Thứ Năm, 31 tháng 1, 2013

Khối Dân chủ 8406 chia buồn về sự ra đi của Nhà Văn Hoàng Tiến









       SỰ THẬT - CÔNG LÝ - TÌNH YÊU







Khối 8406 Tự do Dân chủ cho Việt Nam



Chia buồn về sự ra đi của nhà văn Hoàng Tiến.

            Khối 8406 chúng tôi xin đau buồn báo tin: vì tuổi cao, bệnh nặng, Nhà văn Hoàng Tiến đã từ trần vào lúc 0 giờ 50 phút, ngày 28/1/2013 tại Hà Nội, hưởng thọ 81 tuổi. Lễ truy điệu sẽ diễn ra từ 13 đến 15 giờ, ngày 1/2/2013 tại Nhà tang lễ - Bệnh viện 354, phố Đốc Ngữ, quận Ba Đình – Hà Nội. Sau đó đưa đi hỏa táng tại Đài hóa thân Hoàn Vũ – Nghĩa trang Văn Điển – Hà Nội.

            Nhà văn Hoàng Tiến sinh năm 1933 tại Hà Nội. Ông là bộ đội chống Pháp, sau đó chuyển ngành đi học và tốt nghiệp Đại học ngữ văn khóa 3 trường Đại học Tổng hợp Hà Nội. Ông dạy học, viết báo, viết văn, làm Hội viên Hội nhà văn Hà Nội, Hội viên Hội nhà văn Việt Nam, Giảng viên trường Điện ảnh Hà Nội.

            Một số tác phẩm của ông là: Bóng đêm và ánh sáng (tập truyện) 1958, Sương tan (tập truyện) 1963, Hà Nội của tôi (tiểu thuyết tư liệu) 1983, Người đàn bà có khuôn mặt trăng rằm (tiểu thuyết lịch sử) 1991, Có một Hồ Xuân Hương khác (tiểu luận, phê bình và giới thiệu) 1992, Chữ quốc ngữ và cuộc cách mạng chữ viết đầu thế kỷ 20 (khảo cứu) 1994, Hồn thiêng sông núi (2010), Nguyễn Văn Vĩnh, thân thế và sự nghiệp (khảo cứu), …

            Nhà văn Hoàng Tiến là một trong những người đã lên tiếng rất sớm về tình trạng bi thương của đất nước, về những nỗi bất công sâu sắc trong xã hội Việt Nam hôm nay. Ngay từ những năm 90 của thế kỷ 20, ông đã có những bài viết đấu tranh đòi tự do, dân chủ và nhân quyền cho Việt Nam. Vì vậy, Nhà cầm quyền cộng sản, thông qua bộ máy công an, đã tìm mọi cách đàn áp, sách nhiễu ông trong hàng chục năm trời như: theo dõi, rình rập; xông vào nhà tịch thu máy tính và các tài liệu dân chủ; nhiều lần đến tận nhà hoặc mời ông tới trụ sở công an để thẩm vấn; ngăn chặn không cho ông đi dự Hội nghị về văn học ở Đài Loan… Nhưng tất cả những việc làm xấu xa đó của công an Việt Nam đều không khuất phục được ông.

           Nhà văn Hoàng Tiến cũng là một trong 118 thành viên ban đầu của Khối 8406, ngay từ khi Khối được thành lập vào ngày 8/4/2006 cho đến nay. Với tấm lòng trong sáng và cuộc sống thanh bạch, giản dị, bất vụ lợi, ông luôn luôn được bạn bè đồng nghiệp và bạn bè đấu tranh dân chủ tin tưởng, kính trọng và quý mến. Sự ra đi của ông là một tổn thất lớn cho phong trào dân chủ Việt Nam và để lại nỗi tiếc thương khôn nguôi trong lòng mọi người.

            Nhân dịp này, các thành viên của Khối 8406 cả trong và ngoài nước xin gửi lời chia buồn sâu sắc tới gia đình nhà văn Hoàng Tiến về sự mất mát lớn lao này. Sự nghiệp còn đó - Chúng tôi còn đây, nguyện cùng với dân tộc đi tới thắng lợi cuối cùng của đại cuộc dân chủ hóa đất nước! Xin vĩnh biệt Nhà văn Hoàng Tiến! Mong ông hãy yên giấc ngàn thu!

            Làm tại Việt Nam, ngày 30 tháng 1 năm 2013.


            Ban điều hành Khối 8406:

1- Linh mục Phan Văn Lợi – Huế – Việt Nam.
2- Kỹ sư Đỗ Nam Hải – Sài Gòn – Việt Nam.
3- Giáo sư Nguyễn Chính Kết – Houston – Hoa Kỳ.
4- Bà Lư Thị Thu Duyên – Boston – Hoa Kỳ.

            Cùng ký tên: Bác sĩ Nguyễn Đan Quế, Cao trào Nhân bản, Sài Gòn, Việt Nam.
            Với sự hiệp thông của Linh mục Nguyễn Văn Lý, cựu quân nhân Trần Anh Kim, nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa và nhiều tù nhân chính trị, tôn giáo khác đang ở trong lao tù cộng sản.


Tưởng nhớ Nhà văn Hoàng Tiến

            Nhà văn Hoàng Tiến, sinh năm 1933 tại Hà Nội, sau một thời gian lâm bệnh do tai biến mạch não và suy thận, đã qua đời tại nhà riêng lúc 00:50 ngày 28 tháng Một năm 2013. Gia đình kể lại Nhà văn Hoàng Tiến đã ra đi rất chủ động và thanh thản, đúng tinh thần Phật tử.

            Tang lễ Nhà văn Hoàng Tiến sẽ cử hành tại nhà tang lễ bệnh viện 354, phố Đốc Ngữ - Hà Nội, 13:00-15:00, ngày 01/02/2013. Theo di nguyện, thi hài sẽ được hỏa táng tại Đài hóa thân Hoàn vũ Văn Điển và tro hài sẽ táng tại nghĩa trang Yên Kỳ.

            Bạn bè ông kể lại, Hoàng Tiến nhà văn chính thống đã biến thành một người bất đồng chính kiến công khai là vì ông Hoàng Tiến thương bạn, uất ức vì thấy bạn ông (ông Hà Sỹ Phu) bị bỏ tù một cách oan nghiệt vào đầu những năm 1990.

            Giới bất đồng chính kiến, hoạt động dân chủ cách đây khoảng 10 năm, 20 năm, dù già hay trẻ, Bắc hay Nam, đều không thể quên sự chu đáo, nhiệt tình của ông Hoàng Tiến. Gần như bất cứ một “sự cố” nào xảy đến với anh em, đều thấy xuất hiện sự chia sẻ, ủng hộ của “Hoàng Tiến, Nhà văn, Địa chỉ: Nhà A 11 Phòng 420 Thanh Xuân Bắc - Hà Nội.” – những thông tin bất biến ở dưới tất cả những bài viết của ông Hoàng Tiến mỗi khi ông gióng tiếng phản đối những hành động phi pháp, phi nghĩa của chính quyền.

            Còn thân nhân những người trẻ tuổi bị bắt vì tiếng nói phản kháng chế độ vào đầu những năm 2000 tại Hà Nội chắc chắn cũng không bao giờ quên được hình ảnh một ông già gầy nhỏ với chiếc xe máy Chaly xộc xệch, thỉnh thoảng lại lọc cọc một mình hay đi với vài cụ khác, tới nhà thăm hỏi, chia sẻ, động viên trong cái không khí xã hội gần như còn kín bưng – cái thời điện thoại di động cũng hiếm gần bằng Chaly bây giờ.

            Tưởng nhớ ông Hoàng Tiến - một nhà văn, một người bất đồng chính kiến, và hơn hết, một người tín nghĩa với bạn, khảng khái với cường quyền – Như Cây Tre Việt Nam trân trọng đăng lại nguyên văn bài tường thuật đặc sắc về đám tang Tướng Trần Độ do ông Hoàng Tiến viết cách đây gần 11 năm:

Tiếng vỗ tay trong một đám tang

            Đám tang ai mà có chuyện lạ vậy? Xin thưa, đó là đám tang tướng quân nhà văn Trần Độ tổ chức ngày 14-8-2002 tại nhà tang lễ Bộ Quốc phòng số 5 Trần Thánh Tông.

