Thứ Năm, 7 tháng 3, 2013

Lời kêu gọi của Khối 8406 : Đấu tranh đòi Nhà cầm quyền cộng sản phải tổ chức tại Việt Nam một cuộcTrưng Cầu Dân Ý có quốc tế giám sát.


                        







      SỰ THẬT - CÔNG LÝ - TÌNH YÊU






Kính gởi toàn thể Đồng bào Việt Nam trong và ngoài nước. Xin vui lòng giúp phổ biến rộng rãi.
Chúng tôi chân thành cảm ơn
Khối 8406


Khối 8406
Tuyên ngôn Tự do Dân chủ cho Việt Nam 2006


Lời kêu gọi của Khối 8406 :
 Đấu tranh đòi Nhà cầm quyền cộng sản phải tổ chức tại Việt Nam một cuộcTrưng Cầu Dân Ý có quốc tế giám sát.


            Kính gửi:

- Đồng bào Việt Nam trong và ngoài nước.
- Các chính phủ dân chủ, các tổ chức nhân quyền và cộng đồng thế giới tiến bộ.

            Ngày 23 tháng 11 năm 2012, Quốc hội nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, khóa 13 (2011-2016), kỳ họp thứ 4 đã thông qua Nghị quyết số 38/2012/QH13, về việc “Tổ chức lấy ý kiến nhân dân về Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992”. Trong đó có đoạn: “Quốc hội kêu gọi đồng bào, chiến sĩ cả nước, người Việt Nam định cư ở nước ngoài hưởng ứng và tích cực tham gia đóng góp ý kiến để Hiến pháp thể hiện đầy đủ ý chí, nguyện vọng của nhân dân, đáp ứng yêu cầu xây dựng, phát triển và bảo vệ Tổ quốc trong thời kỳ mới”.

            Điều 4 của Nghị quyết trên quy định: “Lấy ý kiến nhân dân về toàn bộ Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992, bao gồm: Lời nói đầu; chế độ chính trị; quyền con người, quyền và nghĩa vụ cơ bản của công dân…”. Thời gian thực hiện là 3 tháng, từ 2/1/2013 đến 31/3/2013. (Nay vừa đượckéo dài tới 30/9/2013).

            Nhận thức rõ bản chất của vấn đề, ngày 31/12/2012, Khối 8406 đã ra một bản Tuyên bố vạch trần thủ đoạn lừa mị này của Nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam (NCQ CSVN). Đồng thời khẳng định: Trong suốt hơn 67 năm qua, kể từ ngày 2/9/1945 đến nay, Quyền phúc quyết của nhân dântức là Quyền dân tộc tự quyết thông qua một cuộc Trưng Cầu Dân Ý đã bị ông Hồ Chí Minh và các đồng chí cộng sản của ông thủ tiêu hoàn toàn!

            Tiếp theo là những diễn biến khác:

            - Ngày 19/1/2013, 72 công dân trong nước đã cùng ký tên trong một Bản kiến nghị 7 điểm về việc sửa đổi Hiến pháp 1992. Trong đó, kiến nghị thứ 6 nói rằng: “Bảo đảm quyền phúc quyết của nhân dân đối với Hiến pháp, thông qua Trưng cầu dân ý được tổ chức thật sự minh bạch và dân chủ với sự giám sát của người dân và báo giới. Bản dự thảo Hiến pháp mới đính kèm kiến nghị trên, do các chuyên gia luật viết, đã đề cập đến một chính trường đa đảng ở Việt Nam: “Các đảng phái chính trị được tự do thành lập và hoạt động theo các nguyên tắc dân chủ. Quyền đối lập chính trị được tôn trọng và Pháp luật bảo đảm sự bình đẳng giữa các đảng phái chính trị” (Điều 9). Bản kiến nghị cùng với dự thảo Hiến pháp này đã nhanh chóng được hàng ngàn chữ ký của đồng bào Việt Nam cả trong và ngoài nước ủng hộ.

            - Như bao lần diễn trò dân chủ giả xưa nay, lần này NCQ CSVN cũng đã sớm lộ mặt thật của họ. Bản tin thời sự của Đài truyền hình Việt Nam tối ngày 25/2/2013 dẫn lời ông Nguyễn Phú Trọng– Tổng bí thư ĐCSVN, nói tại Vĩnh Phúc  rằng: “Đó là các luồng ý kiến có thể quy vào được là suy thoái chính trị, tư tưởng, đạo đức, lối sống… Phụ họa với ông Trọng, các nhà “lý luận” của đảng cộng sản Việt Nam cũng nhao nhao ngụy biện: “Hệ thống chính trị một Đảng và lợi ích của Đảng thống nhất với lợi ích của Tổ quốc, của nhân dân. Tính giai cấp của Đảng cũng gắn liền với tính nhân dân. Ngoài mục đích phục vụ cho lợi ích của nhân dân và Tổ quốc, Đảng ta không có mục đích nào khác” (!?!)

            Phản ứng nhanh với những điều ông Trọng nói, nhà báo Nguyễn Đắc Kiên trong nước đã viết trong một “vài lời” gởi ông ta: “Đầu tiên cần phải xác định ông đang nói với ai? Nếu ông nói với nhân dân cả nước thì xin khẳng định luôn là ông không có tư cáchTiếp đó anh Kiên trân trọng tuyên bố 5 điều khẳng định những đòi hỏi cơ bản của toàn dân hiện nay về dân chủ. Và cũng nhanh không kém: ngay hôm sau, anh Kiên mất việc ở báo Gia Đình & Xã Hội!
            - Thế nhưng, tình hình nay đã khác xưa: một bản “Tuyên Bố Của Các Công Dân Tự Do” (lấy lại phần hai “vài lời” của anh Kiên) được công bố rộng rãi trên Internet, có hàng ngàn chữ ký ủng hộ, với lời mở đầu như sau: “Chúng tôi không chỉ muốn bỏ Điều 4 trong Hiến pháp hiện hành, mà còn muốn tổ chức một Hội nghị lập hiến, lập một Hiến pháp mới thực sự là ý chí của toàn dân Việt Nam, không phải là ý chí của đảng cộng sản như Hiến pháp hiện hành….
            Ủng hộ mạnh mẽ những người đấu tranh dân chủ Việt Nam trong bài báo có tựa đề “Việt Nam: quá khứ là sự khởi đầu”, tác giả Robert Helvey đã khẳng định: Người Việt Nam không chấp nhận làm nô lệHọ là những người phản kháng không hề nao núng. Bản Tuyên Bố Của Các Công Dân Tự Do là tiếng nói của người dân, nêu lên rõ ràng rằng: sự độc tài sẽ không trụ lại ở Việt Nam được nữa. Đã đủ rồi!

