SỰ THẬT - CÔNG LÝ - TÌNH YÊU
Dominhtuyen
"Những bàn chân nổi giận" của đồng bào yêu nước Việt Nam dẫu bị bạo quyền Hà Nội chà đạp một cách thô bạo và trắng trợn, nhưng kết quả là đã thu hút được sự quan tâm sâu rộng từ dư luận nhân dân Việt Nam trong và ngoài nước....cũng như từ bạn bè khắp năm châu....mà một trong những tờ báo hàng đầu nước Mỹ, tờ New York Time vừa cho đăng tải hôm 06/06/2013 vừa qua là minh chứng cụ thể nhất. Vâng, không điều gì có thể ngăn cản được lòng yêu nước của người dân Việt Nam....và cũng không có sự đe dọa nào có thể làm người dân Việt Nam yêu nước chùn bước.....khi đất nước của họ đang lâm nguy....và Tổ quốc đang điêu đứng trước sự hung hăng gây hấn một cách ngang ngược, và dã tâm bành trướng, xâm lược từ Nhà cầm quyền cộng sản Trung Quốc....đối với gần như toàn bộ khu vực Biển Đông nói chung......và đối với chủ quyền Biển đảo của Việt Nam nói riêng.
Trong lúc chính quyền cộng sản Trung Quốc ngày càng tỏ ra ngang ngược và hiếu chiến.....qua việc xử dụng vũ lực tấn công tàu thuyền của Việt Nam, ngay trong khu vực biển thuộc chủ quyền của Việt Nam.....dẫn đến hàng loạt vụ bắt bớ ngư dân Việt Nam......cũng như tàu thuyền và tài sản trên tàu của họ đã bị phá hoại một cách nặng nề. Và mới đây, một ngư dân của Việt Nam đã thiệt mạng sau vụ tấn công dã man của tàu thuyền Trung Quốc....đã tạo nên làn sóng phẩn nộ của người dân Việt Nam trong và ngoài nước....trong khi Nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam ngoài việc bất lực trước vụ việc nghiêm trọng nói trên....còn tỏ ra hèn nhát....và né tránh vấn đề một cách khó hiểu khi chỉ đạo cho ngành truyền thông trong nước....gọi là "Tàu lạ" khi đưa tin. Thật xót xa và không còn gì nhục nhã cho bằng....khi giới lãnh đạo đảng và chính quyền cộng sản Việt Nam lại xem tính mạng của ngư dân mình còn nhẹ hơn cả mối quan hệ "Hữu nghị Việt-Trung" mà họ luôn tôn thờ....mặc dù chính quyền đó, Nhà nước đó đang đánh giết đồng bào mình....và xâm lược đất nước mình !!!.
Mong rằng những "Bàn chân nổi giận" của đồng bào yêu nước Việt Nam sẽ ngày một gia tăng....và những tấm gương yêu nước của người dân Việt Nam chống kẻ thù xâm lược Trung Quốc như: các sinh viên trẻ yêu nước Phương Uyên và Đình Kha, hai Nhạc sĩ yêu nước Việt Khang và Trần Vũ Anh Bình, Bloger Điếu Cày và Tạ Phong Tần, các thanh niên trẻ Công giáo và Tin Lành yêu nước Nghệ An- thành phố Vinh.....và hàng chục, hàng trăm tấm lòng yêu nước khác của đồng bào Việt Nam chúng ta....đang bị Nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam giam giữ và đọa đày một cách sai trái trong ngục tù cộng sản sẽ được nhân rộng trong phạm vi cả nước....và trong mọi tầng lớp nhân dân. Đặc biệt là đối với giới thanh niên trẻ Việt Nam, một thế hệ được xem là rường cột của đất nước trong tương lai....trong công cuộc xây dựng đất nước....và chống kẻ thù xâm lược. Sự hèn nhát, nhu nhược cộng với việc tham quyền cố vị dẫn đến "Hèn với giặc, ác với nhân dân" từ các vị lãnh đạo đảng và giới cầm quyền hiện nay tại Việt Nam là điều quá rõ ràng không thể chối cãi.... cũng không thể biện minh. Chỉ còn cách duy nhất....là hợp nhất và nhân rộng "Những bàn chân nổi giận" của đồng bào yêu nước Việt Nam....mới mong bảo vệ được tính mạng của người dân Việt Nam....và đất nước Việt Nam thoát khỏi nguy cơ mất nước....và nguy cơ một lần nữa trở thành nô lệ cho giặc Tàu xâm lược trong tương lai.