            Trung tướng Trần Độ là một vị lão thành cách mạng, từng giữ nhiều chức vụ quan trọng trong bộ máy Đảng và Nhà nước cũng như trong tổ chức quân đội, những năm cuối Đảng, bị chính quyền coi là phần tử nguy hiểm, và công an gây nhiều phiền hà.

            Cho nên đám tang ông khiến mọi người rất quan tâm. Nghĩa tử là nghĩa tận. Người ta chú ý xem lãnh đạo cư xử với đám tang ông ra sao?

            Ông mất từ hôm mồng 9-8, việc đưa tin trên báo và tivi rất chậm. Mãi đến ngày 13-8 báo chí mới loan tin, và tối ngày 13-8 cô phát thanh viên trên tivi mới đọc tin tang lễ. Cô vẫn mặc áo màu hoa đẹp hàng ngày, không mặc áo tang đen. Đưa tin sát ngày như thế, thì người các tỉnh xa, trong đó có nhiều đồng đội, đồng nghiệp, và những người ái mộ ông không thể về kịp, vì ngày mai 14 đã lễ tang rồi.

            Ngày 14, từ 8 giờ sáng bắt đầu lễ viếng. Tuy nhiên những người yêu quý ông Độ ở Hà Nội và những tỉnh sát Hà Nội đã về kịp. Họ đi cá nhân, hoặc thành nhóm. Không thấy những viên chức cao cấp đương nhiệm, hoặc các cơ quan đoàn thể đến viếng. Hình như có chỉ thị của Ban Bí Thư (có người nói của Bộ Chính Trị) gửi các cơ quan đoàn thể về tang lễ này, hạn chế sự tham gia.

            Các vòng hoa đề chữ Vô cùng thương tiếc trung tướng Trần Độ bị ách lại từ ngoài cổng. Phải bỏ chữ Vô cùng thương tiếc và quân hàm trung tướng đi. Thắc mắc thì anh em nhà tang lễ giải thích:“Chúng cháu chỉ biết làm theo lệnh ở trên”(!)

            Vòng hoa của đại tướng Võ Nguyên Giáp đề hàng chữ: "Vô cùng thương tiếc trung tướng Trần Độ. Đại tướng Võ Nguyên Giáp" cũng bị ách lại, đưa vào phòng đợi ngoài cổng, và đề nghị sửa (có anh em chuyên môn sửa ngay). Nghĩa là phải bỏ hàng chữ Vô cùng thương tiếc, và các quân hàm trung tướng, đại tướng, chỉ còn là ông Võ Nguyên Giáp viếng ông Trần Độ. Thư ký của đại tướng là ông Huyên, phản đối. Chuyện đôi co lằng nhằng, hai bên đều phải xin ý kiến cấp trên của mình. Mỗi bên đều xuống thang một chút. Cuối cùng vòng hoa còn là: "Thương tiếc trung tướng Trần Độ. Đại tướng Võ Nguyên Giáp". Có lẽ (đó) là vòng hoa duy nhất được giữ gần như nguyên vẹn lời viếng. Nhưng khi Ban Tang Lễ gọi loa đọc tên người viếng thì lại gọi là: "Vòng hoa của ông Võ Nguyên Giáp viếng ông Trần Độ".

            Những người đứng đợi trong sân nhà tang lễ, nghe thấy thế, đều xì xào bàn tán. Ông Kim Sơn, một lão thành cách mạng, tham gia từ hồi quân giải phóng, không chịu nổi đã tiến lên cự nự Ban Tang Lễ. Quân hàm của Đại tướng Võ Nguyên Giáp là do Bác Hồ phong. Ai dám tự ý tước bỏ? Sao các anh làm ăn bậy bạ thế? Vòng hoa vẫn đề chữ đại tướng, mà các anh đọc sai đi là nghĩa sao?

            Thì quân hàm trung tướng của ông Trần Độ cũng thế, muốn tước bỏ phải có quyết định của quốc hội hoặc chủ tịch nước. Báo chí vẫn đăng là trung tướng, mà tang lễ lại bỏ đi. Thật chẳng ra làm sao! Rõ là trống đánh xuôi kèn thổi ngược!

            Lại nói đến vòng hoa của thượng tướng Lê Ngọc Hiền đề là đồng chí Trần Độ, cũng bị bỏ đi chữ đồng chí. Chắc sự chỉ đạo ở trên cho rằng, ông Trần Độ đã bị khai trừ khỏi Đảng thì không còn gọi là đồng chí nữa. Nhưng họ đã lầm, theo điều lệnh của quân đội, thì từ binh nhì đến tướng lĩnh đều xưng hô với nhau là đồng chí. Ông Lê Ngọc Hiền mặc quân phục, đeo quân hàm thượng tướng trang nghiêm, đến viếng ông Trần Độ, mà cũng chỉ được giới thiệu trên loa là ông Lê Ngọc Hiền đến viếng ông Trần Độ.

            Trung tướng Nguyễn Hòa cũng quân phục, quân hàm, huân chương đầy đủ và cũng chịu cảnh ngộ như trên.

            Vòng hoa của anh em dân chủ Hải Phòng đề là "Vô cùng kính phục và thương nhớ bác Trần Độ. Các bạn đồng hành ở Hải Phòng" phải sửa thành "Kính viếng bác Trần Độ. Các bạn đồng hành ở Hải Phòng". Vòng hoa cá nhân Vũ Cao Quận, đi cùng đoàn Hải Phòng, đề "Kính viếng lão tướng Trần Độ. Người lính già Vũ Cao Quận" bị giữ lại. Tranh cãi hồi lâu, không có cụm từ vô cùng thương tiếc, không có trung tướng hay đồng chí, lại không có gì sai phạm về ngữ pháp tiếng Việt, vậy cớ gì phải sửa, ai sửa được đúng hơn, xin mời. Mãi rồi cũng được vào.

            Những vòng hoa mẫu mực có băng chữ ghi phải là "Vòng hoa của ông Nguyễn Văn An kính viếng ông Trần Độ", "Vòng hoa của ông Lê Đức Anh kính viếng ông Trần Độ", "Vòng hoa của Văn phòng Quốc hội kính viếng ông Trần Độ ..v..v.. Không thấy vòng hoa của ông Nông Đức Mạnh.

            Chúng tôi để ý thấy nhiều bức trướng chữ vàng trên nền đỏ vẫn đề trung tướng, tướng quân, danh tuớng v.v... không thể gỡ bỏ vì đã thêu bằng chỉ vàng bám chắc trên vải. Trong đó nổi bật bức trướng của các cụ dân chủ, trướng dài khổ to sát đất phải có gậy treo lên, thêu tám chữ vàng "Nhân văn danh tướng. Trung dũng vẹn toàn". Bên dưới ghi tên tuổi các vị kính viếng. Trưởng đoàn là cụ Lê Giản, rồi đến các ông Hoàng Minh Chính, Lê Hồng Hà, Phạm Quế Dương, Nguyễn Thanh Giang v.v..., hơn hai mươi ông. Mọi người xúm lại xem. Chụp ảnh. Quay phim. Có tiếng gọi bằng máy di động, đề nghị tịch thu. Rồi cũng không thấy gì. Mọi việc vẫn êm trôi. Tịch thu bức trướng trưởng đoàn là cụ Lê Giản thì cũng phiền đấy. Hơn nữa các cụ dân chủ đã đứng vây quanh bức trướng. Công an dùng bạo lực thì lôi thôi to.

