SỰ THẬT - CÔNG LÝ - TÌNH YÊU
Do Minh Tuyen
Cán bộ lãnh đạo chính quyền, lãnh đạo Nhà nước thì tận hưởng cuộc sống giàu sang phú quý trong những dinh thự nguy nga tráng lệ... trong lúc người dân thì phải sống cuộc sống cùng cực lầm than trong cảnh đói nghèo và gia đình tan nát sau khi bị chính quyền Nhà nước đuổi cổ ra khỏi nơi cư trú bằng hành vi bạo lực một cách tán tận lương tâm... rồi những năm tháng sau đó phải dầm mưa dãi nắng, lặn lội và rong ruổi từ ngày này đến ngày khác... từ năm này đến năm khác để đi tìm và đòi lại sự thật... đòi lại công lý cho bản thân và gia đình mình... Đó chính là viễn cảnh thực sự của người "Dân oan" tại Việt Nam hiện nay nói riêng... cũng như tại một số quốc gia độc tài cộng sản còn sót lại trên thế giới nói chung.
Nạn tham nhũng... đặc biệt trong lĩnh vực đất đai trong suốt nhiều năm qua đã đẩy biết bao gia đình người dân Việt Nam lâm vào cảnh dở sống dở chết... thậm chí phải đối mặt với tù tội, với hành hung và tra tấn từ sự toa rập và kết hợp với nhau giữa chính quyền các cấp và các cơ quan chức năng trong lĩnh vực đất đai... giữa công an và các băng nhóm côn đồ xã hội đen... dẫn đến sự tuyệt vọng nơi người dân và kéo dài tình trạng dân oan tập trung biểu tình khiếu kiện khắp mọi nơi trong phạm vi cả nước. Thật ra, để giải quyết rốt ráo vấn đề khiếu kiện đất đai vốn tồn tại bấy lâu nay từ tầng lớp "Dân oan" chẳng có gì là khó khăn nếu chính sách đất đai của Nhà nước và cách hành xử của cán bộ Nhà nước cộng sản Việt Nam rõ ràng minh bạch và tuân thủ các quy định của pháp luật. Thế nhưng, lợi ích quá to lớn có được từ lĩnh vực đất đai tại Việt Nam bấy lâu nay... dường như đã che khuất lương tri của những người được cho là cầm cân nảy mực, đại diện cho pháp luật... thực thi công lý và công bằng xã hội.
Không chỉ người dân mà hầu như các Tôn giáo tại Việt Nam cũng lâm vào hoàn cảnh dở khóc dỡ cười tương tự... khi các cơ sở từ thiện của Tôn giáo bao gồm Trường học, Bệnh viện, Nhà trẻ, Viện dưỡng lão lẫn các nơi thờ tự như Nhà thờ, Tu viện, Chùa chiền và Đền thờ... đã bị Nhà cầm quyền Nhà nước cộng sản Việt Nam lạm dụng quyền hành chiếm đoạt bằng nhiều phương cách khác nhau bao gồm cả việc vay mượn rồi sau đó chiếm đoạt luôn không trả một cách bỉ ổi và trắng trợn. Điều xót xa nhất mà người dân Việt Nam ngày hôm nay đã và đang phải hứng chịu đó chính là sự đàn áp và tấn công vô cùng tàn bạo, vô cùng dã man, không còn tính người từ sự kết hợp trắng trợn giữa chính quyền và các băng nhóm côn đồ xã hội đen. Trước tình trạng vô pháp luật hiện nay, người dân Việt Nam chẳng còn biết kêu ai ngoài việc trông đợi sự giúp đỡ từ các nhà hảo tâm... từ các Tổ chức Xã hội Dân sự... từ các Nhà lãnh đạo Tôn giáo... và nhất là từ sự quan tâm chú ý và gây áp lực từ phía Cộng đồng Quốc tế. Ngoài việc cùng nhau lên tiếng phơi bày tội ác của Nhà cầm quyền ra trước công luận... mọi người dân Việt Nam chúng ta cần phải đoàn kết mạnh mẽ và bảo vệ lẫn nhau trong mọi tình huống. Chế độ cộng sản cầm quyền hiện nay chắc chắn sẽ đi đến sự sụp đổ hoàn toàn... nếu tiếp tục đi ngược lại nguyện vọng hợp pháp và chính đáng của người dân... cũng như lợi ích thiết thực của Quê hương Đất nước.
Bản Tin
Ai đang làm xấu hình ảnh Thủ đô ?
Người khiếu kiện khắp mọi tỉnh thành phải về đến tận các cơ quan trung ương của chính phủ và đảng ở Hà Nội để yêu cầu giải quyết cho trường hợp bị cho là oan ức của họ.
Do không được giải quyết thỏa đáng nên họ phải bám trụ tại thủ đô. Tuy nhiên cứ vào những dịp quan trọng như lễ lạc, quốc hội họp …, họ bị xua đổi, thậm chí đánh đập vì cho làm mất mỹ quan của thủ đô Hà Nội.
Gia Minh trình bày tình trạng của họ trong những ngày diễn ra kỳ họp thứ 8, quốc hội khóa 13 hiện nay.
Xua đuổi, đánh đập
Từ ngày 20 tháng 10 vừa qua, khi quốc hội bắt đầu khai mạc khóa họp thường kỳ thứ hai trong năm, những người dân oan có mặt tại Hà Nội lại phải chịu cảnh dồn ép đưa đi hay bị đánh đập.
Chị Nguyễn thị Thúy, một dân oan từ Đồng Linh Hải Phòng cho biết diễn biến một vụ càn quét dân oan trong những ngày cuối tháng 10 như sau:
Dân oan đi khiếu kiện lên Hà Nội này hầu như ai cũng bị bắt bớ, trong đó có tôi. Chúng tôi chỉ bị bắt đưa về Ngô thì Nhậm thôi chứ có anh Trần Văn Thông, đoàn Tây Ninh bị đánh đến trọng thương luôn. Anh này bị đưa về đồn Công an Quang Trung và bị đánh trọng thương. Hầu như ai trong đợt này cũng bị đánh do côn đồ.
Hôm ngày 22 khi chúng tôi ở chợ Phủ chủ tịch giăng biểu ngữ cũng đã bị công an ra giật khẩu hiệu và dùng lời lẽ nói “cho côn đồ đánh chết những bà khiếu kiện này đi’. Gia đình tôi có 6 người lớn và 4 trẻ nhỏ cũng bị ra giằng giật, cướp mày rồi cũng bị đánh đập. Lúc đó chúng tôi xác định đi ở cổng Phủ chủ tịch mà họ đối xử với dân oan bằng cách đánh thì mình phải tự vệ.
Hôm ngày 22 khi chúng tôi ở chợ Phủ chủ tịch giăng biểu ngữ cũng đã bị công an ra giật khẩu hiệu và dùng lời lẽ nói “cho côn đồ đánh chết những bà khiếu kiện này đi’. Gia đình tôi có 6 người lớn và 4 trẻ nhỏ cũng bị ra giằng giật, cướp mày rồi cũng bị đánh đậpChị Nguyễn thị Thúy
Áo ‘phản cảm’
Do đơn thư không được ngó ngàng đến nên gần đây một số người dân viết lên áo mặc tóm tắt trường hợp khiếu kiện và yêu cầu của họ. Tuy nhiên khi vào các cơ quan công quyền, họ bị yêu cầu phải cởi bỏ những chiếc áo đó ra vì lý do được nói là phản cảm.
Một video clip được truyền tải trên mạng ghi lại cảnh một phụ nữ đến gặp các đại biểu quốc hội và bị yêu cầu cởi chiếc áo có ghi những nội dung khiếu kiện kêu oan với lý do phản cảm.
Nguyên nhân được nêu
Chị Phương Bích, một người dân Hà Nội, tham gia giúp đỡ những người dân oan cơ nhỡ, thiếu thốn, bệnh tật, lập luận cần phải tìm ra nguyên nhân khiến cho những người dân phải ‘dầm sương, giải nắng’, ngày này qua ngày khác đến tại các cơ quan công quyền trung ương để khiếu kiện như thế. Chị nói:
Xấu rồi, nhưng xấu do ai gây nên? Một thủ đô nói là hòa bình, dân chủ mà có những đoàn dân oan ‘mặc áo’ đi ròng rã hết ngày này qua ngày khác. Điều đó là rất xấu nhưng phải hỏi đó là gì và nguyên nhân gây ra cái đó là gì. Hỏi mà đã có câu trả lời rồi. Những phòng tiếp dân hay trụ sở tiếp dân của chính phủ hay quốc hội đi nữa chỉ là những nơi chuyển đơn mà họ không hề là những người giải quyết. Kể cả ông trưởng ban tiếp dân ở số 1 Ngô Thì Nhậm, quyền không ở trong tay ông ta. Khi tôi gặp ông ta tôi cũng nói thế: các ông không hề có quyền giải quyết.