            - Bức thư ngày 1/3/2013 của Hội đồng Giám mục Công giáo Việt Nam nhận định và góp ý sửa đổi Hiến pháp cũng phân tích rõ sự mâu thuẫn: “Một mặt, Điều 74 khẳng định Quốc hội là “cơ quan quyền lực Nhà nước cao nhất”; mặt khác, Điều 4 lại khẳng định đảng cầm quyền là “lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã hội”. Vậy ai lãnh đạo ai? Phải chăng Quốc hội chỉ là công cụ của đảng cầm quyền? Nếu như thế, việc người dân đi bầu các đại biểu Quốc hội có ý nghĩa gì? Một sự chọn lựa thật sự tự do hay chỉ là thứ dân chủ hình thức?

            Lời Tuyên bố ngày 5/3/2013 của Đại lão Hòa thượng Thích Quảng Độ, Tăng thống Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất -“Dân chủ là nền tảng phát triển kinh tế, đem lại no cơm ấm áo, hạnh phúc và tự do cho toàn dân”- cũng nói rõ: “Nhân danh Hội đồng Lưỡng viện GHPGVNTN, tôi ngỏ lời tán thán sự can đảm và cấp thời của hai văn kiện nói trên, đại biểu qua trên mười nghìn chữ ký, đang rửa sạch dư luận xấu của những nền chính trị gian tà củng cố đặc quyền đặc lợi cho bè nhóm, đồng thời lấy trách nhiệm người công dân biểu tỏ hành động chính trị thân dân và hộ quốc.
            Từ những sự kiện và văn bản trên, Khối 8406 chúng tôi tuyên bố:

            1)  Cảm phục và hoàn toàn ủng hộ sự bày tỏ chính kiến rất chí tình, chí lý trên đây của các nhân sĩ, trí thức, ký giả, văn nghệ sĩcủa mọi tầng lớp đồng bào Việt Nam cả trong lẫn ngoài nước, cũng như của Hội đồng Giám mục Công giáo và của Đức Tăng thống Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất.

            2) Cảnh báo toàn thể Đồng bào Việt Nam trong nước hãy cẩn thận đề phòng những phản ứng điên cuồng và trả thù tàn bạo mà đảng và NCQ CSVN có thể sẽ tung ra trong thời gian tới bằng cách sử dụng lực lượng công an, quân đội, côn đồ để hăm dọa, giam cầm, thủ tiêu những công dân ái quốc đang nỗ lực thay đổi vận mệnh đất nước cách bất bạo động theo chiều hướng dân chủ.

            3)  Đòi hỏi bản Hiến pháp hiện hành phải được thay thế hoàn toàn và triệt để bởi một bản Hiến pháp mới của toàn dân, chứ không phải cần được tu sửa vặt vãnh theo ý đồ xấu xa và ngang ngược của NCQ CSVNĐiều họ luôn khẳng định “Chế độ chính trị độc đảng ở Việt Nam hiện nay là sự lựa chọn của nhân dân và của lịch sử” là hoàn toàn dối trá và ngụy biện, không thể nào được Dân tộc Việt Nam hôm nay chấp nhận!

            4)  Thiết tha kêu gọi đồng bào Việt Nam cả trong lẫn ngoài nước, các chức sắc và tín đồ mọi tôn giáo cùng cộng đồng thế giới tiến bộ tiếp tục ký tên ủng hộ 4 văn kiện nói trên (Kiến nghị 7 điểm, Tuyên bố của các Công dân tự do, Thư của Hội đồng Giám mục VN, Lời tuyên bố của HT Thích Quảng Độ), đồng thời ký tên ủng hộ việc mở một chiến dịch đấu tranh dân chủ, đòi NCQ CSVN tổ chức một cuộc Trưng Cầu Dân Ý có quốc tế giám sát, với nội dung: Việt Nam nên hay không nên thiết lập một chế độ chính trị dân chủ đa đảng?

            Làm tại Việt Nam, ngày 07 tháng 3 năm 2013.

            Ban điều hành Khối 8406:

1- Linh mục Phan Văn Lợi – Huế – Việt Nam.
2- Kỹ sư Đỗ Nam Hải – Sài Gòn – Việt Nam.
3- Giáo sư Nguyễn Chính Kết – Houston – Hoa Kỳ.
4- Bà Lư Thị Thu Duyên – Boston – Hoa Kỳ.

            Với sự hiệp thông của Linh mục Nguyễn Văn Lý, cựu quân nhân Trần Anh Kim, nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa và nhiều tù nhân chính trị, tôn giáo khác đang ở trong lao tù cộng sản.

Chủ Nhật, 3 tháng 3, 2013

Nhóm Đặc trách về Giam giữ Tùy tiện của Liên Hiệp Quốc yêu cầu trả tự do cho 3 nhà hoạt động : Đoàn Huy Chương, Nguyễn Hoàng Quốc Hùng và Đỗ Thị Minh Hạnh


     









     SỰ THẬT - CÔNG LÝ - TÌNH YÊU





Dominhtuyen

Bản công bố quan điểm chính thức của Nhóm Đặc trách về Giam giữ Tùy tiện của Liên Hiệp Quốc ( The Working Group on Arbitrary Detention) đối với trường hợp của anh Đoàn Huy Chương, Nguyễn Hoàng Quốc Hùng và chị Đỗ Thị Minh Hạnh đã bị Nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam bắt giữ và giam cầm trái phép kể từ tháng 02 năm 2010 cho đến nay cho thấy Cộng đồng Quốc tế không hề xao lãng đối với các vụ việc vi phạm quyền con người của chính quyền cộng sản Việt Nam trong thời gian qua. bản công bố số 42/2012 của tổ chức Liên Hiệp Quốc nêu trên không những tạo thêm niềm hy vọng cho các Nhà Đấu tranh Dân chủ và Nhân quyền trong nước trong tiến trình Dân chủ hóa Đất nước mà còn giúp phơi bày những lập luận và hành động ngang ngược bất chấp luật pháp Hiến pháp Quốc gia và Công pháp Quốc tế của chính quyền cộng sản Việt Nam hiện nay và trong suốt nhiều năm qua.

Để hợp thức hóa các hành động đàn áp sai trái của mình đối với các tiếng nói bất đồng chính kiến trong nước và ngụy biện cho việc chà đạp quyền con người một cách thô bạo và trắng trợn của chính quyền trong suốt thời gian qua, Nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam luôn viện dẫn các lý do an ninh quốc gia để lạm dụng các điều khoảng đầy bất cập trong Bộ luật Hình sự được diễn giải một cách mơ hồ và tùy tiện nhằm bịt miệng người dân và cản trở các quyền Tự do căn bản chính đáng và hợp pháp của họ như các điều 88 (Tuyên truyền chống chế độ) điều 79 (Âm mưu lật đổ chính quyền) hoặc điều 258 (Lợi dụng quyền Tự do Dân chủ có hành vi xâm hại lợi ích Nhà nước)......cũng như áp dụng điều 89 một cách vô lý, và tùy tiện đối với trường hợp của Đoàn Huy Chương, Nguyễn Hoàng Quốc Hùng và Đỗ Thị Minh Hạnh như đã đề cập ở trên. 

Ngoài việc lập luận một cách ngang ngược, chính quyền Nhà nước cộng sản Việt Nam còn tìm đủ mọi cách và mọi thủ đoạn buộc những người bị giam giữ trái phép đó phải nhận tội nhằm công bố với Quốc tế để bảo vệ cho các hành động sai trái của họ bao gồm cả việc tuyên bố vu khống một cách trắng trợn trên mặt báo chí, đài Phát thanh Truyền hình và các cơ quan truyền thông trong nước rằng những người bị bắt đã thành khẩn nhận tội và xin được Nhà nước khoan hồng.....!!! Tuy nhiên, cho dù Nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam có che giấu tội lỗi và lừa dối người dân lẫn Cộng đồng Quốc tế khéo léo đến đâu cũng không thể đạt được như ý họ mong muốn trong giai đoạn bùng nổ Internet Toàn cầu hiện nay. Việc Quốc tế hành động tạo thêm áp lực đối với chính phủ Việt Nam về các vụ việc vi phạm Nhân quyền của họ trong giai đoạn hiện nay rất đáng được hoan nghênh. Chúng không những tiếp sức cho tiến trình Dân chủ hóa Đất nước được nhiều thuận lợi mà còn là sự động viên tinh thần to lớn đối với những ai đã và đang góp sức cho công cuộc đấu tranh Dân chủ và Nhân quyền tại Việt Nam.




Bản Tin








Nhóm Đặc trách về Giam giữ Tùy tiện yêu cầu trả tự do cho 3 nhà hoạt động

Tường An, thông tín viên RFA
2013-03-03

Email
Ý kiến của Bạn
Chia sẻ
In trang này
baovelaodong.com-305.jpg
Từ trái qua: Anh Đoàn Huy Chương, anh Nguyễn Hoàng Quốc Hùng và chị Đỗ Thị Minh Hạnh
Photo courtesy of baovelaodong.com

Với sự kết hợp của một số tổ chức và văn phòng luật sư, sau hơn 2 năm theo dõi; ngày 12/2/2013 vừa qua, Nhóm Đặc trách về Giam giữ Tùy tiện của Liên Hiệp Quốc (The Working Group on Arbitrary Detention) đã đưa ra thông báo về vụ án này.

Trả tự do và bồi thường

Ngày 12 tháng 2 năm 2013 vừa qua,  nhóm Đặc trách về Giam giữ Tùy tiện của Liên Hiệp Quốc đã ra một bản công bố số 42/2012, trình bày quan điểm của họ về việc nhà cầm quyền Việt Nam bắt giữ 3 người hoạt động cho Công đoàn là Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, Đỗ Thị Minh Hạnh và Đoàn Huy Chương.
Bản tuyên bố quan điểm này là kết quả quá trình kết hợp làm việc trong một thời gian dài giữa nhiều tổ chức khác nhau: Lao Động Việt, trụ sở tại Ba Lan, văn phòng Luật sư Lâm Chấn Thọ ở Canada, và Tổ chức Freedom Now cùng với tổ hợp Luật sư Woodley MacGillivary ở Hoa Kỳ.
Liên Đoàn Lao Động Việt Tự Do, gọi tắt là Lao Động Việt, là một tổ chức kết hợp các tổ chức công đoàn tự do trong và ngoài nước để đấu tranh cho quyền lợi công nhân Việt Nam; Lao Động Việt bao gồm các tổ chức: Công đoàn Độc lập, Hiệp Hội Đoàn kết Công nông, Phong trào Lao Đông Việt và Ủy ban Bảo vệ người Lao động Việt Nam.
Ông Trần Ngọc Thành, đại diện ở hải ngoại của Lao Động Việt cho biết về sự kết hợp làm việc này như sau:
"Liên Đoàn Lao Động Việt Tự Do, gọi tắt là Lao Động Việt đã kết hợp chặt chẽ với luật sư Lâm Chấn Thọ tại Canada và Tổ chức Freedom Now ở Mỹ, tập hợp tất cả các hồ sơ của Hùng, Hạnh, Chương, cũng như các đơn của 3 gia đình.
Luật sư Lâm Chấn Thọ cũng như Tổ hợp luật sư đều rất năng nổ, nên trong một thời gian ngắn đã đưa đến kết quả là, Ban đặc nhiệm đã ra nghị quyết yêu cầu nhà cầm quyền CSVN phải thả tự do và bồi thường cho Hùng, Hạnh, Chương. Chúng tôi rất vui khi được biết  nhóm đặc trách của LHQ về giam cầm vô cớ đã ra bản quyết nghị yêu cầu trả tự do cho Hùng, Hạnh, Chương. Tôi thấy đây cũng là một kinh nghiệm cho cuộc đấu tranh cho tất cả những tù nhân lương tâm tại Việt Nam."
Tiếp xúc với luật sư Lâm Chấn Thọ, được ông cho biết: Khi nhận được thư ủy quyền của 3 gia đình Hùng, Hạnh, Chương, ông đã bắt tay thu thập tài liệu và nộp hồ sơ lên LHQ ngày 17 tháng 8 năm 2011 với nội dung lên án sự bắt giữ tùy tiện của nhà cầm quyền Việt Nam.
Ban đặc nhiệm đã ra nghị quyết yêu cầu nhà cầm quyền CSVN phải thả tự do và bồi thường cho Hùng, Hạnh, Chương.
Ô. Trần Ngọc Thành
Sau đó, ngày 17 tháng 10 năm 2012, LHQ chuyển cho luật sư Thọ thư phản đối của Hà Nội đề ngày 28/9/2012, nội dung như sau:
"Họ nói rằng người nộp đơn này dựa trên những nguồn tin không được chính xác, những nguồn tin này không đáng tin cậy vì có hậu ý chính trị. Và họ nói rằng chính phủ Việt Nam rất tôn trọng Nhân quyền.
Họ nói rằng những tội đã buộc cho các anh chị đó là có căn bản. Họ nói rằng những người này là thành viên của đảng bí mật, họ đang làm những chuyện của những người ở hải ngoại để lật đổ, gây những chuyện xáo trộn trong Việt Nam; Họ phát truyền đơn, xúi những người ở hãng giầy Mỹ Phong đập phá tài vật, vì thế cho nên họ phải được xử theo luật 89 của bộ luật hình sự năm 2009.
Hai điều quan trọng nhất là họ nói rằng: họ xử hai người này đúng theo luật Việt Nam, và họ xử đúng theo luật tố tụng hình sự của luật Việt Nam. Một chút nữa tôi sẽ nói Working Group họ để ý những chuyện gì và họ sẽ trả lời."
Nhận được thư phản đối của nhà cầm quyền Việt Nam, nhóm đặc nhiệm cùa Liên Hiệp Quốc yêu cầu luật sư Thọ nghiên cứu và phản hồi trước ngày 23 tháng 11 năm 2012, tức là ngày mà Liên Hiệp Quốc có cuộc họp lần thứ 65 về các vấn đề Nhân quyền.
Họ đề nghị ông đưa ra những lập luận phản kháng lại thư trả lời của Hà Nội để họ có thể tiếp tục nghiên cứu hồ sơ này. Ngày 9 tháng 11 năm 2012, Luật sư Lâm Chấn Thọ đã gửi thư cho nhóm đặc trách về Giam giữ Tùy tiện của Liên Hiệp Quốc, ông đưa ra những lập luận dựa trên luật Việt Nam và Quốc tế để phản bác như sau:
"Theo luật hình sự Việt Nam thì họ có quyền giam giữ nghi can từ 45 đến 90 ngày; 45 ngày nếu không có gì quan trọng, và 90 ngày nếu quan trọng hơn. Trong trường hợp của 3 người này, họ giam hơn 300 ngày; mà không phải vậy không, họ đối xử rất dã man, chị Đỗ Thị Minh Hạnh bị đánh đến bị điếc một bên tai, và cho họ ngủ kế bên những tù nhân bị bệnh (HIV-theo lời của gia đình) có thể lây cho họ.
Đồng thời chúng tôi nêu lên cho The Working Group on Arbitrary Detention họ lưu ý rằng: chính quyền Việt Nam hoàn toàn vi phạm những hiệp ước, những tuyên ngôn Nhân quyền mà họ đã ký, ví dụ họ vi phạm điều 7, điều 9, điều 14, 19, 22 của Tuyên ngôn Nhân quyền, và điều 8 của quyền về chính trị, kinh tế và văn hoá."
Tháng 6 năm 2012 vừa qua, Liên đoàn Lao Động Việt cũng có một cuộc tiếp xúc với tổ chức Freedom Now tại Hoa Thịnh Đốn yêu cầu can thiệp cho Chương, Hùng, Hạnh. Ngày 14 tháng 12 năm 2012 Freedom Now vào cuộc, cùng với tổ hợp Luật sư Woodley MacGillivary, họ đã liên lạc với văn phòng luật sư Lâm Chấn Thọ để cùng thụ lý hồ sơ.
Sau những ngày chờ đợi, cuối cùng, ngày 12 tháng 2 năm 2013, sau khi xem xét tất cả các yếu tố nhóm Đặc trách về Giam giữ Tùy tiện của Liên Hiệp Quốc đã công bố bản quan điểm của họ về trường hợp bắt bớ và giam giữ 3 người trẻ hoạt động công đoàn. Bản công bố gồm 35 điểm, trong đó có những điểm đáng chú ý như sau:
Chính quyền CSVN đã vô cớ bỏ tù và tra tấn họ, nay phải trả tự do và bồi thường
Đặc trách viên của LHQ về Tra tấn nên điều tra việc 3 người này bị tra tấn, đánh đập

Vi phạm luật Nhân quyền Quốc tế

hung-hanh250.jpg
Bức tranh chân dung Đỗ Thị Minh Hạnh và Nguyễn Hoàng Quốc Hùng của Họa sĩ Trần Lân. Courtesy Họa sĩ Trần Lân.
Một lần nữa, LHQ đã chính thức bác bỏ lập luận của nhà cầm quyền VN cho rằng những những tù nhân này vi phạm luật pháp Việt Nam mà chính nhà cầm quyền Việt Nam đã vi phạm luật Nhân quyền Quốc tế.
Luật sư Lâm Chấn Thọ nhấn mạnh hai điểm sau:
"Quan điểm của nhóm Đặc trách của Liên Hiệp Quốc về Giam giữ Tùy tiện nói thẳng thừng như thế này: Họ nói trong trường hợp của anh Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, Đỗ Thị Minh Hạnh và Đoàn Huy Chương chính quyền CSVN đã vi phạm môt cách trắng trợn điều 9, 10, 20, 21 của Tuyên ngôn Nhân quyền, và điều 9, 10, 14, 20, 25 của hiệp ước về quyền dân sự và quyền chính trị mà Việt Nam đã ký.
Điểm mà tôi thấy quan trọng nhất là họ nhấn mạnh: những quyền hội họp, quyền thành lập công đoàn, hay quyền tham dự và những việc ích lợi chung được bảo vệ dưới điều 22 và 25 của Tuyên Ngôn Nhân quyền, họ nhấn mạnh về vấn đề đó.
Và điều thứ hai mà chúng ta phải để ý, Liên Hiệp Quốc có điều này rất hay, đoạn 29 nói như thế này: Không phải chính quyền Việt Nam nói những người phạm tội theo điều 89 của bộ luật hình sự là chúng tôi phải im lặng, chúng tôi có quyền coi những điều luật đó có đúng với những tiêu chuẩn Quốc tế hay không. Và những vụ giam giữ người ta có thể đúng theo luật Việt Nam, mấy anh dùng bộ luật 89 hay 88 thì các anh cứ dùng, nhưng chúng tôi có bổn phận phải xem xét coi cách giam giữ coi nó có đúng theo luật Quốc tế hay không? Và cách mấy anh giam giữ có đúng tiêu chuẩn hay không, có đúng những hiến chương, có đúng những hiệp ước, những luật của Liên Hiệp Quốc về Nhân quyền.
Đó là 2 điều chúng ta thấy rất thuận lợi cho những cuộc tranh đấu trong tương lai để bắt chính quyền CSVN phải tôn trọng Nhân quyền."
Họ nói trong trường hợp của anh Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, Đỗ Thị Minh Hạnh và Đoàn Huy Chương chính quyền CSVN đã vi phạm môt cách trắng trợn điều 9, 10, 20, 21 của Tuyên ngôn Nhân quyền, và điều 9, 10, 14, 20, 25 của hiệp ước về quyền dân sự và quyền chính trị mà Việt Nam đã ký.
LS Lâm Chấn Thọ
Mặc dù rất lạc quan trước ý kiến công bố bởi nhóm Đặc trách về Giam giữ Tùy tiện của Liên Hiệp Quốc, nhưng luật sư Lâm Chấn Thọ cũng nhấn mạnh:
"Quan điểm hay quyết định của Hội đồng Nhân quyền này không có tính cách cưỡng chế nhưng mà những vi phạm đó nó lọt vào nhóm 2 và 3 của những nhóm vi phạm Nhân quyền, mà nhóm Đặc trách của Liên Hiệp Quốc về Giam giữ Tùy tiện có quyền nghiên cứu, theo dõi, thẩm định. Nó có thể gây ra một áp lực rất tốt trên chính trường Quốc tế."
Đoàn Huy Chương, Đỗ Thị Minh Hạnh và Nguyễn Hoàng Quốc Hùng bị bắt lần lượt vào các ngày 13, 23 và 24 tháng 2 năm 2010 sau khi giúp công nhân hãng giầy Mỹ Phong ở Trà Vinh biểu tình đòi quyền lợi. Phiên toà phúc thẩm ngày 18/2/2011 y án sơ thẩm kết án 7 năm tù cho Chương và Hạnh, 9 năm tù cho Hùng vì "tội phá rối an ninh trật tự nhằm chống lại chính quyền nhân dân".
Hiện Chương đang bị giam tại khu 2, Hạnh giam ở khu 3 trại Thủ Đức, tỉnh Bình Thuận, Hùng bị giam ở Xuân Lộc, tỉnh Đồng Nai. Bà Ngọc Minh, Mẹ của Hạnh cho biết tình trạng hiện nay của 3 người như sau:
"Hạnh trong tù thì thường xuyên đau ốm, hay bị hạ đường huyết (huyết áp), hay bị xỉu, nó cũng bị thiếu calci, viêm khớp. Một cái tai nó bị yếu, không nghe được, chỉ còn 1 cái tai thôi. Nói chung là sức khỏe của cháu không được tốt lắm.
Hùng và Chương cũng vậy, bị hành hạ ngược đãi dữ lắm. Chương có thời gian tuyệt thực; Chương bi liệt mấy ngón tay. Hùng thì lầm lì ít nói, nó kiên cường, nó chịu đựng cũng giỏi lắm.
Chúng nó hình như sợ gia đình buồn; Hạnh cũng vậy, mỗi lần vào thăm nó sợ gia đình buồn và lo lắng nên sự đau ốm, khổ sở nó ít có nói, nó chỉ nhắn nhủ những gì cần thiết thôi. Những lần gia đình vào thăm thì cũng rất hạn chế nói chuyện bởi vì có công an kèm sát.
Lần trước có ông công an chính trị nói với tôi là có 3 tiêu chí để giảm án, tiêu thí thứ nhất là phải nhận tội. Tiêu chí này không thực hiện được thì giữ nguyên bản án. Và nó bị kỷ luật hoài là vì mỗi lần kiểm điểm thì không chịu nhận tội vì nó có tội đâu mà nó nhận. Người nào cũng bắt nó nhận tội hết. Chương cũng bị bắt nhận tội, nó bị dọa là không nhận tội thì cho nó chết."
Luật sư Lâm Chấn Thọ cho biết đã cung cấp hồ sơ của «Chương Hùng Hạnh» cho Thượng Nghị Sĩ Ngô Thanh Hải để chuyển lên Quốc Hội Canada cũng như bà Dân biểu Clark thay mặt cho 30 dân biểu Anh để nộp lên Quốc hội Anh. Ngoài ra nhóm Đặc trách về Giam giữ Tùy tiện của Liên Hiệp Quốc cũng đã chuyển giao hồ sơ này cho Ủy Ban điều tra về tra tấn của LHQ.
Các luật sư nói trên đều làm việc thiện nguyện. Freedom Now nói rằng họ sẽ tiếp tục theo dõi hồ sơ này cho đến khi 3 người trẻ này được trả tự do.

Thứ Bảy, 2 tháng 3, 2013

Thư của Hội đồng Giám mục Việt Nam gửi Ủy ban Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992 nhận định và góp ý sửa đổi Hiến pháp









     SỰ THẬT - CÔNG LÝ - TÌNH YÊU





Dominhtuyen

Dư luận trong và nước trong những ngày qua liên quan đến tiến trình lấy ý kiến đóng góp của nhân dân trong dự thảo sửa đổi Hiến pháp Nhà nước đang trong giai đoạn nóng bỏng hơn bao giờ hết. Đặc biệt là kể từ sau lời phát biểu vô trách nhiệm và bội tín của hai Nhà lãnh đạo Đảng và Nhà nước bao gồm Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng và Chủ tịch Quốc Hội Việt Nam ông Nguyễn Sinh Hùng. Sự kiện nói trên đã khép lại màn kịch Dân chủ vụng về của các vị lãnh đạo Đảng và chính quyền Nhà nước cộng sản Việt Nam vốn dự định xoa dịu dư luận nhân dân trong nước và lừa dối Cộng đồng Quốc tế trước hàng loạt các vấn đề khó khăn mà Đảng và chính quyền đang phải đối mặt bao gồm nạn tham nhũng lan tràn trong Bộ máy công quyền Nhà nước, đẩy nền kinh tế Đất nước rơi vào tình trạng suy thoái nghiêm trọng dẫn đến xáo trộn Xã hội và bất ổn chính trị cũng như hoàn toàn đánh mất lòng tin nơi người dân vào đạo đức và khả năng lãnh đạo Đất nước của Đảng và guồng máy chính quyền Nhà nước cộng sản Việt Nam hiện nay.