            Đoàn của các cụ dân chủ chỉ bị kìm lại thôi. Nhiều đoàn đăng ký sau đã vào trước. Ban tang lễ gây khó khăn cho các cụ phải đứng chờ dưới bóng cây, nắng chang chang, nhưng lại có cái hay là nhờ thế, mọi người hết tốp này tốp khác đến chiêm ngưỡng, bàn tán về các bức trướng. Bức trướng của nhà nghiên cứu Trần Khuê bị quản chế từ Sài Gòn gửi ra:

            Công thần không làm phách
            Danh toại chẳng cầu nhàn
            Bút thần vung mấy độ
            Ðáng mặt đại nghĩa quân.

            (Ta chú ý bài thơ có chữ phách và chữ độ. Tên khai sinh là Tạ Ngọc Phách, tên tham gia cách mạng là Trần Độ).

            Bức trướng của nhà thơ Bùi Minh Quốc bị quản chế từ Đà Lạt gửi ra, người anh ruột là cụ Bùi Minh Đức gần 90 tuổi, cựu chiến binh chống Pháp, thay mặt em mang đến:

            Vì đại nghĩa nhân chân, thân mấy độ trần thân
            Tướng dẫu không nguyên giáp, hồn vẫn vẹn tình dân.

            (Tạm dịch: Người chân chính vì nghĩa lớn, cái thân mình bị mấy lần vùi dập Viên tướng không còn nguyên giáp, tâm hồn ông vẫn trọn vẹn tình dân).

            Bức trướng của tiến sĩ khoa học Hà Sĩ Phu cũng bị quản chế, từ Đà Lạt gửi ra, viết bằng chữ Hán, do các cụ trong nhóm thư pháp Cảo Thơm thực hiện:

            Văn võ tung hoành, trung tướng phong trần, thế sự song kiên song trọng đảm.
            Bắc Nam xuất nhập, đại quân tế độ, hùng binh nhất trượng nhất đan tâm.

(Câu đối vế trên có Trần vế dưới có Độ. Trung tướng phong trần là trung tướng gian nan, lại có thể hiểu là ông Trần được phong trung tướng. Đại quân tế độ là đội quân cứu đời, tức quân giải phóng miền Nam. Đây nhắc đến việc ông Trần Độ là phó tư lệnh quân giải phóng miền Nam. Vậy câu đối trên có thể tạm dịch là:

            Văn võ dọc ngang, ông Trần được phong hàm trung tướng, việc đời hai vai gánh vác hai trách nhiệm lớn;

            Nam Bắc vào ra, tướng Ðộ chỉ huy quân giải phóng, cứu nước một gậy trường sơn một trái tim hồng).

            Bức trướng của nhóm Cảo Thơm trên nền giấy bồi khổ lớn đề 3 chữ đại tự "Vị dân tâm"(Tấm lòng vì dân), với hàng phụ đề bằng những câu thơ chữ Hán ca ngợi tướng quân Trần Độ. Ông Tú Sót mái đầu bạc phơ, trong nhóm thư pháp Cảo Thơm, luôn miệng giải thích cho mọi người rõ nghĩa:

            Vô tình vị tất chân hào kiệt
            Hữu độ phương vi đại trượng phu

            (Nghĩa là: Sống vô tình (như chủ nghĩa MACKENO (Mặc-kệ-nó) bây giờ), không phải là người hào kiệt. Có đức độ (vì dân vì nước) mới đáng mặt gọi trượng phu).

            Lại nghe được tin, cụ Độ vừa mất, công an đến đòi khám nhà, không có lệnh. Bà Độ phản đối. Công an đe dọa những người con, bắt hai con trai lên đồn, gây căng thẳng. Cuối cùng gia đình phải nộp 5 thùng sách vở của cụ Độ. Mọi người nghe tin đều phẫn nộ. Quá thể! Gia đình người ta đang tang gia bối rối. Thật nhẫn tâm!

            12 giờ 15 phút, lễ truy điệu bắt đầu. Giới thiệu vị đại diện Văn phòng Quốc hội là ông Vũ Mão đọc điếu văn. Ông Mão có nhắc đến lý lịch, quê quán, ngày sinh, quá trình tham gia cách mạng và những chức vụ ông Trần Độ đã đảm nhiệm. Phần hai, ông ta nói rất tiếc là ông Trần Độ cuối đời đã mắc những lỗi lầm nghiêm trọng... Phần hai tuy không dài, nhưng cả hội trường lặng đi. Không khí như nén lại, ngột ngạt.

            Đến mục gia đình lên đáp từ, người con trưởng cụ Độ là anh Thắng, sau khi kể những tình cảm về người bố, và sau khi cám ơn tất cả các cụ, các ông, bà, chú, bác, các anh chị... đến tham dự tang lễ, lời cuối của bài đáp từ là câu: "Tôi thay mặt gia đình xin phép không tiếp nhận lời điếu của vị đại diện Văn phòng Quốc hội" (Chưa bao giờ lại có chuyện như vậy, tang gia khước từ lời điếu của chủ lễ !!??).

            Như một kho thuốc nổ được châm ngòi, cả hội trường vỗ tay ran lên tán đồng. Tiếng hoan hô lẫn tiếng vỗ tay nổi lên càng to, kéo dài không ngờ, như hội bắn pháo hoa. Các đợt liên tiếp cao hơn, to hơn, dài hơn, càng âm vang cộng hưởng hết cỡ trong vòm nhà hội trường tang lễ. Có cảm tưởng như nóc hội trường sắp bật tung. Nhiều tiếng hét đến lạc giọng, nghe không rõ. Loáng thoáng những từ hoan hô! phản đối! ngu dốt! bất nhân!... lẫn trong những tràng vỗ tay rền vang như sấm động.

            Những uẩn ức trong lòng mọi người bị dồn nén từ sáng đến giờ được dịp nổ tung. Tôi phải trèo lên chiếc ghế, đưa tay lên vành tai, nghiêng đầu lắng nghe. Một người hét to, giọng như người miền núi, tay giơ lên chỉ chỉ vào chiếc khung đen có hàng chữ Lễ tang ông Trần Độ ở trên cao, dưới là chiếc ảnh bán thân của ông mặc thường phục: “Ai cho phép chúng nó bỏ hàng chữ Vô cùng thương tiếc đi. Chúng nó không vô cùng thương tiếc, nhưng chúng tôi vô cùng thương tiếc...”

- Thật là bọn ăn cháo đá bát.
- Không có tướng Trần Độ và anh em chúng tôi thì làm sao có chúng nó ngày nay.
- Nghĩa tử là nghĩa tận, không có ai đi kiểm điểm người chết trước linh cữu cả.
- Chuyện này cổ kim chưa thấy bao giờ.
- Mà đã chắc là ai đúng, chắc là ai sai? Quan tòa là nhân dân.
- Chúng nó phỉ báng lên truyền thống dân tộc.

            Nơi này, chỗ kia, ầm ầm những tiếng thét, tiếng quát tháo: Bọn phản nhân dân! Phản bội đường lối Hồ Chí Minh! Phản văn hóa! Đề nghị Bộ Chính trị phải nghiêm trị!

            Có ai nói khẽ: “Đây là chỉ đạo của Bộ Chính trị”.

            Tiếng quát to: “Nói láo! Bộ Chính trị sáng suốt, không làm điều ngu dốt như thế. Nói thế là không đúng”.

            Có ai đó lại hô lên: “Trần Độ muôn năm!”.

            Nhân viên an ninh mặc thường phục vây quanh những người quá nóng nảy, đề phòng. Có tiếng hỏi: “Vũ Mão đâu? Vũ Mão đâu?”.

            “Hắn chạy rồi! Lủi ra xe rồi!” Thật là may cho Vũ Mão. Hắn ta đứng đực ra, mặt chảy xị, tái xám, ngơ ngác. Có ai giục, hắn như chợt tỉnh, vội lách ra phía sau, chuồn mất.

            Cũng may cho đám tang nữa. Sự tức giận của khối người đông đảo trong hội trường này, mà túm được Vũ Mão, thì không biết rồi những gì sẽ xảy ra.

            Các cụ dân chủ đều biết kìm mình. Trước đám tang vài ngày, cơ quan an ninh đã cử người đến dò la thái độ các cụ. Lo sợ các cụ dân chủ lợi dụng chiếm diễn đàn, cướp mi-crô, gây ra căng thẳng. Các cụ đã tin lại cho công an biết. Chỉ có đầu óc ngu tối mới nghĩ như thế. Những người yêu quý ông Độ, ai lại muốn phá rối đám tang. Chính lúc các cựu chiến binh, các lão thành cách mạng, bừng bừng nổi giận, thì các ông dân chủ lại bình tĩnh, tìm cách khuyên can, chứ không có thái độ quá khích nào cả.

            Toàn là những người hiểu biết. Sự nóng giận liền dịu xuống. Tang lễ lại tiếp tục. Mọi người đều đứng rẽ ra hai bên làm thành một con đường để đội danh dự mặc lễ phục trắng khiêng linh cữu trong nhà tang lễ ra xe ô tô đã đỗ ở giữa sân. Lúc này nắng lắm!

            Một số phóng viên người nước ngoài tranh thủ phỏng vấn, ghi âm mấy cụ còn chưa nguôi cơn giận.

            Ai cùng đi đến nghĩa trang Hoàn Vũ (hỏa táng) thì lên xe. Tôi chậm chân nên xe tang đã ra ngoài cổng rồi, tôi vẫn còn trong sân để xe đạp xe máy. Gặp chị Ngọc, vợ ông Hoàng Minh Chính, hỏi tôi có đi nghĩa trang? Tôi trả lời sẽ đi bằng xe máy. Chị khuyên tôi nên đi ôtô, đỡ mệt. Các ông ấy đều lên ôtô cả. Tôi chạy vội ra cổng, thì đoàn xe đã đi xa. Lại gặp các cụ dân chủ đứng túm lại ở đầu cổng. Hỏi ra mới rõ, xe còn rộng chỗ lắm, nhưng lái xe không chịu mở cửa cho các cụ lên (đều do công an lái xe). Một cử chỉ nhỏ nhen! Các cụ bèn quyết định thuê tắc-xi đi.

            Trên xe, tiến sĩ Nguyễn Thanh Giang nhận định một cách tổng quát: “Chúng nó đểu một cách rất ngu, và đểu đến từng chi tiết". Nhà báo đại tá chính ủy Phạm Quế Dương lại cười hề hề:“Trò đùa ấy mà! Có gì đâu!".

            Xe tắc-xi chạy nhanh, bám kịp đoàn xe tang lễ. Quả thật, nhiều xe rất vắng, mang biển số 80B. Biển số này là của công an, nhiều người biết. Hai xe cam-nhông chở đầy vòng hoa viếng, những vòng hoa bên ngoài đều bị bóc hết các băng chữ. Lại nhỏ nhen!

            Dự hỏa táng xong, trở về nhà tang lễ Bộ Quốc phòng thì đã gần 3 giờ chiều. Chúng tôi lấy xe ra về, người mệt nhoài, vì nóng, vì nắng. Rủ nhau vào uống giải khát để lấy sức ngày mai còn đưa hài cốt hỏa táng cụ Độ về Thái Bình.

Sẩm tối mới về tới nhà, đã thấy mấy ông bạn cựu chiến binh đón từ đầu đường hỏi về chuyện đám tang ông Trần Độ. Thì ra chuyện ở đám tang trưa nay đã đồn ầm lên trong dân chúng. Giấu làm sao được nhân dân! Che làm sao được miệng thế gian! Và bản tin chiều của hãng BBC mãi tít nước Anh đã đưa tin về đám tang. Có cả tiếng nói của cháu Thắng và tiếng vỗ tay rền vang như sấm. Nhanh thật! Trái đất cùng chung một mái nhà.

Vài lời kết thúc:

Sáng sớm hôm sau (15-8-2002) chúng tôi tập trung tại 37 Lý Nam Đế, nhà ông Phạm Quế Dương, để di Thái Bình cho trọn tình trọn nghĩa. Công an mật đã đến lởn vởn trước cổng, từ 5 giờ sáng.

Chúng tôi gọi tắc-xi, đúng 6 giờ 30 sáng lên đường. Nhìn sang lịch ta là ngày mồng 7. Ông cha ta dạy: “Chớ đi ngày 7 chớ về ngày 3”. Chúng tôi biết là chuyến đi này sẽ gặp trắc trở đây.

Quả không sai, quãng đường hơn 100 km về quê cụ Độ bị 4 lần ách xe. Công an giao thông kiểm soát giấy tờ lái xe, phương tiện xe cộ có an toàn, để đảm bảo cho khách đi đường được yên tâm. Lại còn điều tra một tai nạn xe cộ, lái xe bỏ chạy, là một trong 300 chiếc tắc-xi của hãng này. Màu sơn này. Nên công an chúng cháu phải làm nhiệm vụ, mong các cụ thông cảm. Lần ách xe ở đất Thái Bình lâu nhất, mất gần 2 giờ đồng hồ. Đến nơi thì đã 1 giờ 30 chiều, tang lễ hạ huyệt đã xong. Tổng cộng mất hơn 7 tiếng đồng hồ mới đi nổi quãng đường hơn 100 km. Mọi người đang ăn cỗ. Phong tục nông thôn bà con xa gần kéo đến rất đông.

            Chúng tôi thắp hương, dâng lễ vật ở bàn thờ gia đình và bàn thờ ông Trần Độ. Lại phải ngồi ăn cỗ, thôi thì chiều nay ra mộ thắp hương trước khi về.

            Được gặp con cái cụ Độ, chúng tôi tranh thủ tìm hiểu việc công an định khám nhà và lấy đi 5 thùng sách báo. Các cháu đều trả lời lấp lửng, không rõ ràng, hình như e ngại điều gì. Gặp cháu Thắng, con trai trưởng, người đã nói được câu tuyệt vời hôm qua, thì hôm nay cũng không đậm đà bắt chuyện, muốn lảng tránh câu hỏi. Có thể tối qua cơ quan nơi cháu làm việc họ đã ấn huyệt. Thôi, thông cảm cho các cháu. Các cháu cần làm ăn, cuộc đời các cháu còn dài.

            Được biết thêm, có cả thảy 220 vòng hoa tang lễ ở Hà Nội. Các băng chữ bị lấy hết, gia đình chỉ giữ được 7 băng. Gia đình đòi lại được 5 cuốn sổ tang, một số trang bị xé rách.

            Toàn là những cử chỉ nhỏ nhen!

            Ngôi mộ ông Trần Độ được nằm cạnh ngôi mộ bà mẹ. Đó là ý nguyện của ông. Đây là nghĩa trang xóm làng, mỗi gia đình được một khoanh đất, để chôn cất những người thân trong gia đình. Ông Độ đã trở về với bà con xóm làng. Mộ ông cũng rất bình thường, như mọi ngôi mộ ở đây. Nằm ở đây thì yên ổn rồi, ấm lòng rồi. Chúng tôi tin chắc là ông Trần Độ rất thanh thản. Nhớ đến một đoạn thơ của ai đó:

            Sống tranh luồn cúi vào ra,
            Chết còn xí cả (cái) nhà mồ to
            Phải là những bậc anh hào,
            Sống thiêng - chết lại đi vào trong dân,
            Mả to bia nhớn chẳng cần...

            Những ngày tang lễ ông Trần Độ
            Hà Nội, tháng 8-2002
            Hoàng Tiến, nhà văn.
            Địa chỉ: Nhà A 11 Phòng 420
            Thanh Xuân Bắc- Hà Nội.○



Thứ Tư, 30 tháng 1, 2013

Việt Nam thuộc 10 nước có nền tự do báo chí tồi tệ nhất thế giới









      SỰ THẬT - CÔNG LÝ - TÌNH YÊU





Dominhtuyen

Bản xếp hạng về Tự do Báo chí tại Việt Nam của Tổ chức Phóng Viên Không Biên giới, một Tổ chức Nhân quyền Quốc tế có trụ sở tại Pháp là hoàn toàn chính xác, phản ảnh đúng và đầy đủ về thực trạng Nhân quyền tồi tệ tại Việt Nam hiện nay trong đó bao gồm Tự do Báo chí. Mọi người chúng ta ai cũng biết rõ rằng tuy có cả một hệ thống Báo chí đồ sộ với sự tham gia của khoảng hơn 600 tờ báo các loại. Tuy nhiên, tất cả mọi trang báo trong nước đều phải trải qua một quy trình kiểm soát vô cùng nghiêm ngặt dưới sự quản lý, giám sát và chỉ đạo từ hệ thống chính quyền Trung ương và Đảng cộng sản Việt Nam. Mọi bài viết chỉ được phép đăng tải sau khi có sự đồng ý từ lãnh đạo đảng và chính quyền.

Ngoài ra, Đảng và chính quyền cộng sản Việt Nam còn bao gồm cả việc định hướng cho tất cả các trang báo các loại về tư duy khi viết bài phổ biến trên mạng nhất là những bài viết mang tính thời sự chính trị, hoặc có liên quan đến các vấn đề mang tính chất nhạy cảm như tố cáo tham nhũng, tố cáo tiêu cực hoặc các đề tài có liên quan đến chính quyền Nhà nước, các vị lãnh đạo cao cấp....đều phải qua một hệ thống kiểm duyệt khá gay gắt....và mọi hoạt động Báo chí nếu cố tình hoặc ngay cả vô ý gây bất lợi hoặc tạo ảnh hưởng không tốt với dư luận xã hội đều bị nghiêm trị thích đáng. Điều này dẫn đến tình trạng Báo chí thiếu trung thực và nghèo đói thông tin vì chỉ được phép thông tin một chiều và đôi khi còn phải tuân thủ lãnh đạo chính quyền buộc phải truyền tải thông tin sai sự thật...

Và điều tệ hại nhất của ngành Báo chí Việt Nam khi bị xếp vào bảng một trong mười nước có nền Tự do Báo chí tệ hại nhất đó chính là không một ai được phép chỉ trích hay phê bình Đảng và chính quyền nếu không được sự cho phép. Và đúng như nhận định khách quan từ Tổ chức Phóng Viên không Biên giới thì Việt Nam là Nhà tù lớn thứ hai trên thế giới về cầm tù công dân mạng chỉ đứng sau Trung Quốc. Trong những năm gần đây, việc viết blog cá nhân và đăng tải trên các trang mạng xã hội tương đối phổ biến tại Việt Nam và điều này chính là mối lo ngại và quan tâm lớn từ phía Đảng và chính quyền Nhà nước cộng sản Việt Nam khi càng lúc càng xuất hiện nhiều thông tin và bình luận phơi bày và tố cáo sai trái từ phía chính quyền Nhà nước liên quan đến tham nhũng, tiêu cực, áp bức người dân.....gây bất lợi và ảnh hưởng không tốt đến giới lãnh đạo các cấp và đó chính là nguyên nhân dẫn đến việc hàng chục blogger và Nhà báo đã bị chính quyền cầm tù trong suốt thời gian qua.




Bản Tin





Tin tức / Việt Nam

Việt Nam thuộc 10 nước có nền tự do báo chí tồi tệ nhất thế giới








WASHINGTON, D.C. — Việt Nam tiếp tục đứng thứ 172/179 quốc gia được đánh giá trên bảng xếp hạng về Chỉ số Tự do Báo chí Thế giới 2013 do tổ chức Phóng Viên Không Biên (RSF) giới thực hiện. Tổ chức bảo vệ nhân quyền có trụ sở tại Pháp này nhận xét rằng tình hình tự do báo chí tại Việt Nam đang ngày càng xuống cấp trầm trọng và Việt Nam từ vị trí thứ ba đã nhảy lên hàng thứ hai trong danh sách các nước cầm tù nhiều cư dân mạng nhất trên thế giới, chỉ sau Trung Quốc.



Tin liên hệ







Trong cuộc trao đổi với Trà Mi Ban Việt ngữ, ông Benjamin Ismail, Giám đốc phụ trách khu vực Châu Á-Thái Bình Dương trong tổ chức RSF, cho biết:

Ông Benjamin Ismail: Dù vị trí của Việt Nam trên bảng xếp hạng về Chỉ số Tự do Báo chí Thế giới 2013 không thay đổi so với bảng xếp hạng 2011-2012, tình hình tự do báo chí tại Việt Nam đang xuống dốc tệ hại. Nói về thứ hạng, ở vị trí như Việt Nam 172/179 quốc gia được đánh giá, tức thuộc nhóm 10 nước có nền tự do báo chí tệ nhất trên thế giới, không dễ bị rớt hạng xuống thấp hơn nữa.

VOA: Thứ hạng của Việt Nam không thay đổi so với năm ngoái, vì sao tình hình tự do báo chí tại Việt Nam năm qua lại bị đánh giá là tuột dốc thay vì là vẫn y nguyên như năm trước?  

Ông Benjamin Ismail: Do vị trí thứ hạng là một dữ liệu tương đối. Vì phương pháp nghiên cứu của chúng tôi năm nay có thay đổi, cho nên không thể so sánh điểm số khảo sát của Việt Nam năm nay so với năm ngoái, nhưng tình hình thực tế thì xuống dốc so với năm trước. Chúng tôi cũng cập nhật con số các cư dân mạng bị cầm tù tại Việt Nam từ các thông tin mới mà chúng tôi có thể xác nhận. Việt Nam hiện là nước thứ hai trên thế giới có số cư dân mạng bị cầm tù nhiều nhất, chỉ sau Trung Quốc. Đối chiếu trên tỷ lệ dân số, thì Việt Nam là nhà tù lớn nhất thế giới đối với cư dân mạng. Năm trước, Việt Nam giữ vị trí hàng thứ ba trong danh sách các nước giam cầm nhiều công dân mạng nhất trên thế giới, sau Trung Quốc và Iran, nhưng đã vọt lên hàng thứ hai trong năm vừa qua. Tại Việt Nam hiện có 34 cư dân mạng bị cầm tù và ít nhất 12 blogger hay công dân mạng đã bị tuyên phạt với các bản án lên tới mức cao nhất 13 năm tù trong khi số ký giả hay cư dân mạng bị giam cầm trong năm trước là khoảng 19 người. Điều này chứng tỏ sự đàn áp của đảng cộng sản Việt Nam đối với quyền tự do báo chí và tự do ngôn luận của công dân ngày một gia tăng.

VOA: Những điểm nào được xem là đáng lưu ý nhất về tình hình tự do báo chí tại Việt Nam trong năm qua, thưa ông?

Giám đốc phụ trách khu vực Châu Á-Thái Bình Dương 
của tổ chức RSF Benjamin Ismail.


​​Ông Benjamin Ismail: Hoàn toàn không có chỗ cho bất kỳ một sự chỉ trích nào đối với nhà cầm quyền, các chính sách của nhà nước, hệ thống chính trị, hay các quan chức nhà nước. Các bản án dành cho những blogger trong nhóm 14 nhà hoạt động Công giáo và Tin lành gần đây thật sự gây phẫn nộ công luận. Việt Nam cáo buộc đảng Việt Tân ở hải ngoại là khủng bố và bất kỳ ai có liên hệ với đảng phái này đều bị Hà Nội dán nhãn khủng bố rồi cáo buộc tội “hoạt động nhằm lật đổ chính quyền”. Trong số những nhà bất đồng chính kiến trên mạng và những blogger bị tù đày có trường hợp của blogger Paulus Lê Văn Sơn. Việt Nam cáo buộc Sơn đã tham gia khóa huấn luyện kỹ năng đấu tranh bất bạo động do Việt Tân tổ chức ở Thái Lan cuối tháng 7/2011 nhưng thật ra đó là khóa huấn luyện kỹ năng báo chí độc lập do chính tổ chức Phóng viên Không biên giới của chúng tôi tổ chức. Chúng tôi có thể cung cấp bằng chứng, vật chứng để xác minh điều này. Chúng tôi hy vọng Việt Nam sẽ hủy bỏ bản án cho blogger Lê Văn Sơn vì nó dựa trên những lời cáo buộc sai sự thật.

VOA: Bảng Chỉ số về Tự do Báo chí trên thế giới của tổ chức Phóng viên Không biên giới có giá trị và vai trò như thế nào so với các khảo sát khác của những tổ chức bảo vệ nhân quyền khác?

Ông Benjamin Ismail: Bảng xếp hạng này rất quan trọng vì kể từ khi ra đời năm 2002 tới nay, chúng tôi hằng năm đều cải tiến phương pháp khảo sát, nghiên cứu. Năm nay số câu hỏi trong bảng khảo sát đã được tăng lên gấp đôi từ 40 câu trong năm trước lên thành 80 câu năm nay. Chúng tôi phối hợp các dữ kiện thống kê, các nguồn thông tin thu thập được trong cả năm, và nhận xét từ giới ký giả, giới chuyên gia phân tích kể cả các chuyên gia trong giới truyền thông và các chuyên gia chuyên nghiên cứu về Việt Nam, giới blogger, giới hoạt động nhân quyền cả trong và ngoài nước về mức độ tự do báo chí của từng quốc gia một.

VOA: Cảm ơn ông Benjamin Ismail, Giám đốc phụ trách khu vực Châu Á-Thái Bình Dương trong tổ chức Phóng viên Không biên giới đã dành cho chúng tôi cuộc trao đổi này.

Trong số 10 nước chót bảng Chỉ số Tự do Báo chí Thế giới 2013, sau Việt Nam là Trung Quốc, Iran, Somalia, Syria, Turkmenistan, Bắc Triều Tiên, và Eritrea. Trong khu vực Châu Á, Việt Nam, Trung Quốc, Lào, và Bắc Triều Tiên bị xem là các nước không có dấu hiệu cải thiện về tự do báo chí.


















Thứ Hai, 28 tháng 1, 2013

Chính quyền Nhà nước cộng sản Việt Nam tiếp tục vi phạm nghiêm trọng quyền con người và thách thức Cộng đồng Quốc tế









      SỰ THẬT - CÔNG LÝ - TÌNH YÊU



Dominhtuyen

"Tuyên truyền chống Nhà nước" và "Âm mưu lật đổ chính quyền" là một những điều khoảng đầy bất cập trong Bộ luật Tố tụng Hình sự nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam và được chính quyền diễn giải một cách mơ hồ đến phi lý nhằm bỏ tù các tiếng nói phản kháng bất đồng trong nước. trong thời gian qua. Việc mang ra xét xử 22 thành viên của một giáo phái mang tên "Hội đồng Công luật Công án Bia sơn" cũng với tội danh cáo buộc theo điều 79 Bộ luật Hình sự "Âm mưu lật đổ chính quyền" cho thấy Nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam tiếp tục duy trì chính sách đàn áp quyền Tự do bày tỏ chính kiến ôn hòa và hợp pháp của người dân.

Trước tình trạng gia tăng sự bất mãn trong lòng người dân về các chính sách và hành động đầy bất cập liên quan đến đất đai, liên quan đến các quyền tự do cơ bản con người bao gồm: quyền Tự do Tôn giáo, Tự do Ngôn luận, Tự do Hội họp và Lập hội......Chính quyền Nhà nước cộng sản Việt Nam ráo riết tìm mọi cách đối phó bao gồm cả việc xử dụng bạo lực để trấn áp, răn đe và phổ biến nhất là bỏ tù ngay lập tức bất cứ ai dám có tư tưởng hay hành vi đối kháng, bất đồng quan điểm với chính quyền Nhà nước. Bên cạnh đó còn thường xuyên xử dụng các phương tiện truyền thông và báo chí trong nước thông tin sai lạc các vụ án, vu khống và bóp méo sự thật nhằm bôi nhọ giảm uy tín đối với các Nhà đấu tranh Dân chủ để tranh thủ sự đồng thuận từ phía dư luận người dân và ngụy biện, che đậy và bảo vệ hành vi sai trái của chính quyền Nhà nước cộng sản Việt Nam.

Thay vì lắng nghe tiếng nói tâm tư nguyện vọng của người dân để giải quyết các sự việc một cách thấu tình đạt lý thì chính quyền cộng sản Việt Nam lại lựa chọn phương cách đối đầu với người dân mà hàng loạt các vụ việc đàn áp, sách nhiễu, bắt bớ và giam cầm trái phép đối với các tiếng nói bất đồng trong nước trong thời gian qua và đối với 22 thành viên của "Hội đồng Công án Công luật Bia sơn" ngày hôm nay là những minh chứng cụ thể và rõ ràng nhất. Chính quyền Nhà nước cộng sản Việt Nam cho thấy đang ngày càng vi phạm nghiêm trọng hơn đến quyền các quyền cơ bản hợp pháp của người dân và thách thức cả Cộng đồng Quốc tế. Chúng tôi kêu gọi sự hổ trợ mạnh mẽ từ phía Cộng đồng Quốc tế, từ các cường quốc có các mối liên quan sâu sắc với Việt Nam như Hoa Kỳ và các quốc gia khối Cộng đồng Châu Âu nhằm tạo áp lực nhiều hơn nữa trong việc buộc chính phủ Việt Nam phải tôn trọng các cam kết của họ đối với Quốc tế về quyền con người. Và thiết thực nhất là sự trỗi dậy ngay chính từ người dân Việt Nam trong nước, những người đã và đang chịu đựng sự đọa đày khắc nghiệt từ phía chính quyền Nhà nước cộng sản Việt Nam.



Bản Tin






VIỆT NAM - NHÂN QUYỀN - 
Bài đăng : Thứ hai 28 Tháng Giêng 2013 - Sửa đổi lần cuối Thứ hai 28 Tháng Giêng 2013

Việt Nam : Xử 22 người bị buộc tội « hoạt động nhằm lật đổ chính quyền »





Núi đá bia - Phú Yên Hôm nay 28/01/2013, tại tỉnh Phú Yên, miền Trung Việt Nam, bắt đầu phiên sơ thẩm xét xử 22 thành viên một giáo phái mang tên « Hội đồng Công luật công án Bia Sơn », bị buộc tội « hoạt động nhằm lật đổ chính quyền ». Các nhà bảo vệ nhân quyền lo ngại, việc bắt bớ và truy tố các bị cáo với tội danh kể trên là một nỗ lực của chính quyền nhằm gia tăng đàn áp những người bất đồng chính kiến và ngăn cản quyền tự do hội họp của người dân.

Phiên tòa xét xử người đứng đầu của tổ chức « Hội đồng Công luật công án Bia Sơn », cùng với 21 thành viên của nhóm, dự kiến sẽ diễn ra trong 5 ngày. Các bị cáo bị cáo buộc có các « hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân » thông qua một chiến lược « bất bạo động ». Tư pháp Việt Nam cũng cáo buộc tổ chức kể trên « vu khống, nói xấu chế độ hiện tại, ca ngợi chủ thuyết công bản để tuyên truyền mê hoặc một bộ phận quần chúng nhân dân (…) làm phai nhạt niềm tin của quần chúng nhân dân vào sự lãnh đạo của Đảng và Nhà nước… ».

Cách đây gần một năm, đầu tháng 2/2012, công an tỉnh Phú Yên đã bất ngờ bắt giữ 18 thành viên của nhóm « Hội đồng Công luật công án Bia Sơn » tại Khu du lịch sinh thái Đá Bia, xã Hòa Xuân Nam, huyện Đông Hòa, tỉnh Phú Yên. Sau vụ bắt bớ này, tổ chức bảo vệ nhân quyền Human Right Watch, trong khuyến nghị « Đối thoại Úc – Việt Nam về nhân quyền », đã kêu gọi chính quyền Việt Nam « ngay lập tức cho phép tất cả các thành viên của nhóm được tiếp xúc các nguồn hỗ trợ pháp lý và cho phép thân nhân của họ được thăm gặp ». Theo truyền thông chính thức trong nước, phiên tòa vừa khai mạc không hề nhắc đến sự tham gia của luật sư.

Cũng theo báo chí trong nước, « Hội đồng Công luật công án Bia Sơn » hoạt động từ năm 2003 đến 2012 dưới sự lãnh đạo của ông Phan Văn Thu (tên thật là Trần Công), 65 tuổi. Ông Trần Công là người sáng lập giáo phái « Ân đàn đại đạo » trước năm 1975 và từng bị tù cải tạo nhiều năm sau ngày Việt Nam Thống nhất. Tổ chức « Hội đồng Công luật công án Bia Sơn » có khoảng 300 thành viên, cư trú tại nhiều tỉnh và thành phố miền Trung và miền Nam Việt Nam, và sinh hoạt theo nhiều nhóm nhỏ. Giáo thuyết chủ yếu của nhóm này được phổ biến công khai trên mạng.

Vụ án xét xử nhóm « Hội đồng Công luật công án Bia Sơn » lại là một dịp khiến giới bảo vệ nhân quyền lo ngại chính quyền Việt Nam gia tăng đàn áp những người bất đồng chính kiến. Trong năm vừa qua, hàng chục nhà ly khai và bất đồng chính kiến đã bị chính quyền kết án tù. Chỉ riêng đầu tháng 1/2013, 14 người Thiên chúa giáo, đại đa số là thanh niên, đã phải nhận những án tù rất nặng, vì bị buộc tội tham dự các khóa học về « đấu tranh bất bạo động » do đảng Việt Tân tổ chức.


TAGS: NHÂN QUYỀN - PHÁP LUẬT - VIỆT NAM






>>>   Click vào xem trang tiếng Anh  -  Click here to view page in English


>>>   Click vào xem trang song ngữ  -  Click here to view bilingual page




Tại sao cứ bắt người yêu nước bỏ tù?










            SỰ THẬT - CÔNG LÝ - TÌNH YÊU






Dominhtuyen

" Tại sao chính quyền Nhà nước Việt Nam lại bắt bỏ tù những người yêu quê hương và mang họ ra xét xử như những tội phạm?". Những câu hỏi thật đơn sơ mộc mạc của các bạn trẻ thanh thiếu niên tham dự trong Thánh lễ Cầu nguyện cho Công Lý và Hòa Bình tại Việt Nam tối 27-01-2013 tại Nhà thờ Kỳ Đồng quận 03 TP. Hồ Chí Minh. Nhiều người trong số họ đã bày tỏ cảm xúc riêng của mình về hành động sai trái của Nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam liên quan đến các vụ việc đàn áp quyền Tự do Tôn giáo, Tự do Ngôn luận và quyền được biểu tình thể hiện lòng yêu nước chống hành động xâm lược của kẻ thù, bảo vệ Tổ quốc Việt Nam thân yêu của chúng ta. Họ cũng cho biết, qua cơ hội được tham dự Thánh lễ nói trên, họ mới biết được Xã hội Việt Nam ngày càng đàn áp, bắt bớ người dân một cách phi lý nhiều hơn.

Thật vậy, trong xã hội và Đất nước Việt Nam ngày hôm nay khi các quyền Tự do căn bản con người bị chính quyền Nhà nước hạn chế, áp đặt và cấm cản triệt để thì làm sao Công lý còn tồn tại? Mọi Sự thật, mọi thông tin Xã hội đều bị Nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam ra sức bưng bít và đôi khi cố tình bóp méo sự thật nhằm ngụy biện và che đậy các hành vi sai trái tội lỗi của họ nên khi tiếp cận được các thông tin và hiểu được sự việc một cách rõ ràng đúng đắn, người dân không khỏi ngỡ ngàng và cảm thấy bức xúc hơn bao giờ hết. Ngay cả lòng yêu nước chống kẻ thù xâm lược của người dân mà còn bị chính quyền Nhà nước cộng sản Việt Nam bóp méo, xuyên tạc và giễu cợt thì còn việc gì mà Đảng và chính quyền Nhà nước Việt Nam không dám làm. 

Chúng ta đã từng chứng kiến những công dân yêu nước nhiệt thành phải hy sinh cả tuổi trẻ và tương lai của mình, phải đánh đổi sự Tự do bằng những năm tháng tù đày khắc nghiệt, những tháng ngày sống trong đọa đày áp bức, sách nhiễu và tra tấn....chỉ vì dũng cảm bày tỏ quan điểm chính kiến của mình, đấu tranh chống tiêu cực, chống tham nhũng và chống lại hành động xâm lược của kẻ thù bảo vệ Tổ quốc, bảo vệ đồng bào thoát khỏi nguy cơ trở thành nô lệ cho kẻ thù Trung Quốc trong tương lai như trường hợp của các blogger bất đồng chính kiến bao gồm blogger Điếu Cày, Blogger Tạ Phong Tần, 2 nhạc sĩ trẻ yêu nước Việt Khang và Trần Vũ Anh Bình, nữ sinh viên trẻ yêu nước Phương Uyên, 17 thanh niên Công giáo và Tin Lành yêu nước tại Nghệ An.....và hàng trăm trường hợp khác nữa. Chúng ta tin rằng, sự hy sinh của các bạn trẻ yêu nước đó sẽ không trở thành những sự hy sinh oan uổng mà sẽ trực tiếp cũng như gián tiếp thổi bùng lên ngọn lửa yêu nước đấu tranh trong lòng mọi người Việt Nam chúng ta. Hãy mạnh mẽ chung tay vì mọi người, vì Đất nước Việt Nam tươi sáng trong tương lai, quyết tâm dập tắt bạo quyền đòi lại quyền con người và tạo mọi cơ hội có thể để Công Lý tiếp tục được hiển thị trở lại trên đất nước Việt Nam thân yêu của chúng ta ngày hôm nay.




Bản Tin






Tại sao cứ bắt người yêu nước bỏ tù?

Đăng bởi lúc 5:33 Sáng 28/01/13

VRNs (28.01.2013) – Sài Gòn – Em mới tham dự thánh lễ cầu cho Công Lý & Hòa Bình được 3 lần và em rất bất ngờ vì đất nước chúng ta còn quá nhiều những bất công và không còn tình đồng loại. Tại sao lại bắt những người yêu quê hương bỏ tù và bị xét xử như một tội phạm – Bạn Minh Tuyền 27 tuổi ở Tân Bình đã chia sẻ như vậy sau thánh lễ cầu nguyện cho Công lý và hòa bình tối hôm qua, ngày 27.01.2013, tại Kỳ Đồng.
Thánh lễ cầu nguyện cho Công lý và hòa bình đầu tiên của năm 2013 do Cha Vinh sơn Phạm Trung Thành Giám tỉnh DCCT Việt Nam chủ tế và giảng lễ, cùng đồng tế có Cha Antôn Lê Ngọc Thanh, Cha Giuse Đinh Hữu Thoại, Cha Giuse Trịnh Ngọc Hiên và Cha Giuse Lê Quang Uy, phó xứ ĐMHCG.
Đầu lễ Cha Giuse Đinh Hữu Thoại nêu lên các ý cầu nguyện như sau: cầu nguyện cho các quyền tự do tôn giáo, tự do ngôn luận và các quyền tự do khác của con người trong đất nước Việt Nam còn rất ảm đạm và bi đát. Nhà cầm quyền Việt Nam hiện nay đang giam giữ nhiều tù nhân lương tâm mà đáng ra họ phải thả tự do cho những người này đó là Cha Nguyễn Văn Lý, những người yêu nước như là nhà giáo Đinh Đăng Định, luật sư Lê Công Định… đó là 14 thanh niên Công Giáo và Tin lành, hai nhạc sĩ sáng tác những bài hát yêu nước, hai sinh viên Nguyên Kha và Nguyễn Phương Uyên bị qui chụp cho những tội danh rất mơ hồ và phi lý…
Trong thánh lễ này chúng ta vui vẻ chào đón, cũng cầu nguyện cho những anh chị em an ninh, mật vụ họ đến đây hàng tháng để làm nhiệm vụ cấp trên giao phó cho họ, nhưng chúng ta biết rằng họ cũng có ý thức và lương tâm biết phân biệt phải trái. Những giá trị mà chúng ta khao khát trong thánh lễ cầu cho Công lý & Hòa Bình cũng là những giá trị mà các anh chị ấy khao khát như chúng ta…
Tất cả những bất công trên đất nước chúng ta ngày càng gia tăng bởi những chính sách sai lầm về đất đai, bởi những phiên tòa xét xử vi phạm pháp luật một cách nghiêm trọng.
Mở đầu Thánh lễ Cha Vinh sơn Phạm Trung Thành mời gọi cộng đoàn hiệp ý qua bài hát “Gặp gỡ Đức Kitô” sẽ tìm được nguồn sống cho chính cuộc đời của mình với niềm tin ấy chúng ta cùng kết hợp với Đức Kitô tế lễ trên bàn thờ này với lễ vật là chính Đức Kitô để cầu nguyện cho Công lý cho Hòa Bình, cho Sự thật, cho tình yêu thương, cho lẽ công bằng được ngự trị trên quê hương đất nước chúng ta, được ngự trị trong mỗi gia đình chúng ta và trong mỗi người chúng ta.
Sau phần chia sẻ Lời Chúa cộng đoàn cùng thắp nến tuyên xưng đức tin của mình đồng thời cũng dâng lên những lời nguyện xin lên Chúa.

Cha Giám Tỉnh DCCT chia sẻ Lời Chúa
Sau thánh lễ cộng đoàn cùng thắp nến ra hang đá Đức Mẹ và cầu nguyện với Đức Mẹ cùng bài hát Kinh Hòa Bình như một cuộc lữ hành ngắn và bài hát “Mẹ ơi đoái thương xem nước Việt Nam trới u ám bất công lan tràn…” và tiếp đến là Cha Vinh sơn Phạm Trung Thành ban phép lành cuối lễ cho cộng đoàn, sau cùng Cha Uy mời gọi cộng đoàn cùng hát bài Thắp Sáng Lên Trong Con Tình Yêu Chúa.
Chị Thu Huyền ở Quận 9 thì cho biết thật là bất công và tàn ác khi bắt bỏ tù những người yêu nước như các thanh niên, các Blogger, hai nhạc sĩ và còn biết bao người khác nữa mà chúng ta chưa biết, tôi không hiểu nổi chính quyền Việt Nam đang làm gì nữa. Cầu xin cho Công Lý, Công Bằng và Hòa Bình ngự trị trên quê hương chúng ta như Cha giảng lễ có nói để những người dân oan những người yêu nước được tự do. Tôi nhờ đi lễ này mà càng ngày càng biết thêm xã hội Việt nam ngày càng đàn áp bắt bớ người dân một cách phi lý nhiều hơn. Chúng ta cùng cầu nguyện và cầu nguyện nhiều hơn cho đất nước mau có được Công Bình.
Trong thánh lễ hôm qua, có sự tham dự của chị Nhung, mẹ của nữ sinh viên Nguyễn Phương Uyên, từ Bình Thuận vào. Cô sinh viên Phương Uyên đã bị nhà cầm quyền bắt hoàn toàn sai tiến trình tố tụng, hiện nay đã tạm giam 4 tháng, vẫn chưa đưa ra xét xử.
GieraT, VRNs









>>>   Click vào xem trang tiếng Anh  -  Click here to view page in English


>>>   Click vào xem trang song ngữ  -  Click here to view bilingual page








Thứ Hai, 21 tháng 1, 2013

Tâm sự thiết thực từ tận đáy lòng của một đảng viên Đảng cộng sản Việt Nam về thực trạng đau lòng trong hàng ngũ Đảng cộng sản và chính quyền Nhà nước cộng sản Việt Nam










       SỰ THẬT - CÔNG LÝ - TÌNH YÊU






Dominhtuyen

Đọc những lời nói và suy nghĩ thiết thực từ tận đáy lòng của một đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam, những trăn trở của ông về thực trạng đau lòng trong Xã hội, trong Đất nước Việt Nam ngày hôm nay trước viễn cảnh đầy tăm tối dưới sự lãnh đạo bất lực, yếu kém, tha hóa và vô đạo đức của tập đoàn lãnh đạo Đảng và chính quyền Nhà nước cộng sản Việt Nam hiện nay, những con người cộng sản vô thần luôn chủ trương xử dụng bạo lực và chính sách đàn áp để cai trị dân, cũng như luôn đặt lợi ích và quyền lợi của bản thân và gia đình họ lên trên lợi ích của đồng bào, Quốc gia và Dân tộc, khiến mọi người chúng ta không khỏi không chạnh lòng và đầy ngao ngán.

Ước gì hàng triệu đảng viên Đảng cộng sản Việt Nam khác cũng có những suy nghĩ và trăn trở tương tự như trên đối với đồng bào Dân tộc, và đối với quê hương Đất nước Việt Nam ngày hôm nay. Bản thân tôi, là một người Việt Nam may mắn được sinh ra và lớn lên tại miền Nam Việt Nam dưới chế độ tự do của chính quyền Việt Nam Cộng Hòa. Do vậy, tôi thật sự không thể hình dung một cách chính xác về cái gọi là " lý tưởng đấu tranh giải phóng dân tộc" mà những người lãnh đạo Đảng cộng sản Việt Nam mà đứng đầu là Chủ tịch Hồ Chí Minh đã gieo vào đầu người dân khi tiến hành cuộc chiến tranh xâm lược tại cả hai miền Nam Bắc Việt Nam trước đây. Tuy nhiên, khi thấy sự liều lĩnh và không quản ngại hy sinh gian khó, thậm chí cả mạng sống của mình từ những người chiến sĩ cộng sản miền Bắc Việt Nam trong cuộc chiến tranh Nam Bắc, tôi có thể hiểu được một điều rằng, những tư tưởng mà họ nhồi nhét vào đầu người dân miền Bắc Việt Nam trước đây, nhất là trong thế hệ trẻ Việt Nam có lẽ là những tư tưởng mang tính ý thức dân tộc tuyệt vời nhất.

Và rồi ngay sau ngày cưỡng chiếm hoàn toàn miền Nam Việt Nam và thống nhất đất nước thì sự thật về viễn cảnh cuộc sống đói khổ và nô lệ của đồng bào ruột thịt của mình tại miền Nam Việt Nam dưới chế độ Mỹ-Ngụy như những gì mà các Nhà lãnh đạo Đảng và chính quyền cộng sản Việt Nam vẫn thường rêu rao và tuyên truyền  mạnh mẽ trước đó đã được phơi bày. Tất cả mọi điều đều khác biệt và trái ngược hoàn toàn với những gì Đảng và Nhà nước cộng sản Việt Nam đã nói. Hình ảnh đói khổ nhọc nhằn của người dân Việt Nam đâu chẳng thấy, chỉ thấy một Xã hội đang phồn vinh thật sự tại miền Nam Việt Nam. Thật trớ trêu thay cho cái gọi là "chính sách mị dân" của những con người cộng sản vô thần đầy dối trá và luôn sống trong dối trá đúng như những gì mà người đảng viên Đảng cộng sản ngày hôm nay mô tả. Dù sao thì mọi việc cũng đã rồi, không thể thay đổi hay làm gì khác hơn được. Thế rồi để tự biện minh cho cái lý tưởng cao đẹp lỡ làng đó, những Đảng viên cộng sản Việt Nam tự cho mình quyền được sống hưởng thụ để bù đắp những tháng ngày sống gian khó trong rừng sâu nước độc và cơ hội vun quén một cách bất chính để trở nên giàu sang phú quý cho bản thân mình và gia đình mình. Để rồi kể từ đó tiếp tục trượt dài trong hố sâu tội lỗi và sai trái dẫn đến viễn cảnh Đất nước đầy tăm tối của ngày hôm nay.




Bản Tin






Tâm sự của một Đảng viên