Chị Nguyễn thị Thúy nói về cáo buộc cho rằng những người dân đi khiếu kiện làm xấu bộ mặt thủ đô như sau:
Xấu rồi, nhưng xấu do ai gây nên? Một thủ đô nói là hòa bình, dân chủ mà có những đoàn dân oan ‘mặc áo’ đi ròng rã hết ngày này qua ngày khác. Điều đó là rất xấu nhưng phải hỏi đó là gì và nguyên nhân gây ra cái đó là gìChị Phương Bích
Chúng tôi đi khiếu kiện là làm đúng chứ không làm xấu, đó là điều mà nhà cầm quyền vu khống cho chúng tôi. Đơn chúng tôi gửi thì đùn đẩy cho nhau không bao giờ nhận. Theo luật thì nếu không nhận, chúng tôi phải xuống đường biểu tình để cho họ nhận đơn. Chúng tôi đi đòi quyền lợi chính đáng của mình, chúng tôi là những người bị mất đất, mất nhà, bị đánh đập, bị đàn áp, mất quyền sống, quyền làm người. Chúng tôi sống không bằng chết nên chúng tôi đi đòi quyền của mình. Họ chuyên vu khống, ‘cỗ máy’ của họ đàn áp, nạt nộ dân chứ không bao giờ thấy được nỗi khổ của dân, họ đối xử với dân không bằng một con súc vật.
Ngoài cáo buộc cho rằng những người dân đi khiếu kiện, mặc áo dân oan như thế làm nhếch nhác thủ đô, một số quan chức vừa qua khi nói về việc khiếu kiện của người dân còn cho rằng những người khiếu kiện lâu năm ở Hà Nội bị những ‘thế lực xấu’ kích động. Ngoài ra còn do những người dân tại Hà Nội cho gạo, mỳ tôm … hằng tháng cho họ nên việc khiếu kiện tiếp tục được.
Bản thân những người khiếu kiện đều bác bỏ những cáo buộc như thế và họ nói rõ việc nhận sự giúp đỡ từ những người khác vì tình đồng loại mà chia sẽ không có gì sai trái; nhất là khi sự giúp đỡ dành cho những người nông dân mất hết công cụ sản xuất là đất đai, không còn phương kế sinh nhai nào khác.
Tôi nói với bà con dân oan trước mặt công an, an ninh chụp ảnh như thế: bà con hãy cố lên chỉ có chế độ mới người ta mới giải quyết cho bà con thôi, mấy chục năm bà con ra đây rồi mà không ai giải quyết cho bà con cả!Chị Phương Bich
Bế tắc
Một người nông dân ở Thanh Oai, Hà Nội cho biết vụ việc lấy đất bất công ở xã người này đã được trình đến các cơ quan trung ương, nhưng rồi chính cán bộ tiếp dân cho thấy có sự bao che rõ ràng. Ông này cho biết:
Thực tế tôi thấy chính quyền (cấp dưới) có sự bưng bịt là do cấp trên. Tôi từng tham gia đi nộp đơn tại ngoài cơ quan trung ương chính phủ. Tôi nói với những người nhận đơn nếu không trực tiếp ‘ra tay’ thì đến lúc phía dân đổ máu mới nhận sao; chứ gạt bỏ và cách tiếp dân như thế này là bao che cho cấp dưới. Chính bà Nguyễn thị Nhiên, phó thanh tra chính phủ, khi dân ra kêu gào có gọi về chủ tịch huyện nhưng chủ tịch huyện không ra để đối chất, sau đó gọi thanh tra huyện lên, nhưng từ tháng tư đến nay vẫn chưa đi đến đâu, vẫn chưa trả lời dân.
Chị Phương Bich thì nói đến một giải pháp rốt ráo cho vấn đề khiếu kiện của nhiều dân oan khắp nơi tại Việt Nam như sau:
Tôi cảm thấy bất lực, tôi nói với những người khiếu kiện ở Hà Nội hãy cầm hơi để chờ đến ngày một chế độ mới; chứ như thế này thì không bao giờ giải quyết được. Tôi nói với bà con dân oan trước mặt công an, an ninh chụp ảnh như thế: bà con hãy cố lên chỉ có chế độ mới người ta mới giải quyết cho bà con thôi, mấy chục năm bà con ra đây rồi mà không ai giải quyết cho bà con cả!
Cách thức mà chị Phương Bích vừa nêu ra chắc hẳn sẽ bị cho là âm mưu lật độ chính quyền như nhiều người từng bị kết tội khi mà cho rằng cần phải thay đổi thể chế hiện nay vì không còn khả năng điều hành đất nước, mang lại cơm no- áo ấm, cuộc sống ổn định cho người dân.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét