- 1 tháng 2 2015
Những gì mà Đảng Cộng sản Việt Nam nhận là công lao đối với đất nước ‘không phải là công’ và Đảng cũng ‘không thể cậy công mà lãnh đạo đất nước’, một nhà bất đồng chính kiến từ trong nước nói với BBC.
Đảng Cộng sản Việt Nam đang hướng tới đánh dấu tròn 85 năm ngày thành lập. Nhân dịp này, các cơ quan truyền thông do Nhà nước kiểm soát đều đồng loạt mở ra các ngợi ca vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản đối với Việt Nam.
Tại một hội thảo hôm 28/1 do Tạp chí Cộng sản và Tỉnh ủy Quảng Ninh tổ chức, các quan chức và học giả của Đảng Cộng sản Việt Nam nói rằng 'Đảng duy nhất có khả năng và được nhân dân giao phó trọng trách cầm quyền’.
‘Đều là vô nghĩa’
Trao đổi với BBC, ông Nguyễn Thanh Giang, một nhà bất đồng chính kiến lão thành ở Hà Nội, người đã có nhiều năm sống và làm việc dưới thể chế 'xã hội chủ nghĩa', cho biết ông từng ngộ nhận về những điều mà Đảng cho là công lao này.
“Tôi đã có một thời trẻ và cho đến cách đây 10 năm vẫn thấy rằng Đảng Cộng sản Việt Nam có công với đất nước, với dân tộc là đánh đuổi ngoại xâm, giành lại độc lập,” ông Giang nói.
“Qua một quá trình, tôi nhận ra cuộc kháng chiến chống Mỹ là vô nghĩa. Đáng lẽ không nên xảy ra núi sông xương máu như vậy.
“Cho đến cách nay mươi năm, tôi vẫn nghĩ là đánh Pháp, đuổi Nhật là công của Đảng trong công cuộc đánh ngoại xâm,” ông nói tiếp
“Nhưng giờ này tôi cũng nhận ra là vô nghĩa.”
“Đi theo con đường của cụ Phan Chu Trinh thì cũng giành được độc lập từ lâu, không bị tốn xương máu, không bị tụt hậu và giờ đây ít nhất là hàng đầu đông nam Á,” ông giải thích và nói rằng việc Đảng Cộng sản cướp chính quyền hồi năm 1945 là ‘việc không nên làm’ vì ‘khi thay thế Pháp, Nhật đã có chính quyền Trần Trọng Kim rồi’.
“Tôi nhận thức ít nhất nếu không có tội thì Đảng Cộng sản cũng không làm được cái gì hay cho đất nước, cho dân tộc,” nhà bất đồng nói thêm.
‘Hết sức chướng tai’
Khi được hỏi về lập luận của Đảng cho rằng Đảng có công với đất nước nên được quyền lãnh đạo, ông Giang cho rằng nếu có công thật đi nữa thì nói như vậy cũng là ‘hết sức chướng tai’.
“Không được xem đất nước, dân tộc này là mớ rau, mớ thịt được anh mua về bây giờ anh muốn băm, muốn chặt, muốn ăn, muốn uống thế nào cũng được,” ông nói, “Kiểu như bà mẹ chồng thời phong kiến cưới được con dâu thì bà nghĩ rằng bà mất tiền mua mâm thì bà đâm cho thủng.”
“Không có nhân dân nào giao phó quyền lãnh đạo cho Đảng cả,” ông nói thêm và cho biết Đảng ‘đem chủ nghĩa Mác-Lênin và các thứ tuyên truyền vào để lừa mị nhân dân.”
“So với Việt Nam, các nước không bị rơi xương, đổ máu có tự do, hạnh phúc hơn. Còn dưới ách đô hộ của Đảng Cộng sản Việt Nam thì Đảng tự tung tự tác nên không chỉ đổ máu, mà còn phá tan hoang nền kinh tế, phá tan hoang đạo lý của dân tộc.”
Ông Giang không đồng ý rằng Việt Nam đa đảng sẽ ‘dẫn đến loạn’ và cho rằng đây là ‘sự hù dọa’ của Đảng đối với nhân dân.
“Phải có đa đảng thì mới có sự khống chế của các đảng với nhau,” ông giải thích, “Có sự cạnh tranh lành mạnh của các Đảng thì mới chống được tham nhũng và trong tình hình hiện nay là bảo vệ chủ quyền và biển đảo.”
Về khả năng sửa chữa những thiếu sót của Đảng để đưa đất nước tiến lên, ông Giang cho là ‘nói mà không làm, không chịu làm, không muốn làm và không thể làm được’.
“Đường lối của Đảng Cộng sản Việt Nam là đẻ ra tham nhũng thì làm sao mà chống được tham nhũng?,” ông nói.
“Đảng Cộng sản Việt Nam theo chủ nghĩa Mác-Lênin đẻ ra đủ thứ tham nhũng, ăn gian nói dối, nịnh nọt thì xã hội không thể nào khá lên được.”