độc lập Phạm Chí Dũng đã gởi thư khiếu nại đến ông thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và quý ông khác trong chính phủ có trách nhiệm trực tiếp trong việc ngăn chặn ông xuất cảnh để đi Geneve.
VRNs xin đăng lại Thư khiếu nại này đã được facebooker Lanney Tran, để quý vị được tường.
—-
140205002Kính gửi: Ngài Nguyễn Tấn Dũng – Thủ tướng chính phủ
Đồng kính gửi: Ngài Phạm Bình Minh – Phó thủ tướng chính phủ kiêm Bộ trưởng ngoại giao
Ngài Trần Đại Quang – Bộ trưởng Bộ Công an
Thành phố Hồ Chí Minh ngày 5 tháng 2 năm 2014
Sau vụ việc bị ngăn chặn xuất cảnh ở sân bay Tân Sơn Nhất vào ngày 1/2/2014, cho đến giờ tôi vẫn không dám thật sự nghi ngờ rằng chính những người trong chính giới cấp cao của Chính phủ Việt Nam đã tìm cách “dập tắt tiếng nói” của tôi – như cụm từ mà UN Watch (Tổ chức giám sát nhân quyền thuộc Liên hiệp quốc) lên án một ngày sau khi xảy ra vụ việc trên.
Dù vậy, một số dư luận trong giới quan sát độc lập và cả “không tự do” ở Việt Nam lại cho rằng không loại trừ khả năng đã có sự can thiệp vừa thầm lặng vừa thô lỗ của một thế lực đang tồn tại ngay trong lòng đảng và nhà nước cầm quyền – nhóm những người mà có thể bởi những nguyên do đủ tế nhị và không thiếu phức hợp về chính trị đối nội lẫn nỗi ám ảnh tốt đẹp khôn nguôi từ một chính thể phương Bắc, đã thường tìm cách dập tắt tiếng nói của nhóm người đang mong muốn một tinh thần xích lại hơn nữa với phương Tây. Thậm chí trong nhận thức của “nhóm người phương Bắc”, một thứ định chế như Hiệp định đối tác kinh tế xuyên Thái Bình Dương (TPP) là không cần thiết hoặc phải bị ngăn cản.
Vụ việc ngăn cản việc xuất cảnh đối với tôi lại xảy ra ngay trước thềm cuộc Kiểm điểm định kỳ phổ quát về nhân quyền Việt Nam (UPR) diễn ra tại Genève vào ngày 5/2/2014. Bên lề UPR, tôi được tổ chức UN Watch mời với tư cách diễn giả và đóng góp tham luận – hoạt động được xem như một trong những cơ sở để Hội đồng nhân quyền Liên hiệp quốc xem xét bản báo cáo “thực hiện đến 80% yêu cầu về nhân quyền của Liên hiệp quốc” do Bộ trưởng ngoại giao Phạm Bình Minh tuyên bố, cũng như những biện giải “luôn chăm lo và bảo đảm quyền con người” do Nhà nước Việt Nam tuyên ngôn.
Dưới đây là những nội dung chính của Thư khiếu nại này:
I. Bất chấp những vận động nhiệt tình và thiện ý của Văn phòng Cao ủy nhân quyền Liên hiệp quốc, Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ và cộng đồng quốc tế đối với Bộ Ngoại giao Việt Nam, chuyến đi Genève của tôi vào ngày 1/2/2014 từ sân bay Tân Sơn Nhất đã bị Cục quản lý xuất nhập cảnh thuộc Bộ Công an và cơ quan an ninh thuộc Công an TP. Hồ Chí Minh ngăn chặn, đồng thời lập biên bản thu giữ hộ chiếu của tôi.
Dù với lý do “kiểm tra nhân thân trên hộ chiếu”, song các sĩ quan an ninh cửa khẩu sân bay lại ngay lập tức dùng vũ lực tước máy điện thoại di động của tôi. Sau đó, trong một phòng cách ly, một sĩ quan an ninh mặc thường phục tự giới thiệu là Đức, cán bộ của Phòng PA81 thuộc Công an TP.HCM đã thông báo miệng với tôi rằng tôi không được xuất cảnh vì “hội thảo ở Thụy Sĩ bị các thế lực thù địch lợi dụng nhằm xuyên tạc và nói xấu nhà nước Việt Nam”.
Tôi đã kinh ngạc với bản thông báo miệng như trên. Tôi thật sự nghi ngờ về việc viên sĩ quan an ninh này không biết đến sự kiện Nhà nước Việt Nam vừa được chấp thuận tham gia vào Hội đồng nhân quyền Liên hiệp quốc với tỷ lệ phiếu thuận áp đảo đến 96% – như một quốc gia được cộng đồng tiến bộ trên thế giới kỳ vọng gần như tuyệt đối vào điều được coi là “lòng thành chính trị”.
Trước hành động ngăn cản vô lý của cơ quan an ninh, tôi cũng không thể rũ bỏ được tâm trạng nghi vấn về điều được coi là “không giả dối” liên quan đến 14 điều cam kết mà Nhà nước Việt Nam đã nêu ra trước Đại hội đồng Liên hiệp quốc vào tháng 8/2013 và công cuộc UPR đầu tháng 2/2014.
Một trong những yêu cầu chủ chốt của Hội đồng nhân quyền Liên hiệp quốc đối với UPR nhân quyền Việt Nam lại là sự tham gia của xã hội dân sự, và Liên hiệp quốc hoàn toàn khuyến khích các nhóm dân sự và các cá nhân Việt Nam như tôi tham dự cuộc kiểm điểm mang tính thành thực mà không phải là giả dối này.
Nhưng thực tế về quyền xuất cảnh ở Việt Nam lại quá dị biệt với những lời cam kết của nhà nước này về quyền đi lại công dân. Vào giữa tháng Giêng năm 2014, một blogger ở TP. Hồ Chí Minh là Thành Nguyễn đã bị cơ quan an ninh cửa khẩu ngăn chặn chuyến bay tới Mỹ, dù blogger này đã được tòa lãnh sự Hoa Kỳ cấp visa. Theo blogger Thành Nguyễn, phía cơ quan an ninh chỉ đưa ra một lý do rất mơ hồ trong việc ngăn chặn là “bảo vệ an ninh quốc gia và trật tự an toàn xã hội’.
Theo thống kê sơ bộ của giới hoạt động dân chủ và nhân quyền ở Việt Nam, từ đầu năm 2013 đến nay đã có khoảng 10 trường hợp cá nhân bị ngăn chặn xuất cảnh tại các cửa khẩu, tương tự vụ việc của tôi.
Cũng có thông tin trong giới hoạt động dân chủ và nhân quyền ở Việt Nam cho biết hiện đang tồn tại một danh sách lên đến khoảng 2,000 người bị cơ quan an ninh cấm xuất cảnh, trong đó nhiều trường hợp bị ngăn chặn thuộc về các cựu tù nhân lương tâm và những người bất đồng chính kiến.
Ngày 3/2/2014, Hội những người bị cấm xuất cảnh đã được thành lập với tư cách một nhóm phản biện độc lập ở Việt Nam. Bản danh sách chưa đầy đủ mà hội này cung cấp cho thấy có ít nhất 40 người mà vì lý do chính trị và bất đồng chính kiến đã bị cơ quan an ninh Việt Nam không cho xuất cảnh hoặc bị thu giữ hộ chiếu…
II. Ngay trước thềm UPR diễn ra ngày 5/2/2014 tại Thụy Sĩ, hành động các cơ quan an ninh Việt Nam ngăn chặn việc xuất cảnh đối với tôi đã vi phạm nghiêm trọng quyền tự do đi lại của công dân – được ghi nhận tại điều 12 của Công ước Quốc tế về các quyền dân sự và chính trị mà Việt Nam đã tham gia từ năm 1982; vi phạm nghiêm trọng Điều 23 của Hiến pháp Việt Nam có hiệu lực từ ngày 1/1/2014 mà theo đó “Công dân có quyền tự do đi lại và cư trú ở trong nước, có quyền ra nước ngoài và từ nước ngoài về nước. Việc thực hiện các quyền này do pháp luật quy định”.
Với tư cách một công dân, tôi không vi phạm bất cứ quy định nào về pháp luật xuất nhập cảnh ở Việt Nam. Trong khi biên bản của Công an cửa khẩu Tân Sơn Nhất cho rằng “phát hiện ông Phạm Chí Dũng là người chưa được xuất cảnh theo đề nghị của Công an thành phố Hồ Chí Minh”, tôi lại chưa từng được cơ quan an ninh TP.HCM thông báo về cá nhân tôi không được xuất cảnh.
Ngược với Biên bản số 166/BB-A72-TSN ngày 1/2/2014 của Công an cửa khẩu Tân Sơn Nhất viện ra đề nghị của Công an thành phố Hồ Chí Minh không cho tôi xuất cảnh dựa vào Nghị định số 136/2007/NĐ-CP ngày 17/7/2007 của Chính phủ, tôi không hề vi phạm bất kỳ nội dung nào thuộc Điều 21 của Nghị định 136/2007/NĐ-CP, theo đó: “Công dân Việt Nam ở trong nước chưa được xuất cảnh nếu thuộc một trong những trường hợp sau đây:
1. Đang bị truy cứu trách nhiệm hình sự hoặc có liên quan đến công tác điều tra tội phạm.
2. Đang có nghĩa vụ chấp hành bản án hình sự.
3. Đang có nghĩa vụ chấp hành bản án dân sự, kinh tế; đang chờ để giải quyết tranh chấp về dân sự, kinh tế.
4. Đang có nghĩa vụ chấp hành quyết định xử phạt vi phạm hành chính, nghĩa vụ nộp thuế và những nghĩa vụ khác về tài chính trừ trường hợp có đặt tiền, đặt tài sản hoặc có biện pháp bảo đảm khác để thực hiện nghĩa vụ đó.
5. Vì lý do ngăn chặn dịch bệnh nguy hiểm lây lan.
6. Vì lý do bảo vệ an ninh quốc gia và trật tự an toàn xã hội.
7. Có hành vi vi phạm hành chính về xuất nhập cảnh theo quy định của Chính phủ”.
Từ mộc góc nhìn khác, Điểm 3 của Điều 12 của Công ước quốc tế về quyền dân sự và chính trị nêu rõ các quyền này sẽ “không phải chịu bất kỳ hạn chế nào, trừ những hạn chế do luật định và là cần thiết để bảo vệ an ninh quốc gia, trật tự công cộng, sức khoẻ hoặc đạo đức xã hội hoặc các quyền tự do của người khác, và phải phù hợp với những quyền khác được Công ước này công nhận”. Còn Điều 12 của Hiến pháp quy định “Nước cộng hòa xã hội Chủ nghĩa Việt Nam … tuân thủ Hiến chương Liên hiệp quốc và điều ước quốc tế mà Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam là thành viên…”.
Như thế, những sự hạn chế quyền tự do đi lại phải do luật định, mà Nghị định 136/2007/NĐ-CP không phải là luật và không thể viện dẫn nghị định này để cản trở tôi hay bất cứ công dân khác nào xuất cảnh.
Ngay giả như có thể áp dụng Nghị định 136/2007/NĐ-CP thì hành động ngăn cản tôi xuất cảnh cũng đã vi phạm thủ tục của chính nghị định đó. Khoản 1 của Điều 22 nghị định trên quy định thẩm quyền quyết định chưa cho công dân xuất cảnh như sau: chỉ có Cơ quan điều tra, Viện kiểm sát, tòa án hay cơ quan thi hành án có thể quyết định chưa cho xuất cảnh theo các khoản 1, 2 và 3 của Điều 21; Bộ trưởng và chủ tịch ủy ban nhân dân tỉnh, thành phố quyết định chưa cho xuất cảnh theo khoản 4 Điều 21; Bộ trưởng Bộ Y tế theo khoản 5; Bộ trưởng Bộ Công an theo khoản 6; và Thủ trưởng cơ quan Quản lý xuất nhập cảnh – Bộ Công an quyết định chưa cho xuất cảnh đối với những người nêu tại khoản 7 của Điều 21.
“Đề nghị của công an thành phố Hồ Chí Minh” như được viện dẫn trong biên bản 166/BB-A72-TSN (đã nêu trên) không phải là quyết định của Công an thành phố Hồ Chí Minh (trong trường hợp này Công an thành phố Hồ Chí Minh cũng không có thẩm quyền ấy mà chỉ Bộ trưởng Bộ công an mới có thẩm quyền). Thế nhưng người ký quyết định chưa cho xuất cảnh trong biên bản trên lại là Thượng tá Phạm Quốc Hùng, Phó trưởng đồn công an của khẩu Tân Sơn Nhất. Do vậy, quyết định nêu trong biên bản 166/BB-A72-TSN là một quyết định hành chính hoàn toàn trái pháp luật.
III. Hành động ngăn chặn xuất cảnh đối với những người như tôi đã làm xấu đi rất nhiều hình ảnh của Nhà nước Việt Nam trong con mắt cộng đồng quốc tế, chứng minh không thể sinh động và cập nhật hơn về việc Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam – một thành viên vừa được bầu của Hội đồng nhân quyền Liên Hiệp quốc – lại vừa ngang nhiên vi phạm các cam kết về nhân quyền của Liên hiệp quốc, vi phạm Công ước quốc tế mà Việt Nam đã tham gia, đồng thời vi phạm hiến pháp của chính nhà nước này.
Trong trường hợp này, tôi hoàn toàn có quyền và có thể kiện Công an thành phố Hồ Chí Minh đã phạm pháp vì không cho tôi xuất cảnh. Tôi cũng hoàn toàn có quyền và có thể kiện Cộng Hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam ra trước Hội đồng Nhân quyền (HRC) của Liên Hiệp Quốc về sự vi phạm này, tương tự như các vụ Peltonen kiện nhà nước Phần Lan (mã số 4922/92) hay vụ Celepli kiện nhà nước Thụy Điển (mã số 456/91)…
Cũng trong trường hợp này, tôi sẽ yêu cầu HRC xem xét nghiêm minh, yêu cầu Chính phủ Việt Nam nghiêm trị hành vi phạm pháp, tôn trọng công ước quốc tế, tôn trọng hiến pháp của chính nhà nước này và có những biện pháp thích đáng để không xảy ra những vụ phạm pháp tương tự với mọi công dân Việt Nam.
Vụ việc ngăn chặn xuất cảnh đối với tôi lại lồng trong khung cảnh nhiều chủ đề về quyền con người ở Việt Nam về dân sinh, dân quyền và chính trị vẫn còn thụt lùi sâu sắc, bất chấp rất nhiều hứa hẹn “sẽ cải thiện” từ phía một nhà nước Việt Nam đương đại luôn tuyên xưng “của dân, do dân và vì dân”.
Việt Nam đương đại ấy vừa chợt lóe chút hy vọng bởi bản thông điệp đầu năm của Thủ tướng chính phủ với 20 lần từ “dân chủ” được viện dẫn, cùng các khái niệm mang chỉ dấu cải cách nhất thời như “đổi mới thể chế”, “xóa độc quyền”, và đặc biệt là cụm từ “nắm chắc ngọn cờ dân chủ” và “người dân được làm tất cả những gì pháp luật không cấm”.
Nếu những gì được xem là “thành tâm chính trị” cần và phải được thể hiện đúng thời điểm và không còn cơ hội cho sự chậm trễ, thái độ đó cần phải bứt phá và vượt bỏ những rào cản bảo thủ và cực đoan, không để bất cứ một thế lực nào tìm cách ngăn trở con đường dân tộc Việt Nam hội nhập toàn vẹn với thế giới, đặc biệt hòa nhập và hòa giải về các quyền con người.
Hôm nay 5/2/2014, đúng vào ngày cuộc UPR về nhân quyền Việt Nam diễn ra ở Genève, tôi chính thức viết “Thư khiếu nại về ngăn chặn công dân Phạm Chí Dũng xuất cảnh” gửi đến Ngài Nguyễn Tấn Dũng – Thủ tướng chính phủ cùng các cơ quan liên quan là Bộ Ngoại giao và Bộ Công an Việt Nam.
Trên căn bản Công ước quốc tế về các quyền dân sự và chính trị, 14 điều cam kết của Nhà nước Việt Nam trước Đại hội đồng nhân quyền Liên hiệp quốc, tư cách thành viên Hội đồng nhân quyền Liên hiệp quốc của Nhà nước Việt Nam, Hiến pháp và các văn bản liên quan của Việt Nam về xuất nhập cảnh, tôi đề nghị cá nhân tôi và những trường hợp như tôi phải được Nhà nước Việt Nam giải quyết thủ tục xuất cảnh và nhập cảnh một cách tôn trọng theo các quyền công dân, không bị sách nhiễu hoặc bị xúc phạm bởi bất cứ một hành vi tùy tiện hoặc trái pháp luật nào từ bất cứ cơ quan quản lý nào.
Ngày 5 tháng 2 năm 2014
Phạm Chí Dũng
Nhà báo độc lập
Địa chỉ: 298/4 Nguyễn Trọng Tuyển, Phường 1, quận Tân Bình, TP.HCM





Bản Tin                                                         






‘Điều 79 và 88 được áp dụng tùy tiện’

Cập nhật: 14:44 GMT - thứ ba, 4 tháng 2, 2014
Phát biểu tại Geneva, luật sư Hà Huy Sơn bày tỏ quan ngại về cách áp dụng các điều luật 79 và 88 trong Bộ Luật Hình sự (BLHS) và nói ông từng bị đe dọa.
Tham dự buổi Hội thảo về Trách nhiệm của Việt Nam trong Vai trò Thành viên Hội đồng Nhân quyền LHQ vào hôm 04/02/2013, Luật sư Sơn nói về những khó khăn khi đại diện cho những thân chủ trước tòa tại Việt Nam.
“Vai trò luật sư của tôi là rất hạn chế. Điều 79 và 88 hạn chế quyền bảo vệ cho người bị bắt. Không có ai tôi đại diện pháp l‎‎‎ý được tuyên vô tội.
“Một số trường hợp được trả tự do ngay tại tòa nhưng vẫn chịu án tù treo hoặc bị quản chế, hoặc bị tước đoạt một số quyền công dân.
“Theo thực tế của Việt Nam thì Hiến pháp mới năm 2013 cho rằng quyền lực nhà nước là thống nhất, kể như lập pháp, tư pháp và hành pháp không độc lập.
“Do đó các ý kiến của luật sư và người bị bắt không được xem xét khách quan và tòa khó có cơ sở độc lập với các bị cáo, " luật sư Sơn nói.
"Chủ quan và tùy tiện"
"Nội dung hai điều 79 và 88 qui định không cụ thể và rõ ràng và công dân Việt Nam rất khó xác định gianh giới đâu là quyền của công dân và đâu là hành vi bị nhà nước cấm"
Luật sư Sơn cũng bình luận về việc hạn chế theo dõi phiên tòa xử những thân chủ của ông.
“Đối với các phiên tòa xét xử tội 79 và 88 nói xét xử là công khai nhưng thực tế là xét xử kín và người thân trong nhiều trường hợp không được dự phiên tòa.
“Nội dung hai điều 79 và 88 qui định không cụ thể và rõ ràng và công dân Việt Nam rất khó xác định gianh giới đâu là quyền của công dân và đâu là hành vi bị nhà nước cấm.
“Vì thực tế như thế nên các cơ quan tiến hành tố tụng dễ áp dụng hai điều này chủ quan và tùy tiện. Hai điều này hạn chế quyền công dân do chính Hiến Pháp Việt Nam qui định.
"Tại các phiên tòa các ý kiến bị cáo và luật sư không được hội đồng xét xử thường không chú ý quan điểm của họ và thường đồng tình với quan điểm của Viện Kiểm sát," luật sư Sơn nói.
“Bị đe dọa”
"Đôi khi tôi bị bắt lỗi và nhắc nhở và gây khó khăn cá nhân. Khi làm các vụ án cũng có nhận các cuộc điện thoại, tin nhắn đe dọa."
Luật sư Hà Huy Sơn cũng mô tả về điều ông gọi là “không thực hiện được đầy đủ được quyền luật sư qui định theo pháp luật.”
“Đôi khi tôi bị bắt lỗi và nhắc nhở và gây khó khăn cá nhân. Khi làm các vụ án cũng có nhận các cuộc điện thoại, tin nhắn đe dọa.
“Tôi không thể xác minh được thủ phạm là ai và không có chứng cứ để trình báo cơ quan nhà nước bảo vệ mình.
“Khi bảo vệ những bị cáo bắt vì điều 79 và 88 thì tôi bị xã hội xa lánh vì khi tiếp xúc với các luật sư như chúng tôi thì họ sợ bị ảnh hưởng.
“Những người có quyền lợi từ bộ máy nhà nước và các khách hàng có nhu cầu về tư vấn pháp luật cũng e ngại vì nếu tôi làm luật sư thì họ sẽ không được đối xử công bằng.
Trả lời câu hỏi rằng ông đã chuẩn bị tinh thần khi quay trở về Việt Nam sau sự kiện tại Geneva, luật sư Sơn nói:
“Việc tôi có sự hiện diện tại đây đã có sự quan tâm của chính quyền và tôi cũng đã nói với họ rằng tôi sang đây và sẽ nói về những thực tế về pháp luật Việt Nam và về thực tế nghề nghiệp của mình đã trải qua.
“Tôi hy vọng qua sự tiếp xúc sẽ có những điều tốt hơn với nghề nghiệp của tôi và nếu có thể tôi mong muốn có những điều tốt hơn cho đất nước Việt Nam.”
Ông Hà Huy Sơn là luật sư từng có thời gian thực tập và làm việc tại Văn phòng Luật sư Cù Huy Hà Vũ và từng bảo vệ cho nhiều nhân vật bị cáo buộc các tội theo Điều 88 và Điều 79 Bộ Luật Hình sự.
Vào tháng 11 năm 2013, luật sư Sơn Bấmgửi thư phản đối việc ông không được tham gia Đại hội Đoàn Luật sư Hà Nội.
Thư của LS Sơn viết: "Tôi cực lực phản đối hành vi xúc phạm danh dự, xâm phạm nghiêm trọng quyền, lợi ích hợp pháp của luật sư của Ban Chủ nhiệm Đoàn Luật sư TP Hà Nội nhiệm kỳ VIII".
"Tôi yêu cầu Ban Chủ nhiệm Đoàn Luật sư TP Hà Nội xin lỗi công khai."

Thêm về tin này