Bản Tin
Tin tức / Việt Nam
Bản tiếng Việt "Những Bàn Chân Nổi Giận" của GS Tương Lai trên tờ New York Times
Nhật báo hàng đầu của Mỹ New York Times hôm 6/6 cho đăng bài xã luận với tiêu đề "Vietnam's Angry Feet" do giáo sư Tương Lai, một giáo sư ngành xã hội học từng làm cố vấn cho 2 thủ tướng Việt Nam từ năm 1991 đến năm 2006, viết. Xin giới thiệu đến độc giả bản tiếng Việt của bài viết do giáo sư cung cấp.
Những Bàn Chân Nổi Giận
TP. Hồ Chí Minh, Việt Nam
Tháng trước, Tòa Án tỉnh Long An Việt Nam đã kết án nặng nề hai sinh viên yêu nước ở độ tuổi 20. Trong những tội danh bị áp đặt có tội "nói xấu Trung Quốc". Những cáo buộc này đã chạm vào điểm nhạy cảm bậc nhất trong tâm thế người Việt Nam là lòng yêu nước và tinh thần dân tộc. Người ta phẫn nộ vì như thế là ai đó đã hợp đồng với Trung Quốc xâm lược để quay lại đàn áp người yêu nước. Bi kịch lớn nhất của một số người lãnh đạo Việt Nam là sự ám ảnh về cái gọi là "cùng chung một ý thức hệ xã hội chủ nghĩa" nên đã không quyết liệt đáp trả những thủ đoạn bành trướng nham hiểm và những hành động xâm lược ngang ngươc của Trung Quốc. Họ lại quyết liệt đàn áp những người yêu nước, bóp nghẹt dân chủ, bưng bít thông tin và khủng bố tư tưởng công dân mình. Đầu tuần này, công an Hà Nội đã đàn áp một cuộc biểu tình chống Trung Quốc và bắt nhiều người, hành hung, đánh đập họ, trong đó có cả phụ nữ.
Dân tộc Việt Nam có quyền tự hào về truyền thống bất khuất, quật cường của mấy ngàn năm dựng nước và giữ nước trong vị thế oái ăm, sát cạnh một láng giềng khổng lồ chưa bao giờ từ bỏ giấc mộng bành trướng nhằm nuốt chửng Việt Nam. Đất nước này đã từng chìm đắm cả nghìn năm Bắc thuộc. Trong cái đêm dài đau đớn ấy, kẻ thù luôn tìm cách đồng hóa dân tộc Việt. Và chúng đã thất bại.
Việt Nam đã từng đánh bại đế quốc Nguyên Mông vào thế kỷ XIII và những kẻ xâm lược khác trong thế kỷ XV, XVIII và XX. Bản lĩnh dân tộc Việt đã được hun đúc qua những cuộc chiến tranh khốc liệt chống ngoại xâm. Nhưng hôm nay, bất chấp luật pháp quốc tế và chà đạp trên nguyên tắc và đạo lý, Trung Quốc đã ngang nhiên thực hiện mộng bành trướng trên Biển Đông, cái "lưỡi bò" ham hố và bẩn thỉu đang thè ra chực nuốt cả vùng biển rộng lớn, nơi có trữ lượng dầu mỏ đủ đáp ứng cơn khát nguyên liệu của một nền kinh tế đang cố ngoi lên vị thế siêu cường. Nơi đây cũng là con đường huyết mạch trên biển để Trung Quốc thực hiện tham vọng của họ.
Vì thế, những “bàn chân nổi giận” đã rầm rập xuống đường biểu tình chông Trung Quốc xâm lược. Cùng với những cuộc biểu tình ấy, những khiếu kiện tập thể của nông dân cũng dồn dập bùng lên. Sự nối kết giữa tầng lớp trí thức với giới trẻ ở đô thị và nông dân – những người bị đẩy vào cuộc sống đói nghèo vì mất đất sản xuất khi người ta nhân danh "sở hữu toàn dân" để tước đoạt quyền sở hữu mảnh đất cha ông họ để lại mà không được đền bù thỏa đáng. Cùng với điều đó, mạng lưới thông tin qua Internet đã trỗi lên như nấm sau cơn mưa biểu thị tinh thần yêu nước bất chấp mọi đàn áp đang đang mở ra một cục diện mới.
Sự nổi giận của người Việt Nam lại càng tăng lên khi một số những người lãnh đạo lùi bước trước những hành động tội ác của Trung Quốc xâm lược Việt Nam nhưng lại quyết liệt đàn áp người yêu nước đấu tranh đòi dân chủ và tự do. "Nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa " là một khái niệm rất mơ hồ, những người lãnh đạo lại dùng nó để duy trì một hệ thống chính trị đã quá lỗi thời.
Nếu không có những đổi mới ở thập niên 80, nền kinh tế tập trung có lẽ đã đưa Việt Nam đi đến bờ vực sụp đổ. Tuy nhiên, những cải cách kinh tế đó đã bị đình trệ vì không có cải cách chính trị song hành. Tuy nói rất nhiều về một nhà nước "của dân do dân và vì dân" nhưng người ta chưa bao giờ muốn xây dựng một nhà nước pháp quyền và một xã hội dân sự đúng với ý nghĩa đích thực của nó.
Với cuộc chiến đấu chống Mỹ cứu nước thắng lợi, Việt Nam đã nhận được sự đồng cảm, lòng tôn trọng và ngưỡng mộ của nhiều người yêu chuộng hòa bình trên thế giới. Đáng tiếc là từ đỉnh cao của chiến thắng, người ta lại duy trì một hệ thống chính trị lạc hậu và một hệ tư tưởng giáo điều nên nền kinh tế Việt Nam đã không thể phát triển mạnh mẽ như nó cần làm và có đủ điều kiện để làm. Để rồi họ trở thành thành mục tiêu phê phán của cộng đồng quốc tế về đàn áp dân chủ và vi phạm nhân quyền.
Chính vì một số nhà lãnh đạo Việt Nam bị "cái mũ kim cô" của chủ nghĩa bành trướng Đại Hán siết chặt nên đã đẩy đất nước ra khỏi quỹ đạo dân chủ để gánh chịu lạc hậu và lạc điệu so với thế giới văn minh, một thế giới mà Việt Nam đang rất cần hòa nhập để đất nước có điều kiện phát triển.
Ấy thế mà từ lâu, các nhà lãnh đạo Trung Quốc đã từ bỏ chủ nghĩa xã hội để thay thế bằng một "Chủ nghĩa tư bản mang màu sắc Trung Quốc" man rợ nhằm nuôi dưỡng mộng bành trướng của cha ông họ mà họ chưa bao giờ từ bỏ. Cho nên, cái gọi là "cùng chung thức hệ" mà ai đó đưa ra chỉ là cái bình phong che đậy cho tham vọng quyền lực, nhằm giữ bằng được cái ghế mà họ đang ngồi. Những ngôn từ đạo đức giả được đưa ra, rồi mười sáu chữ bịp bợm về "láng giềng hữu nghị" được tung hứng chỉ là trò khôi hài.
Nhằm bảo vệ cái ghế quyền lực của một số người đang giành được những vị thế quan trọng, để củng cố và mở rộng những lợi ích béo bở của mình, người ta đang quay lưng lại với nhân dân. Một số trí thức và nhân sĩ, trong đó có người viết bài này, đã đưa ra hàng loạt kiến nghị về thực thi dân chủ và nhân quyền trong Hiến pháp nhằm hướng tới việc tạo ra một hệ thống chính trị thực sự dân chủ. Tuy nhiên, đề xuất của chúng tôi đã gặp phải những lời lăng mạ và vu khống trên các tờ báo chính thống được chỉ đạo sát sao.
Người ta đã không thấy được rằng, một khi phong trào yêu nước chống ngoại xâm gắn kết được với cuộc đấu tranh dân chủ và thực hiện quyền con người đã được ghi vào trong Hiến pháp, sẽ đẩy tới những bước hợp trội trong sự phát triển, tạo ta những đột phá không lường trước được, hình thành một cục diện mới, đưa đât nước đi lên.
Cho nên, càng sử dụng bạo lực và đàn áp, càng cho thấy sự phi dân chủ, vô nhân tính của những người sử dụng nó.
Người lãnh đạo nắm bắt được cục diện mới, nhanh nhạy đáp ứng được lợi ích dân tộc, đặt lợi ích của Tổ quốc lên trên hết và trước hết, sẽ nhận được hậu thuẫn mạnh mẽ của dân và sự đồng tình của bạn bè quốc tế.
Ngược lại, nếu tiếp tục quay lưng lại với dân, nấp dưới chiêu bài ý thức hệ đã lỗi thời, bám chặt mô hình toàn trị phản dân chủ, chỉ cốt giữ cho được cái ghế quyền lực đã rệu rã và đưa đất nước vào ngõ cụt không lối thoát, thì sự cáo chung là điều không thể tránh khỏi.
>>> Click vào xem trang tiếng Anh - Click here to view page in English
>>> Click vào xem trang song ngữ - Click here to view bilingual page
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét