Thứ Tư, 9 tháng 10, 2013

CÁI CHẾT CỦA NHÂN VẬT ĐƯỢC CHO LÀ HUYỀN THOẠI, ĐẠI TƯỚNG VÕ NGUYÊN GIÁP... ĐỂ LẠI NHỮNG GÌ CHO HẬU THẾ...!!!










      SỰ THẬT - CÔNG LÝ - TÌNH YÊU






Do Minh Tuyen

Khi con người nhắm mắt xuôi tay về bên kia thế giới...đồng nghĩa với việc rũ bỏ tất cả mọi thứ hồng trần để yên nhỉ và như Ông Bà chúng ta ngày xưa vẫn thường nói "Chết là hết". Vâng, thông thường thì là như vậy...nhưng thật ra chỉ đúng với những con người thông thường mà thôi...trong khi một số nhân vật ngay cả khi qua đời vẫn để lại trong tâm trí mọi người những ấn tượng...những hình ảnh không bao giờ có thể phai nhạt. Trên thế giới ngày hôm nay, khi nhắc đến nhân vật huyền thoại Vua hề Sạc lô (Charlie Chaplin) mọi người sẽ nhớ ngay đến những động tác hài hước của ông...và khi nhắc đến nhân vật được sinh cùng tháng cùng năm với ông, người đã từng một thời gây sóng gió cho cả thế giới, Nhà độc tài Hitler...thì người ta liên tưởng ngay đến tội ác diệt chủng của ông đối với người Do Thái ngày trước...hoặc khi nhắc đến vị lãnh tụ tài ba xuất chúng của Cộng sản Việt Nam, cố Chủ tịch Hồ Chí Minh...thì không ai có thể quên được chiến dịch "Cải cách ruộng đất " đẫm máu của ông vào năm 1956 tại miền Bắc Việt Nam, vốn cướp đi hàng trăm ngàn sinh mạng người dân một cách oan uổng...

Và giờ đây...nhân vật được cho là một vị tướng cộng sản anh hùng, tài ba lỗi lạc, Đại tướng Võ Nguyên Giáp này...sau khi qua đời sẽ để lại những dấu ấn nào...và những gì cho hậu thế...?. Vâng, có lẽ không ai phủ nhận những công lao...những chiến thắng được cho là đánh bại cả hai Đế quốc sừng sỏ Mỹ- Pháp...mà trong đó công lao lớn nhất thuộc về ông...và đúng như lời nhận xét của Thượng Nghị sĩ Hoa Kỳ, ông John. McCain...rằng tướng Giáp là một chiến lược gia quân sự tài ba. Tuy nhiên, Ngài John McCain cũng giải thích lý do tại sao Mỹ lại thua trong chiến tranh Việt Nam...đó là vì vị tướng cộng sản tài ba này...sẵn sàng "Chấp nhận mọi tổn thất to lớn"...cũng như " Sự tàn phá gần như hoàn toàn đối với đất nước mình" để đạt được chiến thắng...và bản thân ông McCain cũng nhận định rằng...xét về phương diện đạo đức...thì người ta khó lòng mà bảo vệ cho các chiến lược quân sự (Vô đạo đức)...mà giới cầm quyền Hà nội vẫn luôn hãnh diện về tướng Giáp.

Nói tóm lại, ngoài việc đánh giá cao về các thành tích (Bất chấp đạo đức) của vị tướng cộng sản tài ba này...thì chúng ta thấy cái chết của tướng cộng sản Võ Nguyên Giáp chẳng lưu lại gì cho hậu thế mai sau...chưa nói đến việc ông đã từng là công cụ quan trọng của Chủ tịch Hồ Chí Minh trong việc du nhập chủ thuyết Cộng sản sai lầm, tai hại và tàn ác này vào quê hương đất nước Việt Nam... dẫn đến việc hy sinh hàng vạn người vô tội...cũng như tình trạng thảm hại hiện nay tại Việt Nam. Chúng ta không muốn...cũng không nên xúc phạm người đã khuất...tuy nhiên, mọi người chúng ta cũng cần phải phân định rạch ròi và nhận định đúng đắn về công lẫn tội của những nhân vật được cho là huyền thoại này...để trang lịch sử nước nhà được nhìn nhận, được lưu lại một cách khách quan và trung thực...cũng như để hậu thế mai này sẽ không ngộ nhận hoặc hiểu sai đi tính lịch sử của các vị Vua chúa, công thần, tướng lĩnh...và những Nhà lãnh đạo Nhà nước Việt Nam.




Bản Tin


VIỆT NAM - 
Bài đăng : Thứ ba 08 Tháng Mười 2013 - Sửa đổi lần cuối Thứ ba 08 Tháng Mười 2013

Thượng nghị sĩ Mỹ John McCain gợi lại một số hồi ức cá nhân về Tướng Giáp

Thượng nghị sĩ John MacCain tại Thượng viejn Mỹ  ngày 25/9/2013.
Thượng nghị sĩ John MacCain tại Thượng viejn Mỹ ngày 25/9/2013.
REUTERS/Jason Reed

Trọng Nghĩa
 Nguyên là một tù binh chiến tranh Việt Nam, ngay sau khi được tin Tướng Võ Nguyên Giáp qua đời, Thượng nghị sĩ Mỹ John McCain, cựu ứng cử viên Tổng thống Hoa Kỳ là một trong những nhân vật đầu tiên lên tiếng ca ngợi người quá cố qua mạng xã hội Twitter. 

Sau đó, trong một bài viết dài hơn được trang mạng báo Mỹ Wall Street Journal công bố hôm 06/10/2013, ông đã nhắc lại một số kỷ niệm và đánh giá của ông về cựu đối thủ của mình mà ông đã có dịp gặp gỡ.
Theo ghi nhận của hãng tin Pháp AFP, ngay từ thứ Sáu, 04/10, ngay sau khi tin Tướng Giáp qua đời được tiết lộ, trên trang mạng Twitter, ông John McCain đã ca ngợi vị tướng quá cố là một « chiến lược gia quân sự tài ba ».
Hai hôm sau, viên cựu phi công bị bắt làm tù binh ở Việt Nam ( máy bay của ông bị bắn rơi vào năm 1967 trên bầu trời Hà Nội) đã đánh giá sâu hơn về người đã thành công trong việc đánh bật lực lượng Mỹ ra khỏi Việt Nam, và nhắc lại các kỷ niệm mà ông còn giữ được sau hai lần gặp Tướng Giáp.
Giải thích về lý do vì sao Mỹ bị thua tại Việt Nam, ông John McCain nêu lên « quyết tâm sắt đá» của Tướng Giáp, sẵn sàng chấp nhận những « tổn thất to lớn » và « sự tàn phá gần như hoàn toàn của đất nước mình » để chiến thắng « bất kỳ đối thủ nào, cho dù đối phương có hùng mạnh đến đâu chăng nữa ». Tuy nhiên, đối với ông McCain : « Khó mà có thể bảo vệ chiến lược đó trên bình diện đạo đức, nhưng chúng ta không thể phủ nhận sự thành công của nó ».

Dẫu sao thì Thượng nghị sĩ vẫn giữ một số kỷ niệm về Tướng Giáp, mà ông xác nhận đã được gặp hai lần, trong hai hoàn cảnh hoàn toàn trái ngược nhau.

Lần đầu tiên là vào lúc chiến tranh đang diễn ra. Khi ấy, ông đang ở trong một bệnh viện quân đội Việt Nam nơi ông bị giữ ít lâu sau khi phi cơ của ông bị bắn hạ ở Hà Nội. Ông viết : « Do việc cha tôi là tư lệnh toàn thể lực lượng Mỹ ở vùng Thái Bình Dương, tôi đã trở thành người thu hút sự hiếu kỳ của một số bộ phận trong chính quyền miền Bắc Việt Nam ».

Ông McCain kể tiếp là một hôm có một đoàn cán bộ cao cấp đến thăm ông cùng với một số lính gác và nhân viên thẩm vấn mà ông gặp hàng ngày. Người duy nhất mà ông nhận biết trong số khách đó là Tướng Giáp, Bộ trưởng Quốc phòng miền Bắc Việt Nam. Ông Giáp chỉ ở lại một thời gian ngắn, nhìn thẳng vào ông McCain rồi bỏ đi không nói một tiếng nào.

Lần thứ hai, Thượng nghị sĩ McCain gặp Tướng Giáp là vào đầu thập niên 1990, khi ông McCain đã nhiều lần ghé Việt Nam để thảo luận về vấn đề Tù binh Mỹ và người Mỹ mất tích trong chiến tranh, cũng như việc bình thường hóa bang giao Việt Mỹ.

Theo yêu cầu của ông với Ngoại trưởng Việt Nam lúc bấy giờ là ông Nguyễn Cơ Thạch và Thứ trưởng Ngoại giao Lê Mai, ông đã được đưa đến gặp Tướng Giáp tại phòng khách của phủ Chủ tịch Việt Nam. Điều khiến ông McCain tâm đắc là hai bên đã gặp nhau « như những đồng đội cũ, chứ không phải là những kẻ cựu thù ».

Điều khiến ông McCain hơi thất vọng là ông rất muốn nghe ông Giáp trực tiếp mô tả là ông đã đánh thắng trận Điện Biên Phủ như thế nào, về cách thức ông xây dựng « Đường mòn Hồ Chí Minh » ra sao, vì theo ông McCain, đó là một kỳ công về phương diện hậu cần. Thế nhưng, những câu hỏi của ông McCain đều được trả lời mội cách ngắn gọn, không mang lại một thông tin gì mới. Trái lại Tướng Giáp chỉ muốn nói về tương lai quan hệ hai nước không còn là thù mà đã trở thành bạn.

Vào cuối cuộc trao đổi, ông John McCain cũng cố gặng hỏi Tướng Giáp là có thực là ông đã chống lại việc Việt Nam đưa quân qua Cam Bốt hay không. Ngay cả câu hỏi này – ông McCain nhớ lại - cũng bị bác bỏ với một câu nói đại loại như « Các quyết định của Đảng (Cộng sản Việt Nam) luôn luôn đúng đắn ».










>>>   Click vào xem trang tiếng Anh  -  Click here to view page in English


>>>   Click vào xem trang song ngữ  -  Click here to view bilingual page

Thứ Ba, 8 tháng 10, 2013

CÁC CHỨC SẮC TÔN GIÁO VIỆT NAM LÊN TIẾNG...TRONG BỐI CẢNH CÁC TÔN GIÁO BỊ ĐÀN ÁP NGHIÊM TRỌNG...VÀ QUYỀN TỰ DO TÔN GIÁO BỊ CHÀ ĐẠP THÔ BẠO TẠI VIỆT NAM










       SỰ THẬT - CÔNG LÝ - TÌNH YÊU







Do Minh Tuyen

Trong bối cảnh các Tôn giáo tại Việt Nam bị đàn áp nghiêm trọng hiện nay... và trong giai đoạn quyền tự do Tôn giáo của người dân Việt Nam bị Nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam chà đạp một cách thô bạo, chúng tôi xin trân trọng gởi đến tất cả đồng bào Việt Nam trong và ngoài nước lẫn Quốc tế... Bản lên tiếng của các Chức sắc Tôn giáo Việt Nam liên quan đến quyền Tự do Tôn giáo...để rộng đường dư luận... cũng như cung cấp mọi thông tin trung thực và chính xác về tình trạng tự do Tôn giáo thật sự tại Việt Nam... ngõ hầu mong muốn tất cả mọi người dân Việt Nam trong và ngoài nước lẫn Cộng đồng Quốc tế... hiểu rõ hơn và chính xác hơn về tất cả mọi vấn đề liên quan đến Tự do Tôn giáo tại Việt Nam bấy lâu nay.





Bản Lên Tiếng

Các Chức sắc Tôn giáo Việt Nam


Về Pháp lệnh tôn giáo năm 2004 và Nghị định áp dụng Pháp lệnh năm 2012

Kính gởi:
- Quý Hữu trách trong Chính phủ và Quốc hội Việt Nam
- Quý Chức sắc, tu sĩ và tín đồ Cao Đài, Công giáo, Phật giáo, Phật giáo Hòa Hảo và Tin Lành.
- Quý Nhân sĩ và Đồng bào Việt Nam
- Quý Chính phủ dân chủ khắp thế giới
- Quý Hội đồng nhân quyền Liên Hiệp Quốc và Quý Tổ chức nhân quyền quốc tế.
- Quý Cơ quan truyền thông quốc tế và quốc nội.
         
Các Chức Sắc Tôn Giáo Việt Nam:
          1- Xét rằng: Do thấm nhuần chủ nghĩa duy vật vô thần Các Mác (cho rằng tôn giáo là thuốc phiện mê hoặc nhân dân, nguy hiểm cho xã hội) và do chủ trương quyền lực toàn trị độc tài (không để bất cứ thực thể nào trong xã hội vượt thoát sự kiểm soát của mình và không để bất cứ quy tắc luật lệ nào đứng trên quy tắc luật lệ của mình), đảng và chế độ Cộng sản luôn coi tôn giáo -các lực lượng tinh thần- là kẻ thù, kẻ thù số một, cần phải tiêu diệt. Để thực hiện việc này, nhà cầm quyền CS dùng bạo lực vũ khí và bạo lực hành chánh. Hai biện pháp này luôn phối hợp với nhau cũng như tăng giảm tùy lúc, tùy nơi và tùy người. Bạo lực hành chánh hiện thời được thể hiện qua Pháp lệnh tín ngưỡng tôn giáo số 21 do Ủy ban Thường vụ Quốc hội ban hành ngày 18-06-2004 và Nghị định áp dụng Pháp lệnh số 92 (cập nhật Nghị định số 22 năm 2005) do Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng ban hành ngày 09-11-2012.
          2- Xét rằng: Rút kinh nghiệm áp dụng Sắc lệnh tôn giáo số 234 (ngày 14-06-1955) của ông Hồ Chí Minh, Nghị quyết tôn giáo số 297 (ngày 11-11-1997) của ông Phạm Văn Đồng và Nghị định số 22 (ngày 01-03-2005) của ông Phan Văn Khải, Pháp lệnh 21 và Nghị định 92 trở nên tinh vi hơn và siết chặt hơn trong việc kiểm soát các giáo hội. Cụ thể, cả hai văn kiện pháp lý này muốn khống chế, kềm tỏa 5 phương diện hay 5 yếu tố của tôn giáo là quy chế pháp lý, nhân sự, hoạt động, tài sản và quan hệ quốc tế.
          a- Về quy chế pháp lý, cho đến nay nhà cầm quyền CS không cho tôn giáo lẫn tổ chức thuộc tôn giáo chính truyền nào được có tư cách pháp nhân như mọi tổ chức xã hội – chính trị khác tại VN (trong cả hai văn kiện chẳng hề thấy một chữ “pháp nhân” nào). Điều này gây rất nhiều khó khăn về pháp lý cho các Giáo hội và các tổ chức của Giáo hội trong các giao dịch dân sự (mua bán, mở tài khoản ở ngân hàng). Đất đai, nhà cửa, tiền bạc mà các tôn giáo và tổ chức tôn giáo đang sở hữu và sử dụng phải đứng tên một cá nhân và điều này dẫn đến nguy cơ bị chiếm đoạt (bởi nhà nước hay bởi một người liên hệ), vì trên danh nghĩa các tài sản này chỉ là của cá nhân chứ không phải của tập thể. Những hoạt động xã hội của các chức sắc do đó cũng bị loại trừ hay giới hạn.
          Không công nhận tư cách pháp nhân, nhà cầm quyền chỉ cho các tôn giáo và các tổ chức thuộc tôn giáo được đăng ký, nghĩa là xin công nhận để được hoạt động với những điều kiện rất khắt khe (Đ. 5-8 NĐ 92). Và sự xuất hiện chính danh lẫn tồn tại hợp pháp của một tôn giáo hoàn toàn nằm trong tay nhà cầm quyền vô thần. Hiện thời, nhiều Giáo hội như Phật giáo VN Thống nhất, Phật giáo Hòa Hảo Thuần túy, Cao Đài Bảo thủ Chơn truyền và nhiều Hệ phái Tin lành như Mennonite hoặc Lutheran VN bị đặt ra ngoài vòng pháp luật, do đó bị bách hại dữ dội. Trong lúc đó, nhà cầm quyền lại nặn ra nhiều giáo hội quốc doanh hoặc tổ chức quốc doanh để thay thế hay lũng đoạn các Giáo hội chính truyền hòng lừa gạt nhân dân và quốc tế, dùng đạo chống lại đạo.
          b- Về nhân sự (tín đồ, tu sĩ, chức sắc). Trước hết, mọi ai có đạo đều phải ghi rõ tôn giáo trong Chứng minh nhân dân (các nước trên thế giới không có lệ này). Điều này đã và đang gây ra lắm kỳ thị. Rồi không một tín đồ của đạo nào được giữ những chức vụ lãnh đạo trong bộ máy Nhà nước, công an, quân đội, học đường, công ty xí nghiệp quốc doanh… Rõ ràng người có đạo là công dân hạng hai. Việc này đi ngược với Điều 29 Dự thảo sửa đổi HP.
         Về tu sĩ, PL đ. 21 đòi buộc người phụ trách tu viện khi nhận người vào tu có trách nhiệm đăng ký với Uỷ ban nhân dân cấp xã, và NĐ 92 đ. 13 còn buộc chờ cơ quan nhà nước có thẩm quyền trả lời chấp thuận. Nghĩa là nhà cầm quyền có quyền từ chối cho một người vào tu hay từ chối cho một dòng tu hoạt động.
          Về chức sắc (x. PL đ. 3-10), NĐ 92 đ. 19 nói rõ: “Tổ chức tôn giáo [tức Giáo hội] thực hiện việc phong chức, phong phẩm, bổ nhiệm, bầu cử, suy cử các chức danh này có trách nhiệm gửi bản đăng ký [tức xin phép] đến cơ quan quản lý nhà nước về tôn giáo”. Nghĩa là việc bổ nhiệm các chức sắc từ lớn tới nhỏ đều bị nhà nước mọi cấp xen vào, cốt chọn cho được người họ hoàn toàn ưng ý hay người họ không phải lo ngại.
          Trước đó, khi được đào tạo thành chức sắc trong các học viện, học viên buộc phải học về lịch sử và pháp luật VN như các môn chính khoá (PL đ. 24. NĐ 92 đ. 14-2). Thực ra đấy là học về chủ nghĩa, chế độ và đảng CS, do chính giáo sư nhà nước dạy. Đây là hình thức nhồi sọ những ứng viên chức sắc để sau này họ trở thành những lãnh đạo tinh thần ngoan ngoãn với chế độ và dễ thỏa hiệp với nhà cầm quyền.
          c- Về hoạt động của tôn giáo, PL (từ điều 17 đến điều 35) phân ra 14 loại. Theo NĐ 92 từ đ. 5 đến đ. 41, tất cả các loại hoạt động này đều phải đăng ký (nghĩa là xin phép) và phải chờ nhà nước chấp thuận mới được làm. Nghĩa là người dân buộc phải xin phép nhưng nhà nước không buộc phải cho phép. Việc cho phép hay không tùy vào nhiều điều kiện, nhất là tùy thái độ “chính trị” của cá nhân hay cộng đoàn làm đơn xin phép… Trong PL 21 và NĐ 92, người ta thấy từ “đăng ký” được sử dụng 18 và 74 lần, từ “quy định” được sử dụng 37 và 69 lần, từ “quy định của pháp luật” được sử dụng 14 và 9 lần, từ “không chấp thuận phải nêu rõ lý do” 18 lần (trong NĐ).
          Nếu tóm tắt các hoạt động trên thành 2 loại: 1- Các hoạt động thuần túy tôn giáo và nội bộ của Giáo hội; 2- Các hoạt động của Giáo hội liên quan đến xã hội, thì từ 1975 đến nay, đã có vô số vi phạm của nhà cầm quyền đối với các hoạt động đó. Và chính vì tiến hành nhiều sinh hoạt quan trọng và cần thiết cho đạo mà nhiều chức sắc, tu sĩ, tín đồ thuộc mọi tôn giáo đã bị hăm dọa, sách nhiễu, hành hung, quản chế hay cầm tù. Đó là chưa kể nhiều người còn bị như thế chỉ vì đấu tranh cho tự do, nhân quyền, dân chủ.
          Ngoài các hoạt động phải xin phép trên đây, còn có những hoạt động thuộc quyền con người và quyền công dân mà các Giáo hội bị cấm đoán. Chẳng hạn không được quyền có nhà xuất bản riêng, đài phát thanh phát hình riêng, trang mạng internet riêng, hay có giờ phát thanh phát hình trên các phương tiện truyền thông của nhà nước (xây dựng do tiền đóng thuế của nhân dân, trong đó có tín đồ), và như thế là không được truyền bá giáo lý cách công khai cho mọi người để góp phân canh tân xã hội. Rồi không được quyền tham gia vào việc giáo dục giới trẻ từ cấp tiểu học đến đại học với trường sở và chuyên viên của riêng mình, dưới sự điều hành của chính mình, không được quyền tham gia vào việc cứu tế xã hội bằng cách thành lập và điều hành từ viện cô nhi đến viện dưỡng lão, từ bệnh xá đến bệnh viện.
          d- Về tài sản, PL đ. 26 nói: “Tài sản hợp pháp thuộc cơ sở tín ngưỡng, tôn giáo được pháp luật bảo hộ, nghiêm cấm việc xâm phạm tài sản đó”. Thế nhưng, từ trong Hiến pháp, đã có chủ trương đất đai do nhà nước làm chủ sở hữu, rồi trong nhiều văn bản pháp luật, lại có những quy định vô lý liên quan đến tài sản của các Giáo hội. Như ngày 31-12-2008, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng ra Chỉ thị số 1940 về nhà, đất liên quan đến tôn giáo, hạ lệnh cho các địa phương nuốt trọn mọi tài sản của các tôn giáo mà đảng CS đã cướp đoạt từ nhiều thập niên trước dưới chiêu bài “quản lý nhà đất và cải tạo xã hội chủ nghĩa”. Trong thực tế, từ 1954 tới nay, vô vàn vô số tài sản (điện thờ, đất đai, cơ sở, thậm chí vàng bạc…) của các tôn giáo đã bị nhà cầm quyền CS tước đoạt. Ngoài ra, để khống chế sự phát triển của tôn giáo, nhà cầm quyền không cho phép các Giáo hội trực tiếp mua hoặc nhận biếu tặng đất đai hay cơ sở.
          e- Về quan hệ quốc tế của tổ chức tôn giáo, tín đồ, tu sĩ, chức sắc thì được đề cập trong PL 21 Điều 34-37 và NĐ 92 Điều 37-41. Cũng lại chuyện tất cả đều phải xin phép và nhưng nhà cầm quyền không buộc phải cho phép. Ví dụ việc Tòa thánh Vatican phong chức giám mục cho một số linh mục Công giáo VN thì phải được sự ưng thuận của Hà Nội mà nhiều khi rất gian nan và GH không thể chọn được người vừa ý. Ngoài ra, mọi chức sắc được phép ra nước ngoài (du lịch, du học hay du khảo) đều phải gặp công an tôn giáo trước khi đi để nghe bảo ban mọi chuyện “nên làm” và “không nên làm” ở hải ngoại (như cấm gặp gỡ cá nhân hay tổ chức nào đó, cấm tuyên truyền nói xấu nhà nước và chế độ…) Từ ngày mở cửa biên giới, cho phép công dân ra ngoại quốc, nhà cầm quyền đã kiểm soát mối liên lạc của các Giáo hội với nước ngoài có khi rất trắng trợn. Nhiều chức sắc “có vấn đề với chế độ” (như đã đấu tranh cho tự do tôn giáo hay dân chủ nhân quyền) thì bị gây nhiều khó dễ hay thậm chí bị cản trở xuất ngoại (hoặc ngược lại đi vào trong nước nếu đang ở nước ngoài). Nhiều nhóm thiện nguyện từ hải ngoại cũng bị cấm cản vào phục vụ tại một địa phương mà chức sắc tôn giáo coi sóc nơi đó đang bị ghi vào sổ đen. Nhà cầm quyền còn tìm cách cho tay chân len lỏi vào các cộng đoàn tôn giáo người Việt ở hải ngoại để lũng đoạn ngõ hầu họ chống lại đồng đạo mình ở quê hương. Đặc biệt nhà cầm quyền đã nhiều lần yêu cầu Tòa thánh Vatican có biện pháp với những chức sắc hoặc cộng đoàn Công giáo VN bị cho là “chống đối chế độ” trong lúc họ thực sự bênh vực công lý nhân quyền hay đòi hỏi quyền tự do tôn giáo.
         
Từ những phân tích trên, Các Chức sắc Tôn giáo Việt Nam tuyên bố:
1- PL 21 và NĐ 92 là những phương tiện pháp lý mà nhà cầm quyền Cộng sản thay vì dùng phục vụ quyền tự do tôn giáo của công dân như HP 1992 quy định, lại sử dụng để
- duy trì cơ chế Xin-Cho đối với tôn giáo (một cơ chế mà họ đã bỏ trong nhiều lãnh vực khác) ngõ hầu tôn giáo luôn lệ thuộc chặt chẽ vào chế độ.
- biến các Giáo hội và các tổ chức trong Giáo hội hoặc thành công cụ phục vụ tận tình chế độ hoặc thành kẻ phải nín câm trước những vấn đề của đất nước và xã hội ngõ hầu được yên thân.
- ngăn cản các Giáo hội và các tổ chức trong Giáo hội trở thành những xã hội dân sự đúng nghĩa (độc lập với nhà cầm quyền) vốn là nhu cầu ngày càng cấp thiết tại VN, để xây dựng một quốc gia dân chủ.
2- Các tôn giáo tự bản chất là những xã hội dân sự và mọi tín hữu đều là những công dân bình đẳng. Họ có những quyền và nghĩa vụ như mọi xã hội dân sự và mọi công dân khác. Những quyền và nghĩa vụ này -trên nguyên tắc- được xác định trong Hiến pháp và các bản văn dưới luật hình thành theo tinh thần tự do dân chủ, phù hợp với các Công ước quốc tế về nhân quyền. Thành ra không thể có và không được có những luật riêng cho tôn giáo. Như thế là đàn áp và kỳ thị! Chúng tôi thấy mình không có bổn phận chấp hành những luật lệ như thế
3- Tự do tôn giáo không hệ tại ở việc được xây dựng các nơi thờ tự to lớn nguy nga, tổ chức các lễ hội hoành tráng đông đảo, chức sắc tu sĩ tín đồ được xuất ngoại dễ dàng thoải mái (thật ra điều này chỉ đúng với những nơi và những người không “có vấn đề” với chế độ). Tự do tôn giáo hệ tại việc các Giáo hội và tổ chức Giáo hội phải được công nhận (chứ không cấp ban) tư cách pháp nhân một khi họ đã đăng ký (không theo nghĩa xin phép); phải được tự do trong sinh hoạt và độc lập trong tổ chức; phải được truyền bá giáo lý trong và ngoài nơi thờ tự, trong và ngoài cộng đoàn tôn giáo, ra xã hội và trên mọi phương tiện truyền thông (sách, báo, đài); phải được tham gia vào việc giáo dục giới trẻ ở mọi cấp học; phải được tổ chức đầy đủ các hoạt động cứu tế xã hội; phải được tham gia đầy đủ (qua các tín đồ) vào việc quản lý điều hành đất nước.
4- Nhà cầm quyền VN -cách lập tức và vô điều kiện- phải thả mọi chức sắc, tu sĩ, tín đồ đang bị cầm tù vì đã đấu tranh cho tự do tôn giáo hay dân chủ nhân quyền; phải trả lại mọi tài sản tinh thần là tự do và độc lập cho mọi tôn giáo; phải trả lại mọi tài sản vật chất là đất đai, cơ sở cho mọi Giáo hội. Để mọi Giáo hội có thể góp phần vào việc canh tân đất nước và phục vụ Đồng bào.

Làm tại VN ngày 04 tháng 10 năm 2013
Các Chức sắc đồng ký tên
Đồng ký tên
- Cụ Lê Quang Liêm, Hội trưởng PGHH (đt: 0199.243.2593)
- Hòa thượng Thích Không Tánh, Phật giáo (đt: 0165.6789.881)
- Linh mục Phêrô Phan Văn Lợi, Công giáo (đt: 0984.236.371)
- Linh mục Giuse Đinh Hữu Thoại, Công giáo (đt: 0935.569.205)
- Linh mục Antôn Lê Ngọc Thanh, Công giáo (đt: 0993.598.820)
- Chánh trị sự Hứa Phi, Cao Đài giáo (đt: 0163.3273.240)
- Chánh trị sự Nguyễn Kim Lân, Cao Đài giáo (đt: 0988.971.117)
- Chánh trị sự Nguyễn Bạch Phụng, Cao Đài giáo (đt: 0988.477.719)
- Mục sư Nguyễn Hoàng Hoa, Tin Lành (đt: 0949.275.827)
- Mục sư Hồ Hữu Hoàng, Tin Lành (đt: 0902.761.057)
- Mục sư Nguyễn Mạnh Hùng, Tin Lành (đt: 0906.342.908)
- Ông Phan Tấn Hòa, PGHH (đt: 0162.630.1082)
- Mục sư Lê Quang Du, Tin Lành (đt: 0121.2002.001)
- Ông Trần Nguyên Hưởn, PGHH (đt: 0167.341.0139)
- Mục sư Nguyễn Trung Tôn, Tin Lành (đt: 0162.838. 7716)

                                                    Nguồn: VRNs (Dòng Chúa Cứu Thế Việt Nam)





Chủ Nhật, 6 tháng 10, 2013

50 NGÀN GIÁO DÂN GIÁO HẠT THUẬN NGHĨA CẦU NGUYỆN CHO GIÁO XỨ MỸ YÊN...CHO SỰ THẬT , CÔNG LÝ VÀ HÒA BÌNH TẠI VIỆT NAM



          





           SỰ THẬT - CÔNG LÝ - TÌNH YÊU







Do Minh Tuyen

Tiếp nối chuỗi hiệp thông và chia sẻ từ nhiều Giáo xứ, giáo phận trên phạm vi cả nước...ngày hôm nay Chủ nhật 06-10-2013, gần 50 ngàn giáo dân từ các giáo xứ...từ mọi nẻo đường cùng nhau đổ về Giáo hạt Thuận Nghĩa, Giáo phận Vinh để tham dự Thánh lễ hiệp thông, chia sẻ và cầu nguyện cho giáo xứ Mỹ Yên...cầu nguyện cho Sự thật, Công lý và Hòa bình trên đất nước Việt Nam...trước sự ngang ngược và tàn bạo của Nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam đối với Giáo hội Công giáo nói riêng...và nhắm vào các Tôn giáo bạn trên cả nước nói chung. Sự kiện đàn áp thô bạo và dã man tại giáo xứ Mỹ Yên trong những ngày qua của Nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam...như giọt nước tràn ly tạo nên làn sóng căm phẫn từ hầu hết các Tín hữu Công giáo trong và ngoài nước...

Tuy nhiên, vẫn với tinh thần bác ái và yêu thương lẫn nhau...các vị lãnh đạo Giáo hội Công giáo Việt Nam...Hội đồng giám Mục Việt Nam...các Tổng giám mục, các Giám mục, các Linh mục và hàng Giáo phẩm vẫn luôn kêu gọi mọi Tín hữu Công giáo Việt Nam trong và ngoài nước vẫn luôn chủ trương chia sẻ với giáo xứ Mỹ Yên, nạn nhân của cuộc đàn áp Tôn giáo dã man và thô bạo trong thời gian qua...bằng sự hiệp thông và cầu nguyện... mặc dù Nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam hết lần này đến lần khác tìm mọi cách bóp méo sự thật...tìm mọi cách bôi nhọ Giáo hội Công giáo Việt Nam...cũng như áp dụng mọi thủ đoạn xấu xa nhằm gây chia rẽ tình đoàn kết giữa những người Công giáo và đồng bào không theo đạo... cũng như can thiệp một cách trắng trợn vào sinh hoạt nội bộ các Tôn giáo. 

Hình ảnh sự hiệp thông và cầu nguyện ngày hôm nay của hàng chục ngàn giáo dân tại Giáo hạt Thuận Nghĩa, Giáo phận Vinh...Một lần nữa thể hiện tinh thần hiệp thông chia sẻ bất di bất dịch giữa các Tín hữu Công giáo Việt Nam...và cũng là thông điệp mạnh mẽ gởi đến Chính quyền tỉnh Nghệ An nói riêng và Nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam nói chung...về tính bất khả xâm phạm đối với quyền Tự do Tín ngưỡng...một quyền căn bản thiêng liêng và hợp pháp của người Kitô Hữu nói riêng và đối với mọi thành phần Tôn giáo khác trên cả nước nói chung. Mọi mưu toan hãm hại từ phía Nhà cầm quyền sẽ hoàn toàn thất bại. Không những thế, còn mang lại tác dụng ngược cho họ...và chỉ tạo thêm sự đoàn kết khắng khít hơn giữa các Cộng đồng giáo dân lại với nhau...cũng như mối tương quan với nhau giữa các thành phần Tôn giáo. Nhân tháng Đức Mẹ Mân Côi, chúng ta tha thiết mời gọi Tín Hữu Công giáo cả nước... hãy cùng nhau siêng năng lần Chuỗi Mân Côi Kính Mẹ Maria...nguyện cầu cho các nạn nhân tại giáo xứ Mỹ Yên...cho sự bình yên của Giáo hội Công giáo Việt Nam...Cho Thế giới thật sự Hòa bình...và cho Sự thật, Công lý luôn hiển trị tại Việt Nam




Bản Tin



    Gần 50 ngàn giáo dân Giáo hạt Thuận Nghĩa cầu nguyện cho Giáo xứ Mỹ Yên

    Gần 50 ngàn giáo dân Giáo hạt Thuận Nghĩa cầu nguyện cho Giáo xứ Mỹ Yên
    Sáng chủ nhật ngày 6/10/2013, con đường quốc lộ một 1A dường như trở nên quá nhỏ bé khi hàng chục ngàn người từ các giáo xứ, từ các ngả đường đổ về địa điểm giáo hạt Thuận Nghĩa. Sức mạnh hiệp thông và tình liên đới đã phá đổ mọi khác biệt, mọi rào cản ngăn cách, để gần 50 ngàn giáo dân trong toàn giáo hạt cùng một tiếng lòng tại quảng trường Vũ Đăng Khoa cầu nguyện cho giáo dân Mỹ Yên trong cơn quẫn bách.
    Thánh lễ được bắt đầu vào lúc 7h30 trước sự hiện diện đông đủ của quý cha trong  toàn giáo hạt, quý tu sỹ, các hội đoàn, các ban ngành đoàn thể.
    thuận nghĩa (17)
    thuận nghĩa (15)
    thuận nghĩa (16)
    thuận nghĩa (14)
    thuận nghĩa (13)
    thuận nghĩa (11)
    Trong bài chia sẻ Phúc Âm, cha quản hạt Antôn Nguyễn Văn Đính chủ tế thánh lễ đã ôn lại lịch sử của Kinh Mân côi, qua đó nêu bật những lợi ích của Kinh Mân Côi mang lại: “ Nhờ việc truyền bá sự sùng kính này (Kinh Mân Côi), các tín hữu trở nên hăng say suy gẫm hơn và thiết tha cầu nguyện hơn, họ biến đổi mau chóng lạ thường; bóng tối của lạc thuyết tan biến nhường chỗ cho ánh sáng của đức tin Công Giáo bừng lên trong vinh quang đổi mới”(Trích lại Lời Giáo hoàng Pio V). Trước bối cảnh bấn loạn của xã hội Việt nam hiện nay, Cha Antôn tiếp tục nêu lên những vấn nạn bất công, bạo quyền mà người dân từng ngày đang phải hứng chịu. Trong lời mời gọi cộng đoàn cầu nguyện cho giáo dân Mỹ Yên và hai người đang bị chính quyền Nghệ An bắt giữ, ngài khẳng định: “Cùng với giáo phận, gần 50 ngàn giáo dân giáo hạt Thuận Nghĩa tiếp tục lên án những bất công, bạo lực, gian dối do chính quyền gây nên; đặc biệt phản đối chính quyền Nghệ An bắt bớ người dân vô tội và yêu cầu thả tự do cho ông Ngô Văn Khởi và Nguyễn Văn Hải; lên án chính quyền Nghệ An dùng bạo lực đàn áp giáo dân Mỹ Yên vào chiều 4/9/2013; lên án chính quyền Nghệ An và Trung Ương xuyên tạc và bóp méo sự thật, thay đen đổi trắng để che đậy sự tráo trở và vô trách nhiệm của nhà cầm quyền.”
    thuận nghĩa (8)
    thuận nghĩa (7)
    thuận nghĩa (2)
    thuận nghĩa (1)
    thuận nghĩa (5)
    thuận nghĩa (4)
    thuận nghĩa (3)
    Thuận Nghĩa là một giáo hạt đông nhất nhì của Giáo phận Vinh với gần 50 ngàn giáo dân trong tổng số 13 giáo xứ. Truyền thống đạo đức và bề dày lịch sử từ lâu đã thắp lên trong mỗi con tim giáo dân của giáo hạt nhờ tinh thần đoàn kết và một lòng hi sinh cho các nhu cầu của Giáo Hội. Cùng với Giáo phận nhà, trong thời gian qua, giáo hạt Thuận Nghĩa luôn đồng cam cộng khổ với các sự việc đau lòng xảy ra ở Mỹ Yên.
    Thánh lễ đã khép lại trong bầu khí trang nghiêm sốt sắng. Lời Kinh hoà bình được cất lên như ngọn nến cháy mãi dâng lên Mẹ Mân Côi, cho niềm khát khao công lý và hoà bình sớm được thực thi nơi giáo dân Mỹ Yên và trên tổ quốc Việt Nam thân yêu này.
    Pet. Vĩnh Nghĩa
    Số người đọc:809