Ngay tại thời điểm được cho là nhạy cảm nhất của tiến trình thực thi góp ý sửa đổi Hiến pháp Nhà nước, thì lá thư góp ý của Ban Thường Vụ Hội Đồng Giám Mục Công giáo Việt Nam được gởi đến Thường trực Ban Biên tập - Ủy ban Dự thảo Sửa đổi Hiến pháp Nhà nước năm 1992 như một lời khẳng định đanh thép tiếp theo phản ảnh nguyện vọng và sự khát khao Dân chủ mạnh mẽ trong lòng cộng đồng giáo dân nói riêng và toàn thể đồng bào Việt Nam trong và ngoài nước nói chung. Mọi lập luận và quan điểm sai trái mang tính Dân chủ giả tạo của các vị lãnh đạo Nhà nước, lãnh đạo Đảng đã mau chóng vấp phải sự phản đối mạnh mẽ của mọi tầng lớp nhân dân bao gồm cả thành phần đảng viên Đảng cộng sản Việt Nam, trong số đó có các vị lão thành cách mạng, tướng lĩnh và một số lãnh đạo Nhà nước, những người trước đây đã từng nắm giữ những vị trí cao cấp trong Đảng và chính quyền. Trong số đó nổi bật nhất là việc lên tiếng phản đối của Nhà báo Nguyễn Đắc Kiên của tờ báo Gia đình và Xã hội đối với lời phát biểu mang tính cực đoan, bội tín của Tổng Bí thư Trọng và việc ông Kiên bị đuổi việc tiếp ngay sau đó đã thu hút sự quan tâm và ủng hộ đối với ông Kiên từ hàng ngàn người dân trong và ngoài nước.

Đã đến lúc các vị lảnh đạo Đảng và Nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam nên chấm dứt các thủ đạo gian trá nhằm lừa dối người dân và Cộng đồng Quốc tế. Đất nước Việt Nam là của toàn dân chứ không phải là tài sản riêng của các vị lãnh đạo Đảng và chính quyền, do vậy mọi quyền quyết định liên quan đến lợi ích quốc gia, lợi ích dân tộc và vận mệnh sống còn của Đất nước phải hoàn toàn thuộc về người dân mà việc xây dựng Hiến pháp Nhà nước hiện nay chính là nền tảng cơ bản nhất, thực tiễn nhất rất cần đến ý kiến đóng góp và quyết định của toàn dân. Một bản Hiến pháp hợp pháp và đúng nghĩa của Nhà nước, phải là một bản Hiến pháp thể hiện rõ ràng và đầy đủ mọi quyền lợi của nhân dân và luôn đặt lợi ích của quốc gia dân tộc lên trên mọi lợi ích của cá nhân và gia đình các quan chức chính quyền, các quan chức lãnh đạo Nhà nước. Mọi ý kiến và quan niệm nào đi ngược lại  nguyện vọng và lợi ích chính đáng của người dân, của quốc gia và dân tộc dù của bất kỳ ai, của bất kỳ vị lãnh đạo Nhà nước nào, cũng đều bị xem là "Tư tưởng phản động, phản bội đồng bào và phản bội quốc gia dân tộc". 




Bản Tin








Thư của Hội đồng Giám mục Việt Nam gửi Ủy ban Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992 nhận định và góp ý sửa đổi Hiến pháp

Đăng bởi lúc 5:02 Chiều 1/03/13

VRNs (01.03.2013) – WHĐ – Sáng nay, 01-03-2013, linh mục Giuse Dương Hữu Tình, Thư ký Hội đồng Giám mục Việt Nam (HĐGMVN), đã đến và trao Thư góp ý của Ban Thường vụ HĐGMVN cho Thường trực Ban biên tập – Ủy ban Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992, tại số 37 Hùng Vương, quận Ba Đình, Thành phố Hà Nội.
Sau đây, chúng tôi xin giới thiệu toàn văn Thư góp ý của Ban Thường vụ HĐGMVN.

Thứ Sáu, 1 tháng 3, 2013

Xã luận bán nguyệt san Tự do Ngôn luận số 166 (01-03-2013)



           






     SỰ THẬT - CÔNG LÝ - TÌNH YÊU





Bản Tin





Kính gởi tới Quý Ân nhân, Quý Ủng hộ viên, Quý Độc giả
Bán nguyệt san Tự do Ngôn luận số 166 phát hành ngày 01-03-2013,
- Bài xã luận của bán nguyệt san.
Xin cảm ơn Quý vị đã đón nhận và tiếp tay phổ biến, nhất là phổ biến ngược về trong nước cho Đồng bào thân yêu.
Ban biên tập báo TDNL
 Hát trên những xác người ! Hét trên những con người !!!
Xã luận bán nguyệt san Tự do Ngôn luận số 166 (01-03-2013)

            1- Hát trên những xác người.

            Đó là nhan đề một trong những bài hát của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, một trong những chứng nhân của cuộc thảm sát Tết Mậu Thân 1968 do Việt cộng (VC) gây ra tại Huế. 45 năm qua, kể từ tội ác tày trời này của Hồ Chí Minh và đồng đảng đồng bọn, nén hương tưởng niệm của gia đình các nạn nhân mỗi dịp xuân về lại đốt cháy tâm can đồng bào VN, nhất là nung đỏ tim đen của những tên đồ tể tàn ác và hèn hạ. Trả thù cho cuộc thất trận chua cay về phương diện nhân tâm (vì chẳng có nhân dân địa phương nào của VNCH nổi dậy chạy theo chúng) và về phương diện quân sự (vì đã bị tổn hại binh lính gấp 10 lần quân địch: 100 ngàn nhân mạng mà chẳng chiếm được cái gì), những tên VC xâm nhập từ miền Bắc và nằm vùng trong cái gọi là “Mặt trận Giải phóng” đã giết chết hơn 6000 viên chức hành chánh và thường dân vô tội đang khi chúng còn tung hoành tại Huế và trước khi tháo chạy nhục nhã lên núi vào bưng. Những hình thức tàn sát mà ngay cả đô hộ Tàu, thực dân Pháp, phát xít Đức cũng chào thua, như cột chùm nạn nhân lại với nhau và đốt cháy bằng xăng, bắt ngồi trên mìn rồi cho nổ tan xác, chặt đầu, bắn vào ót, đập chết bằng bá súng, đóng cọc từ dưới bàn tọa lên đến cổ, trói tay chân thành từng chùm rồi xô xuống hố chôn sống, tất cả đã cho thấy CSVN không phải là người VN, không phải là người mà chỉ quỷ địa ngục!!!

            Thế nhưng, bất chấp hàng ngàn nấm mồ với bia đá ghi tạc, hàng vạn chứng nhân còn sống sờ sờ, hàng ngàn tấm hình của báo chí ngoại quốc (đặc biệt tuần báo Life lớn nhất nước Mỹ), hàng trăm bài viết của bao nhà nghiên cứu ngoại quốc lẫn người Việt, nay nhan nhản trên xa lộ thông tin toàn cầu, Hà Nội vẫn tìm cách bẻ ngược lịch sử, xuyên tạc sự thật, đầu độc công luận qua bộ phim 12 tập của Lê Phong Lan vốn đã được trình chiếu trên truyền hình, phóng lên YouTube, để một đàng trơ trẽn tự hào đó là chiến thắng và đàng khác đổ tất cả tội thảm sát dân lành lên đầu quân đội VNCH và đồng minh Mỹ. Đặc biệt trong tập 8, “Khúc ca bi tráng”, ngoài những lời bình chối tội của Lê Phong Lan dựa vào luận điệu xuyên tạc sống sượng của các tay phản chiến thân cộng như Noam Chomsky và Gareth Porter, tên đồ tể Nguyễn Đắc Xuân (mà nhân dân TT-H đều biết mặt) cũng lếu láo cho đó là trò phản kích tâm lý dối trá của “Mỹ-Ngụy”, là sự trả thù dã man tàn ác của phe VNCH, và y bảo rằng cần phải “lật lại vấn đề” vì “việc phản tuyên truyền của ta (VC) bao năm qua chưa đủ trọng lượng”!?!  

            Quả là Việt cộng vẫn tiếp tục ca hát trên những xác chết, như chúng đã từng uống rượu hòa với máu đỏ, ăn bánh tét trộn lẫn thịt người của gần 10 ngàn đồng bào nạn nhân cũng như gần 100 ngàn đồng đội bị nướng vào cuộc chiến xâm lăng và tương tàn phi nghĩa cách đây 45 năm.

            Bài ca trên xác người đó, mới đây VC còn hát trong ngày 17-02, kỷ niệm 34 năm cuộc chiến xâm lăng của Tàu cộng nhắm vào các tỉnh biên giới phía bắc (1979). Hồi ấy, trên đường tấn công, quân Tàu nã súng không thương tiếc đối với bất kỳ ai, bất kỳ vật gì chúng gặp trên đường. Nhận được lệnh từ cấp trên là “sát cách vô luận” (giết người không bị buộc tội), lính Tàu đã thẳng tay sử dụng xăng, mìn, đại bác, hỏa tiễn, súng phun lửa để tiêu diệt làng này sang làng khác, hết người này đến người khác trên đất Việt. Nếu như ở Bát Xát, thuộc Lào Cai, hàng trăm phụ nữ bị hãm hiếp, bị giết chết dã man ngay trong ngày đầu tiên quân Tàu tiến sang, thì tại thôn Tổng Chúp, xã Hưng Đạo, huyện Hòa An, Cao Bằng, trong ngày 9-3-1979, trước khi rút lui, bọn Tàu còn giết 43 người gồm 20 trẻ em và 23 phụ nữ. Tất cả đều bị chém bằng dao, vứt hai bên bờ suối hay ném xuống giếng cạn. Rồi theo tài liệu của TQ, hơn 42.000 chiến sĩ quân đội nhân dân VN đã chết, hơn 10.000 người bị thương và hơn 2.000 người bắt làm tù binh trong khi chiến đấu chống quân xâm lược.

            Thế nhưng, từ bao nhiêu năm nay, cuộc chiến bi hùng này đã bị Bộ Chính trị cố tình chôn vào quên lãng, bằng cách ra lệnh đục bỏ các bia kỷ niệm, để hoang tàn lạnh lẽo các nghĩa trang liệt sĩ, cấm ghi biến cố vào sách giáo khoa, chẳng màng tưởng nhớ các thường dân tử nạn và hỗ trợ gia đình họ, vạn bất đắc dĩ phải đề cập thì không dám động tới tên “TQ”... Đang khi VN im lặng như thế thì theo tướng Lê Văn Cương (báo Thanh Niên phỏng vấn ngày 17-02), “những dịp đó chúng tôi đã thống kê: hệ thống phát thanh, truyền hình báo chí của TQ tung ra trung bình từ 600-800 tin, bài với những cái tít gần như có nội dung giống nhau về cái mà họ gọi là “cuộc chiến tranh đánh trả tự vệ trước VN. Có thông tin cho rằng hiện có trên 90% người dân TQ vẫn quan niệm rằng năm 1979 quân đội VN đã vượt biên giới sang tấn công TQ và bắt buộc TQ phải tự vệ đánh trả”.

            Trong chính hôm kỷ niệm lần thứ 34 này, tính tới cuối ngày, các tờ báo và trang điện tử chính thức của VN như Nhân dân, Quân đội ND, Đài tiếng nói VN, Thông tấn xã VN, Đài truyền hình VN cho tới nhiều tờ báo lớn khác không hề thấy đưa bài tưởng niệm cuộc chiến, cũng chẳng có tin lãnh đạo đảng, nhà nước hay quân đội viếng thăm, ghi nhớ sự kiện. Duy nhất một bài phỏng vấn trên Thanh Niên điện tử. Chưa hết, xuất phát từ tâm tình tri ân tử sĩ, một đoàn nhân sỹ, trí thức và quần chúng Hà Nội có sự hiện diện của một cựu bộ trưởng và một cựu đại sứ VN tại Trung cộng đã không thể mang vòng hoa với băng đen ghi nhớ vào hành lễ -vì bị cản trở cách thô bạo- ở các đài tưởng niệm quốc gia như tượng đài Cảm tử, tượng đài Lý Thái Tổ, tượng đài Bắc Sơn và cuối cùng là tượng đài Nguyễn Huệ. Họ đã không được phép chụp hình lưu niệm tại các chỗ đó với băng ghi dòng chữ "Đời đời nhớ ơn các liệt sỹ đã anh dũng hy sinh trên mặt trận chống quân TQ xâm lược." Tại Sài Gòn, một đoàn khác gồm 30 thành viên trong đó có một nguyên thứ trưởng và nhiều cựu quan chức CS đã tới tượng đài Trần Hưng Đạo để tưởng niệm. Tuy lực lượng an ninh không lỗ mãng ngăn cản họ như ở Hà Nội, nhưng bọn này cũng đã có hành động gỡ bỏ một số băng-rôn gắn trên các vòng hoa. Nghĩa là toàn thể vụ việc rõ ràng có sự chỉ đạo từ Bộ Chính trị ở Ba Đình, chứ không phải là một hành xử tùy tiện của cấp địa phương, bởi lẽ đám cầm quyền Hà Nội hèn với giặc ác với dân nay rất sợ làm phiền lòng Tàu cộng. Đang khi đó thì vô số hình ảnh, bài viết (đọc được trên mạng với bản dịch Việt ngữ) cho thấybọn bành trướng Bắc Kinh đã trắng trợn xuyên tạc sự kiện, đồng thời tưng bừng kỷ niệm ngày xâm lược 6 tỉnh biên giới VN, mà chúng gọi là cuộc chiến phản kích tự vệ.

            Rõ ràng, máu và nước mắt của các chiến sĩ đã tuẫn tiết và thường dân đã bỏ mạng trong cuộc chiến biên giới 1979 đang kêu gào công lý, đang đòi hỏi thừa nhận, đang yêu cầu được tưởng nhớ, đang xứng đáng được tôn vinh. Thế nhưng chỉ có bài ca “4 tốt”, tiếng hát “16 chữ vàng” (át tiếng oan hồn) của một lũ người vong ân chiến sĩ, phản bội dân tộc và sẵn sàng bán đứng Tổ quốc hòng giữ được quyền lực và quyền lợi trong chức “thái thú” đê hèn và ô nhục!

            2- Hét trên những con người.


            Không những đang hát trên những xác người, CS cũng đang hét trên những con người, những công dân tự do của nước Việt nhưng bị chúng xem như những thần dân và nô lệ, buộc phải nghe bất cứ điều gì chúng nói và làm bất cứ điều gì chúng truyền mà không được cãi lại.
            Cụ thể là sau khi Dự thảo Hiến pháp do đám gia nô Quốc hội kiêm thần tử Cộng đảng viết  và được tung ra cho dân chúng, nhiều trí thức lẫn thường dân đã phản bác bằng Kiến nghị 7 điểm và một Dự thảo HP mang tính dân chủ, đối lập. Họ yêu cầu nhà cầm quyền phải công bố rộng rãi Kiến nghị lẫn Dự thảo này, thế nhưng Phan Trung Lý, Chủ nhiệm UB Pháp luật QH kiêm Trưởng ban Biên tập Dự thảo sửa đổi HP 1992, đã hét vào mặt họ trong thư phúc đáp hôm 7-2: “Ý kiến đề nghị UB dự thảo công bố dự thảo HP do Ông [tức nguyên bộ trưởng Tư pháp Nguyễn Đình Lộc, đại diện nhóm]là không đúng với quy định tại Điều 1 của Nghị quyết số 38/2012 của QH”. Phan Trung Lý còn hăm dọa: “Đề nghị Ông thực hiện đúng quy định của pháp luật”. Như để hòa giọng, Chủ tịch Quốc hội CS Nguyễn Sinh Hùng sáng 27-2-2013 còn hét to hơn: “Tuyên truyền vận động nhân dân chống lại Đảng, nhà nước, cái đó là ngược chiều, phải kiên quyết đấu tranh và ngăn chặn. Bản lấy ý kiến là bản của ủy ban dự thảo HP công bố, trên cơ sở tiếp thu thảo luận của QH. Đó là bản duy nhất. Còn anh tự tổ chức lấy ý kiến khác của anh, là không được”.

            Chưa hết, trong lời phát biểu tại Vĩnh Phúc đưa lên truyền hình ngày 25-2, Nguyễn Phú Trọng còn gầm thét trước mặt toàn dân: “Vừa rồi đã có các luồng ý kiến cũng có thể quy vào được là suy thoái chính trị, tư tưởng, đạo đức… Xem ai có tư tưởng muốn bỏ Điều 4 Hiến pháp không, phủ nhận vai trò lãnh đạo của đảng không? Muốn đa nguyên đa đảng không? Có tam quyền phân lập không? Có phi chính trị hóa quân đội không? Những quan điểm như thế là suy thoái chứ còn gì nữa!”. Đấy quả thực là lời nói hết sức hỗn hào láo xược và lú lẫn ngu dại chưa từng thấy của một tên đầy tớ trước ông chủ toàn dân. Thành thử nó đã được đáp trả ngay bằng việc công luận tới tấp đồng tình với nhà báo Nguyễn Đắc Kiên trong “Lời tuyên bố của các công dân tự do”: “Chúng tôi không chỉ muốn bỏ Điều 4 trong Hiến pháp hiện hành, mà còn muốn tổ chức một Hội nghị lập hiến… Chúng tôi ủng hộ đa nguyên, đa đảng, ủng hộ các đảng cạnh tranh lành mạnh vì tự do, dân chủ, vì hòa bình, tiến bộ của dân tộc Việt Nam… Chúng tôi không chỉ ủng hộ xây dựng một chính thể tam quyền phân lập mà còn muốn một chính thể phân quyền theo chiều dọc… Chúng tôi ủng hộ phi chính trị hóa quân đội… Chúng tôi khẳng định mình có quyền tuyên bố như trên và tất cả những người Việt Nam khác đều có quyền tuyên bố như thế. Chúng tôi khẳng định, mình đang thực hiện quyền cơ bản của con người là tự do ngôn luận, tự do tư tưởng…

            Những lời đanh thép trên thế nào cũng dẫn tới chỗ buộc ĐCS phải khóc lóc thú nhận tội ác của mình và thôi không còn mạnh miệng la hét quát tháo như hơn 60 năm qua nữa. Hỡi những tên tội đồ dân tộc, hãy nhớ lấy, hãy chuẩn bị cho ngày ra trước công lý của toàn dân!

            BAN BIÊN TẬP